Thánh Viện

Chương 39: Sơ cấp cuộc thi (mười)



Thế lửa tựa như hải triều từ bốn phương tám hướng lan tràn hừng hực sáng chói cả bầu trời đêm.

Hai đạo cột nước từ trên trời giáng xuống.

Ba ma đạo sư vừa từ bên ngoài tới vội vàng lao tới bên rìa đám cháy, hai thủy hệ ma đạo sư phụ trách dập lửa, thổ hệ ma đạo sư phụ trách lập kết giới ngăn ngọn lửa tiếp tục lan tràn.

“Đó là cái gì?” Một vị thủy hệ ma đạo sư từ trên ngọn hỏa diễm nhìn xuống một điểm đen nhỏ ở trung tâm đám cháy.

Thổ hệ ma đạo sư mặt trướng đỏ bừng, nghiến răng nói: “Không được, kết giới không trụ được!”

Thủy hệ ma đạo sư kinh hãi, tạm thời buông tha cho việc dập lửa, vội vàng thiết lập một cái thủy hệ kết giới bên ngoài thổ hệ kết giới.

Ngay trong khoảnh khắc thủy hệ kết giới thành lập, liệt hỏa hừng hực đột nhiên phá tan tường đất hung hăng đánh lên màn nước!

Thổ hệ ma pháp sư mặt như màu đất bay đến bên thủy hệ ma đạo sư ở phía sau. “Đám cháy này có người điều khiển.”

Thủy hệ ma đạo sư nhíu mày nói: “Pháp lực cường đại như vậy chẳng lẽ là Hydeine?”

Hai người còn lại liền biến sắc.

“Phỏng đoán rất có sức tưởng tượng.” Thanh âm lười biếng từ phía sau truyền đến. Mái tóc vàng của Hydeine dưới sự chiếu rọi của ánh lửa lòe lòe tỏa sáng, khiến cho cả người nhìn như được bao phủ trong một tầng quang mang thánh khiết.

Vị thủy hệ ma đạo sư kia mặt nhất thời đỏ lên.

“Hỏa nguyên tố sinh động......” Hydeine vươn tay lên trong nháy mắt phá tan thủy hệ kết giới.

Một chùm hỏa diễm tựa như pháo hoa phóng lên cao.

Hydeine mặt không đổi sắc, đưa tay lên cao sau đó vẫy mạnh xuống!

Ngọn lửa nguyên bản đang hung mãnh nhất thời hóa thành một màn sương đỏ tản ra bốn phía rồi biến mất.

Hắc ám thình lình ập đến khiến cho cả khu rừng rơi vào sự tĩnh lặng quỷ dị.

Hydeine vẩy lên một ngọn lửa để chiếu sáng.

Ba vị ma đạo sư kia vừa mới bị dọa đến phiêu ra hơn mười thước, nhưng thấy Hydeine vẫn hoàn hảo không tổn hại gì đứng tại chỗ liền ngượng ngùng bay trở về.

Hydeine liếc nhìn một lượt khắp nơi rồi hướng trung tâm đám cháy bay lại.

Ba vị ma đạo sư hai mặt nhìn nhau, không rên một tiếng theo sát phía sau hắn.

“Di, Cái cây này sao lại không có việc gì?” Thổ hệ ma đạo sư giật mình nhìn tới một khỏa đại thụ che trời sinh cơ bừng bừng giữa một vùng cây cháy khô.

Hydeine bay xuống mặt đất đi tới bên tàng cây. Vừa đến gần liền nhìn thấy một thanh niên tóc đen vô tri vô giác quỳ rạp trên mặt đất, quần áo trên lưng cháy tả tơi, da thịt bên trong cũng bị đốt tới đỏ bừng.

Thổ hệ ma đạo sư đột nhiên tiến tới, đưa hắn bay lại gần nói: “Là Ciro!”

Hai vị thủy hệ ma đạo sư vừa nghe liền chạy lại gần.

Ánh mắt Hydeine vừa chuyển, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía nhánh cây rậm rạp.

