Thanh Xuyên

Chương 17



Trên mặt hắn xuất hiện một tia đỏ ửng hòa cùng vui sướng, sau đó nhắm mắt lại, ngửa đầu đối mặt với ta. Ta nhìn hắn trong chốc lát, thẳng đến khi lông mi hắn khẽ rung, ta mới nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn lên, tinh tế nhấm nháp môi hắn, sau đó cùng đầu lưỡi của hắn dây dưa cùng một chỗ, cẩn thận khám phá từng tấc địa phương trong miệng hắn.

Không ngừng hôn, hôn đến ta cũng không ngừng được.

Buổi tối về nhà, trước đi thỉnh an Mã Pháp. Dùng qua cơm chiều, ta dùng thời gian bồi nhóm nhi tử. Tiểu tam còn quá nhỏ, ôm trong chốc lát rồi để bà vú ôm đi. Ôm lão nhị Ngạch Hợp dạy hắn biết vài chữ đơn giản, trường tử Ngạch Đằng tại một bên luyện chữ. Thời đại này chú trọng “từ mẫu, nghiêm phụ” nhưng ta không thích mặt nghiêm suốt ngày. Dù sao cũng là nhi tử của mình, sao lại không đau, ta thực quý trông thời gian cùng bọn nhỏ một chỗ, nhìn bọn nhỏ từng chút lớn lên.

Ngạch Tề cũng được bà vú ôm đi, Ngạch Đằng đi tới ngồi lên đùi ta, nằm im trong lòng ta. Thời điểm có bọn đệ đệ, hắn rất có phong phạm ca ca, sẽ không làm nũng với ta. Chờ bọn đệ đệ đi rồi, hắn mới muốn được ta ôm.

“A Mã, hôm nay sư phó khen ta”, hắn nâng khuôn mặt nhỏ nhắn chờ mong nhìn ta.

Ta thân hắn một ngụm, cười hỏi: “Khen ngươi cái gì?”

“Hắn nói ta ta chăm chỉ, là một nhân tài luyện võ….”

“Ngoan”, tại mặt hắn ta lại hôn một ngụm, “Ngạch nương ngươi hiện tại thân mình không khỏe, ngươi phải giúp nàng chiếu cố hai đệ đệ, được không?”

“Ta biết, A Mã”, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nghiêm túc.

“Ân, nên ngủ”, ta ôm hắn vào phòng, tiểu hài tử nên ngủ.

“A Mã”, hắn nằm trong ổ chăn lôi kéo tay áo ta.

Ta ngồi xuống bên giường, “Ngủ đi, A Mã chờ ngươi ngủ xong mới đi”, vì mẫu thân liên tục mang thai, hắn còn nhỏ đã không được ngủ cạnh chúng ta. Chờ hắn ngủ, ta lại nhìn hai tiểu tử kia xong mới trở lại phòng Nhan Trát Thị.

Lần này Nhan Trát Thị sinh hài tử xong, ta muốn sử dụng biện pháp tránh thai. Thời gian ở nhà của ta không nhiều nếu mẫu thân cũng không thẻ chiếu cố bọn nhỏ vậy thì chúng thật đáng thương. Về phần thiếp thất, vẫn là không để các nàng sinh hài tử. Đều là hài tử của ta, thương yêu dĩ nhiên là như nhau nhưng nếu không phải cùng mẫu thân thì như một chén nước rất khó giữ thăng bằng. Ủy khuất hài tử, ta không nguyện ý, vẫn là để sự tình đơn giản một chút.

Nhan Trát Thị đã mang thai được tám tháng, hầu hạ ta thoát xiêm y, ta đỡ eo nàng giúp nàng lên giường.

“Gia, hiện tại ta không hầu hạ được ngươi, ngươi lại còn luôn túc trực trong phòng ta….”

“Ngươi hiện tại thân mình không tiện, ta không yên lòng”, ta nhẹ nhàng vuốt ve bụng nàng, đoán đứa nhỏ là nam hay nữ. Gia đình bình thường tự nhiên hi vọng là nam hài nhưng chúng ta đã có ba nhi tử, nàng tự nhiên cũng không thể trọng nam khinh nữ, ta thấy có nữ nhi tốt lắm.

