Thánh Viện

Chương 4: Tân sinh đãi ngộ (bốn) . . .



Ngọn lửa hừng hực chiếu rọi khuôn mặt anh tuấn lạnh lùng của hắn, hai phiến môi mỏng gắt gao mím chặt, bước đến trước mặt Dilin.

Bốn phía tĩnh lặng.

Bình dân đệ tử tuy rằng không biết hắn, nhưng sự phô trương cũng đủ để chứng minh địa vị tôn quý của hắn.

Soso thấy hắn ngày càng đến gần, nhịn không được núp sau Dilin, nhưng đôi mắt to tròn lại nhịn không được tò mò nhìn xung quanh.

Ningya lặng lẽ lui nửa bước, lơ đãng giãn ra khoảng cách với Dilin.

Ciro rốt cục đi đến trước mặt Dilin, chiếc cằm gầy yếu hơi hơi nâng lên, “Dilin · Basai Ke.”

Dilin tay phải ấn nhẹ ngực trái, xoay người ba mươi độ hành lễ nói: “Ciro điện hạ.”

Hai cái tên khiến cho khu trại nổi lên một trận xôn xao.

Toàn bộ đại lục đều biết hai quốc gia cường đại nhất đại lục—— Khảm Đinh đế quốc cùng Sa Mạn Lí là túc địch. Nhất là gần năm mươi năm qua, các loại tranh đấu công khai hay ngấm ngầm chưa từng gián đoạn. Tuy rằng còn chưa có tiến hành chiến tranh xâm lược lẫn nhau, nhưng là bọn hắn lại ở trên lãnh thổ đối phương lưu lại chiến tích của mình.

Ciro thản nhiên nhìn đỉnh đầu màu cam của Dilin, ” Phụ thân của ngươi, Andre · Basai Ke từng ở chiến dịch Nạp Ni mười lăm năm trước của mình, dùng năm vạn quân đội đả bại tám vạn quân đội của Khảm Đinh đế quốc ta.”

Dilin chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt xanh biếc bình tĩnh nhìn hắn. Không kiêu ngạo, cũng không kinh hoảng.

Ciro nói: “Ta không phải đang ca tụng chiến công của phụ thân ngươi.”

Dilin nói: “Hoàng tử của Khảm Đinh đế quốc sẽ không làm như vậy.”

“Sửa đúng, ” Ciro lấy tay chỉa chỉa chóp mũi hắn, “Là vĩnh viễn sẽ không.”

Dilin nhìn chằm chằm ngón tay gần trong gang tấc, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: “Ta có thể đem nó hiểu thành tín hiệu khiêu chiến không?”

Ciro khóe miệng khẽ loan, thu hồi ngón tay, “Có thể. Nhưng không phải hiện tại. Ta từ trước đến nay chỉ giết heo trưởng thành.”

Dilin nói: “Như tầm tuổi của hoàng tử?”

Ciro thu liễm tươi cười, trong mắt phụt ra quang mang băng hàn rét lạnh.

Dilin bình tĩnh nhìn thẳng hắn.

Soso bất an địa hướng bên cạnh xê dịch, nhưng rất nhanh phát hiện như vậy là rụt rè, lại lén lút trở về.

“Soso · Occurs Particular?” Ciro không biết khi nào đem ánh mắt chuyển qua trên người cậu.

Soso khẩn trương nuốt nước miếng một cái, nhẹ nhàng mà gật đầu.

Ciro nói: “Nghe nói Đủ Lan vương cố ý cho ngươi kế thừa vương vị, hy vọng sẽ không phải là một cái quyết định sai lầm.”

Dilin phản kích nói: “Đối với Khảm Đinh đế quốc mà nói là sai lầm, còn với Đủ Lan cùng Sa Mạn Lí  mà nói lại là một tin vui thật lớn.”

Ciro nâng lên bàn tay, một đóa hoa lửa thiêu đốt trong lòng bàn tay hắn, “Tự đáy lòng ta hy vọng thực lực của ngươi có thể tốt bằng một nửa tài ăn nói.”