“Chúng ta trước đem hắn mang về đi?” Một vị thủy hệ ma đạo sư nhìn hắng trưng cầu ý kiến.

Hydeine đột nhiên bay lên ngọn cây.

Trên cành cây thô to nhất mơ hồ có một bóng đen đang ngưỡng mặt nằm.

Hắn tùy tay bắn ra một ngọn lửa nhỏ.

Ngọn lửa xẹt về phía bóng đen, chiếu ra một gương mặt tái nhợt an tĩnh.

Thủy hệ ma đạo sư đi phía sau Hydeine, cau mày nói: “Thoạt nhìn có điểm quen mắt.”

Hydeine thản nhiên nói: “Soso.”

“...... Nghe tên cũng có chút quen tai.”

Vị thổ hệ ma đạo sư phía sau kêu lên: “Có phải là vương tử Đủ Lan hay không?”

Thủy hệ ma đạo sư bừng tỉnh đại ngộ,:Trách không đươc nghe tên quen thế, hóa ra là đệ tử của học viện chúng ta.”

Hydeine nói: “Bằng không ngươi cho rằng có người cố ý ăn trộm đồng phục trong học viện rồi chạy tới nơi này ngủ?”

Thủy hệ ma đạo sư nghẹn lời.

Sau khi cứu được Ciro cùng Soso trở về, hiện giờ chỉ còn hai vị đệ tử còn đang mất tích. Mikris như cũ chỉ huy các vị ma đạo sư tiếp tục tìm kiếm, nhưng đại đa số mọi người đều hiểu trong lòng, hai đệ tử mất tích này đều là người mới, luận về pháp lực thì xa xa không bằng Ciro. Trong thời gian dài cùng hoàn cảnh ác liệt như hiện nay khả năng sinh tồn của bọn họ quả thật là xa vời.

Thương thế của Ciro không nặng, nhưng là thân phận của hắn đối với St Paders lại cực kỳ mẫn cảm, hơn nữa thương thế lại kéo dài cho nên sau khi chữa trị đơn giản liền được đưa vào phòng trị liệu.

Mà Soso lại được Hydeine đưa đến văn phòng viện trưởng.

Welfare Horizontal  cùng vị họa sĩ yêu tranh như mạng ma đạo sư Aojia Bu đều đang có mặt.

Bọn họ thay phiên nhau kiểm tra cơ thể Soso.

Welfare Horizontal nói: “Chú ngữ trên người hắn đã bị mạnh mẽ phá giải. Bất quá, hỏa nguyên tố tinh linh kia hiển nhiên đã đánh giá quá cao tinh thần lực của hắn, khiến cho hắn hiện nay lâm vào hôn mê.”

Aojia Bu giận dữ nói: “Bọn họ hẳn là gặp phải răng nanh quái. Trong các loại ma thú trong rừng Mộng yểm chỉ có chúng là có thể trong khoảng thời gian ngắn hấp thu nguyên tố xung quanh khiến chúng trở lên dày đặc rồi lại không sinh ra hỏa hệ ma pháp.”

Orosey chậm rãi mở miệng nói: “Ciro có khỏe không?”

Hydeine như trước ngồi ở bên bàn, uống chén cà phê nóng vừa pha, khoan thai nói: “Không chết.”

Đối với ái đồ, Welfare Horizontal cũng nhịn không được quan tâm nói: “Bị thương rất nặng sao?”

Hydeine nghĩ nghĩ nói: “Nếu lưng của hắn cũng quan trọng như mặt, vậy tính hủy dung.”

Welfare Horizontal miễn cưỡng buông lo lắng.

Orosey nhìn Aojia Bu, nói: “Ngài có biện pháp một lần nữa phong ấn Soso không?”

Tin đồn về Soso lão cũng có biết một phần. Bất quá cho dù không biết thì hiện tại sau khi kiến thức qua thực lực thiêu hủy hoàn toàn một phần năm mươi tổng diện tích rừng Mộng yểm thì lão đại khái cũng đoán được lực phá hoại của hắn có bao nhiêu khủng bố.