“Nhưng còn ba muội muội…”

“Như thế nào, lại có người cùng ngươi nói huyên thuyên gì…”

“Ân, hôm nay đại bá mẫu cùng nhị bá mẫu theo ta nói chuyện. Nói chút chuyện về hiền thê chi đạo, còn nói chúng ta là danh gia vọng tộc, nạp vài tiểu thiếp cũng là chuyện bình thường làm lòng ta có chút trống trãi”, nàng có chút ủy khuất nói, “Các nàng nói lúc trước hai tiểu thiếp trong nhà làm trang trí còn chưa tính nhưng Hương Liên là thái tử ban cho….”

Ta vỗ vỗ tay nàng, nghĩ nghĩ nói: “Về sau các nàng nói gì, ngươi đem nguyên văn nói cho ta là được. Đừng nghĩ nhiều như vậy, hiện tại tối trọng yếu là hài tử trong bụng ngươi.”

“Gia….”

“Ta vừa rồi nhìn Ngạch Hợp Tề, chăn hắn đều đá qua một bên, bà vú còn ngủ không biết gì, xem ra là người làm việc không tận tâm, vẫn là đổi một người khác đi.”

“Phải không? Kia, sáng mai thiếp thân sẽ hảo hảo xử trí nàng.”

“Ngươi hiện tại thân mình không tiện, khó tránh khỏi không trông coi tốt ba hài tử, bọn hạ nhân cũng liền lười biếng. Ngày mai tập hợp mọi người lại, hảo hảo cảnh cáo các nàng một phen.”

“Ta đã biết, gia.”

“Ngủ đi.”

……………………………………………………………………….

Nửa tháng sau, Nhan Trát Thị sinh cho ta một nữ nhi, ta coi như nhi nữ song toàn.

Trong nhà vẫn có chuyện không tốt xảy ra, thị thiếp cùng nha đầu thông phòng vì tranh thủ tình cảm chuyện gì cũng có thể làm. Hòa Lan cùng Hòa Hạ làm việc cho hai bá mẫu, ở sau lưng gây chút thị phi. Ngược lại xuất thân từ gia đình nhỏ Hương Liên rất an phận, hai năm nay Nhan Trát Thị đối nàng so với Hoa Lan cùng Hạ Hà thân thiết hơn không ít.

Bởi Minh Hi thực để ý việc ta nạp thiếp, hai năm nay ta cơ hồ cũng không tiến vào phòng các nàng, ở nhà khi bình thường đều ngủ trong phòng Nhan Trát Thị. Bên ngoài nói ta chuyên sủng thê tử, Minh Hi lại vì việc này mà sinh khí. Nếu đổi là người khác, không ba thì năm việc lại cáu kỉnh với ta, ta chỉ sợ đã sớm phiền. Cũng không biết vì cái gì, có lẽ là thương tiếc hắn từng nếm qua đau khổ liền đối hắn với người khác bất đồng.

Vào ngày sinh thần nhị đường huynh, ta cùng bọn đệ đệ uống mấy chén, không biết hồi phòng như thế nào, buổi sáng tỉnh lại, nằm bên người dĩ nhiên là Lan Hoa cùng Hòa Hạ hai người. Ta có chút tức giận, rượu say loạn tính là thủ đoạn bọn nha đầu trong phủ thường hay dùng, cứ như vậy từ nha đầu biến thành tiểu thiếp.

Trở lại phòng Nhan Trát Thị, nàng kỳ quái hỏi: “Hôm qua chi thứ hai bên kia phái người tới nói huynh đệ các ngươi muốn hảo hảo trò chuyện, buổi tối không trở về. Như thế nào?”

Ta đem sự tình nói cùng nàng, nàng tức giận nói: “Hai người kia thế nhưng lại có đảm lược lớn như vậy, còn chi thứ bên kia….”

“Các nàng cha mẹ thúc bá huynh đệ đều tại trong phủ, muốn làm chuyện này cũng không tính là khó, cũng không hẳn là ý tứ bên chi thứ. Lại nói dù sao các nàng cũng là thiếp của ta, ta có sinh khí thì như thế nào? Về sau cẩn thận một chút là được.”

“Kia cũng không thể tha các nàng như vậy được. Ta sẽ tìm điểm sai, phạt các nàng không cho phép ra khỏi cửa, lại nhượng các nàng chép mười bản nữ giới.

Ta gật đầu, liền đem chuyện này ném sau đầu, không ngờ tới hơn một tháng sau, Hoa Lan lại có bầu. Dù ta không thích nàng thế nào cũng không thể không cần hài tử của mình. Nhượng Nhan Trát Thị phái người hảo hảo chăm sóc nàng, ta còn phải trấn an một người đang ghen khác.