Dilin hạ thấp người nói: “Vạn phần vinh hạnh được thực hiện mong chờ của ngài.”

Ciro thu tay lại, ánh mắt đảo qua Ningya, lại không hề dừng lại, xoay người quay lại chỗ cũ.

Bốn ma đạo sư đi theo đã muốn giúp hắn dựng tốt lều trại, chờ sau khi Ciro đi vào lều trại, liền nâng lên cây gậy trúc cùng ghế dựa, một lần nữa bay lên không trung rời đi.

Soso lúc này mới dám thở mạnh nói: “Hắn cũng muốn ở lại nơi này sao?”

Dilin cũng thập phần khó hiểu. Joanne công chúa sở dĩ bị tạm nghỉ học ở nhà kiểm điểm, chính là bởi vì cùng Ciro ở trong học viện tranh đấu ác liệt, kinh động đến viện trưởng Orosey. Nhưng hiện giờ xem ra, bị phạt tựa hồ chỉ có một phía Joanne?

Ningya ở bên nhẹ giọng nói: “Chỉ có sơ cấp tân sinh mới có thể ở lều trại dã ngoại.”

“Sơ cấp?” Soso kinh ngạc nói, “Chính là hắn nhìn qua một chút cũng không trẻ tuổi!”

Ningya nói: “Học viện không có quy định tuổi nhập học. Hơn nữa, Ciro điện hạ mới mười chín tuổi.”

Soso nhàm chán nói: “Trách không được. So với ta lớn hơn bốn tuổi a. Đúng rồi, hắn không phải ba năm trước đây đã nhập học  sao? Vì cái gì còn tại sơ cấp?”

Dilin giật mình nói: “Hắn bị lưu ban?” Cái này có thể giải thích vì cái gì hắn lại xuất hiện ở trong này. Bởi vì hắn cải biến phương thức trừng phạt của học viện.

Ningya nhẹ nhàng lắc lắc đầu nói: “Có lẽ không phải như vậy.”

Dilin chờ hắn đưa ra phán đoán, nhưng hắn cũng không có nói nữa, mà xốc lại áo choàng nói: “Đêm đã khuya, chúng ta vẫn là sớm một chút nghỉ tạm đi.”

Hắn nếu không muốn nói, Dilin tự nhiên sẽ không cưỡng cầu, liền theo hắn chúc ngủ ngon, lôi kéo Soso đi vào lều trại.

Đại khái ban ngày ngủ nhiều quá, Soso một chút buồn ngủ đều không có, lăn qua lộn lại ngủ không được.

Dilin từ trước đến nay khó ngủ, đành phải theo cậu cùng nhau mất ngủ.

Hai người vẫn nháo đến nửa đêm mới ngủ.

Bổi sáng hôm sau, Dilin đang ngủ say, nghe được có người không ngừng kêu to  tên của hắn càng lúc càng lớn, đột nhiên bừng tỉnh dậy, mới phát hiện là Soso đang nói mớ. Hắn không nói gì ôm chăn ngồi yên một lúc lâu, mới thân thủ giúp Soso chỉnh hảo chăn, đi ra lều trại tìm địa phương rửa mặt.

Chờ hắn rửa mặt trở về, liền nhìn đến Ningya đứng ở ngoài lều trại, nghi hoặc nhìn Mikris mang theo một đám ma đạo sư làm kí hiệu.

Dilin đi qua giải thích nói: “Bọn họ đang chọn lựa đệ tử.”

“Có tiêu chuẩn đặc biệt không?” Ningya hiếu kỳ hỏi.

Dilin nhún vai nói: “Có lẽ là số chẵn lẻ?”

Nếu bọn họ giờ phút này đứng giữa đám ma đạo sư kia, sẽ nghe được bọn họ thỉnh thoảng lầm bầm lầu bầu ——

” Lều trại này dựng thật sự rắn chắc, có lực khí. Không tồi.”

“A, cái cột này phải cắt đứt mới đúng. Ở bên trong nhất định là một tên ngu ngốc, không muốn không muốn.”

“Thiên, chân hắn cư nhiên thò ra ngoài lều...... Nhiều lông chân như vậy, có thể dùng để đốt lửa, không tồi.”

“......”

Nhóm ma đạo sư rất nhanh dựa theo yêu thích của bản thân mà chọn lựa đệ tử tốt, số còn lại bị Mikris giao cho những đạo sư không chiêu đủ đệ tử.

Nhìn thấy một đám đệ tử bị dựng dậy, theo đạo sư rời đi, Ningya nghi hoặc nói: “Chúng ta thì sao?”

Dilin nói: “Chúng ta là ngoại lệ.” Ánh mắt hắn đảo qua lều trại của Ciro. Nếu chế độ của thánh viện là đạo sư đều mang theo đệ tử từ sơ cấp, như vậy ba năm trước đây khi nhập học Ciro hẳn là có đạo sư của chính mình đi? Cho nên, cho dù đều là sơ cấp, bọn họ  có thể cũng không cùng một chỗ học?

Nói thật, hắn trong lòng cũng không nguyện ý cùng Ciro phát sinh quá nhiều rắc rối.

Hắn sở dĩ đến St Paders học viện chính là để né tránh phân tranh, nhưng là đêm qua, hắn thực buồn bực phát hiện chính mình tựa hồ chẳng những không có thoát đi, ngược lại còn tự đi vào một cái địa phương phân tranh ác liệt nhất.

Tuy rằng thế lực của các quốc gia không thể xâm nhập vào St Paders học viện, nhưng là bọn họ có thể thông qua đệ tử trong học viện, nhiêu đó cũng đã đủ để tạo thành sóng gió rồi. Ciro cùng Joanne liên thủ đã chứng minh được điều này.

Dilin đã có chút thấu hiểu.

Tân sinh tới sau vừa rời đi không bao lâu, tân sinh đến hôm đầu tiên lại bị đạo sư của bọn họ mang đi. Trên khu đất rộng lớn, nhất thời chỉ còn lại có Dilin, Soso, Ningya cùng Ciro vẫn không ra khỏi lều trại.

“Ta đói bụng.” Soso vươn đầu ra từ trong lều.

Dilin một lần nữa xuất ra quyển sách nhỏ, quyết định thực hiện nốt thám hiểm ngày hôm còn chưa có hoàn thành.

Ningya  cũng tiến vào gia nhập.

Ba người thu dọn đồ đạc, bắt đầu hành trình của bọn họ.

Trong tình huống ở những chỗ phát sinh nhầm hứơng có Ningya ở bên chỉ lại, cả nhóm cuối cùng thuận lợi tìm được căng tin —— một tòa thành khí thế bàng bạc.

Có đại môn cao hai tầng rộng mở, mùi thức ăn mơ hồ phiêu tán ở không trung.

Soso cảm động chạy vọt vào, “A, đây là phòng ở!”

Dilin đi theo phía sau, trêu chọc nói: “Đủ Lan là tộc du mục sao?”

Soso oán giận nói: “Ở hai ngày liền ở lều trại, ta đã sớm quên bộ dáng của hoàng cung Đủ Lan rồi.”

Đại môn bên trong chật kín bàn ghế, có thể tưởng tượng, cảnh tượng khi chúng được ngồi kín hoành tráng ra sao.

Cái bàn cuối xếp một loạt bát đĩa, phía sau bàn là một bãi đá. Phía sau bãi đá là một người khổng lồ cao hơn hai thước, hơn nửa khuôn mặt bị phủ kín bởi râu ria. Mùi thức ăn thơm ngào ngạt chính là từ mấy chiếc thùng phía sau hắn phát ra.

Soso nuốt nước miếng đi đến bên bàn, “Là ở nơi này dùng cơm sao?”

Người khổng lồ trừng mắt nhìn cậu, “Đúng vậy.”

“A, ta phải ăn hai tảng thịt bò!” Soso đưa tay làm thành thủ thế cái hai.

Người khổng lồ cầm lấy một cái muôi gỗ lớn cùng hình thể của hắn hoàn toàn tương xứng, chỉ chỉ lên đồng hồ treo tường, “Còn hai giờ nữa mới đến giờ ăn cơm.”

Soso suy sụp hạ mặt, “Chính là ta đã đói bụng.”

Người khổng lồ nhướng mày nói: “Vì cái gì không ăn bánh mì trong túi không gian của ngươi??”

Soso giật mình trừng mắt nhìn hắn, “Ngươi như thế nào biết trong túi không gian của ta có bánh mì? ”

Người khổng lồ chậm rãi loan hạ thắt lưng, giật giật hai cái lỗ mũi cực lớn của mình nói: “Là mùi hương bánh mì nói cho ta biết.”

Dilin âm thầm kinh hãi.

Theo lí mà nói, túi không gian là cách biệt với không gian bên ngoài, tuyệt đối không có khả năng có mùi bay ra. Nhưng xem bộ dáng người khổng lồ lại không giống như là nói bừa.

Hắn rốt cục biết vì cái gì St Paders học viện vẫn luôn là học viện đứng đầu trên đại lục.

—— đây là cái nơi mà ngay cả đầu bếp đều thâm tàng bất lộ.

Bọn họ chọn một vị trí hẻo lánh của căn tin ngồi xuống.

Dilin đọc sách, Ningya cùng Soso vui vẻ tán gẫu về quốc gia nhau.

Thời gian trôi thật nhanh, mắt thấy sắp qua hai giờ, bên ngoài đột nhiên vang lên liên tiếp những tiếng bước chân trầm trọng.

Dilin ba người trợn mắt há hốc mồm mà nhìn nhóm tân sinh buổi sáng hôm nay thần tình oai dũng rời đi bây giờ ướt sũng cả đám mà chạy vào, phía sau là nhóm đạo sư đang hô quát.

Hỗn loạn thật lâu, bọn họ mới có thể an ổn ngồi xuống.

Người khổng lồ đứng ở dằng sau bãi đá, muôi gỗ vung lên.

Vô số chén đĩa hướng không trung bay đi, sau đó có trật tự dừng ở trước mặt mỗi người.

Sau đó là thức ăn cùng dao nĩa.

Soso trừng lớn ánh mắt, cầm lấy dao nĩa tấn công tảng thịt bò trên đĩa, kinh hô: “Trời ạ! Đây là ma pháp?”

Dilin gật gật đầu, đem sách thu vào túi không gian, “Xem ra cuộc sống trong tương lai, ta phải từ bỏ thói quen ngạc nhiên rồi.”

Dùng xong cơm trưa, nhóm tân sinh lại bị nhóm đạo sư hô quát  rời đi.

Dilin bọn họ bình tĩnh nhìn chén đĩa cùng dao nĩa tự động bay trở về bãi đá, một lần nữa tiếp tục chuyện tình buổi sáng bị ngắt quãng.

Dù sao trở về cũng không có việc gì, chẳng bằng ăn xong cơm chiều rồi về một thể.

Đương nhiên, trong đó nguyên nhân lớn nhất là ——

Thức ăn của St Paders học viện phi thường không tồi.

Chờ bọn hắn cơm nước xong, cảm thấy mỹ mãn đón gió mát trong rừng, nhàn nhã trở về khu đất trống, nhóm tân sinh thứ ba đã muốn tới rồi.

Dilin kín đáo tìm kiếm thân ảnh Ciro.

Hắn quả nhiên đã ra khỏi lều trại, đang cùng một người nhỏ bé tóc nâu nói chuyện. Không, phải nói, tên tóc nâu thấp bé là đang liều mạng cùng hắn nói chuyện.. Ciro từ đầu tới đuôi đều là một bộ dáng hờ hững.

Soso ánh mắt quét tới quét lui trên đám người đang vật lộn với đống lều trại, “Nhiều người như vậy, ai là đồng học của chúng ta?”

Ningya thấp giọng nói: ” Kẻ bên người Ciro hoàng tử.”

Dilin vểnh tai.

“Hắn là cháu ngoại của hoàng đế Sánh Nhị Các, Ali Di • Popov.”

Soso hưng trí thuyên giảm. Sánh Nhị Các cùng Khảm Đinh đế quốc quan hệ tựa như Đủ Lan cùng Sa Mạn Lí. Có liên quan đến nhau, Sánh Nhị Các cùng Sa Mạn Lí, Đủ Lan quan hệ cũng thập phần khẩn trương.

Dilin không để ý nữa, nói: “Tổng cộng bảy danh ngạch, còn lại ba.”

Ningya nói: “Có lẽ là hai cái.”

Dilin nhìn hắn.

Đại khái bị nhìn đến ngượng ngùng, Ningya không thể không đem suy đoán ngày hôm qua của mình ra nói nốt, “Thánh viện cũng  có các điều lệ khắc nghiệt như luật pháp vậy, thông thường, là sẽ không dễ dàng thay đổi hình phạt với đệ tử.”

Dilin trong đầu linh quang chợt lóe, “Ý của ngươi là nói, Ciro sở dĩ xuất hiện ở trong này, là bởi vì vì hắn chiếm dụng danh ngạch năm nay của Khảm Đinh đế quốc?” Trách không được đứng ở bên người Ciro là người đến từ Sánh Nhị Các Ali Di mà không phải người của Khảm Đinh đế quốc.

Ningya  ngượng ngùng nói: “Này chính là phán đoán của ta.”

Dilin đối hắn thêm vài phần kính trọng. Xem ra, bên trong hắn cũng không bình thường như bề ngoài.

Đến tột cùng ai là đồng học, ở buổi sáng ngày thứ tư Dilin đến thánh viện liền biết rất rõ ràng  ——

Chính là những tân sinh còn lại hai mặt nhìn nhau.

Sau khi tự giới thiệu bản thân, Michel•Ruimeng đến từ Sâm Lí Tư Thêm đại diện gào lên suy nghĩ chung của mọi người:

“Chết tiệt! Đạo sư của chúng ta rốt cuộc ở nơi nào?”

Hết chương 4

——————————–

Dưới đây là sự giới thiệu vắn tắt về các đồng học của Dilin:

Ba phái —— Khảm Đinh, Sa Mạn, trung lập.

Đầu tiên, phái Sa Mạn:

( cùng  《 lục Tiểu Phượng  》  giang sa mạn không quan hệ...... Bất quá nếu nhờ vậy mà hảo nhớ đến một chút, khụ khụ, có thể làm bộ có quan hệ.)

【Sa Mạn Lí 】 Dilin ( công tước tay cầm quân quyền.)

【 Đủ Lan 】 Soso ( vương tử)

Cả hai là anh em bà con.

Tiếp theo, phái Khảm Đinh:

( thật sự cùng khảm nam đinh không quan hệ, này nhất định phải giải thích rõ ràng a. /( ㄒo ㄒ)/~~)

【 Khảm Đinh đế quốc 】 Ciro ( hoàng tử, hơn nữa còn là cái loại dã tâm bừng bừng.)

【 Sánh Nhị Các 】 Ali Di ( Ali Ba Ba, Ali Di —— các ngươi hiểu được chứ.)

Dưới đây là phái để cho có, không có tác dụng gì——phái trung lập.

【 Lãng Tán 】 Ningya( hoàn toàn có thể được nhớ tên. Hơn nữa trải qua sự kiện eo nhỏ lúc trước, hắn hẳn là phải có mục đích tồn tại.)

【 Sâm Lý Tư Thêm 】 Michel ( ở đoạn cuối của chương đã có cơ hội hét một câu.)

【 Tang Đồ 】Jeffrey ( mọi người xem bản đồ thì biết vị trí của nước Tang Đồ này có bao nhiêu bi thúc. Mà càng bi thúc chính là, kiệt phất thụy đồng học rõ ràng là chương này đã muốn lên sân khấu nhưng là lại không có cơ hội được nhắc tới. ╮(╯_╰)╭ ai.)