Aojia Bu nói: “Hẳn là có thể, bất quá tính tình của cái nguyên tố tinh linh kia hiển nhiên là càng ngày càng kém, một mình ta không quá nắm chắc.”

“Hắn chỉ đốt cảnh vật xung quanh chứ không đốt người, kia có thể chứng minh hắn chưa hoàn toàn mất đi khống chế. Cho nên.......” Orosey nhìn về phía Welfare Horizontal.

Soso là đồ đệ của hắn, Welfare Horizontal đương nhiên nghĩa bất dung từ, “Ta nguyện ý hỗ trợ.”

Aojia Bu nhìn Hydeine.

Hydeine mỉm cười nói: “Không liên quan đến ta.”

Orosey nói: “Sự tình liên quan đến an nguy của học viện......” Với thành tích từng hủy diệt hoàng cung Đủ Lan của Soso, lão có nguyên nhân để lo lắng.

“Cho nên viện trưởng bụng làm dạ chịu.” Hydeine thi thi nhiên nhiên tiếp lời.

Orsey cả giận nói, “Ta đây liền lấy thân phận viện trưởng ra lệnh cho ngươi đi hỗ trợ.”

Hydeine nói: “Này là vượt quá nhiệm vụ công tác.”

“...... Ngươi đang cò kè mặc cả?” Orosey bất khả tư nghị nhìn hắn.

Hydeine nói: “Đúng vậy.”

“Vậy ngươi muốn cái gì?”

“Ta muốn một cái ngày nghỉ.” Hydeine đem chén cà phê đặt trên mặt bàn.

Orosey thùy mâu, “Đi tìm Vanson?”

Hydeine nói: “Có lẽ.”

Orosey ngón tay gõ tay vịn, sau một lúc lâu, đối Aoija Bu nói: “Ta sẽ mời người khác tới giúp ngươi.”

Aoija Bu thất vọng trừng mắt nhìn Hydeine một cái, “Nga.”

Hydeine tựa hồ đối với cự tuyệt của Orosey cũng không ngạc nhiên, chính là lấy ánh mắt yên lặng nhìn lão.

“Bời vì rừng Mộng yểm lần này này sinh vấn đề khiến cho cuộc thi sơ cấp bị gián đoạn, cho nên phải dùng một phương thức khác để hoàn thành cuộc thi.” Orosey chậm rãi nói.

Welfare Horizontal nói: “Làm nhiệm vụ sao?” cuộc thi của trung cấp học viện cùng cao cấp học viện ngoại trừ đi rừng Mộng yểm thì chính là đi làm nhiệm vụ trên đại lục. Nếu như giảm bớt yêu cầu thì sơ cấp học viện cũng có thể làm theo.

Orosey lắc đầu nói: “Là thi đấu.”

“Thi đấu?” Welfare Horizontal ngẩn người. Mỗi năm có tới mười trương thiệp mời thi đấu trường học được gửi tới nhưng Orosey lại chưa từng đáp ứng ai. Bởi vì lão từng nói qua, đối thủ của St Paders chỉ có ở St Paders.

Ngón tay thon dài của Hydeine ôm lấy chuôi chén cà phê, nhẹ nhàng nhấp một ngụm nói: “Sẽ không phải là cùng một đám người dã man chỉ biết dùng võ chém giết đấy chứ?”

“Ta thích gọi bọn họ là Thánh Tác Duy Vinh Quang học viện.” Orosey vừa nói vừa dùng ánh mắt nhắc nhở hắn ăn nói chừng mực, “Cho nên, lần này tất cả đệ tử sơ cấp sẽ tham gia trận thi đấu này để hoàn thành kì thi sơ cấp. Mà lần này lão sư mang đội đi thi đấu chính là.......Ngươi.”

Ngón tay của Orosey thẳng tắp chỉ vào Hydeine.

Hydeine nhướng mày: “Nếu trong trận đấu xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì làm sao bây giờ?”

“Ngoài ý muốn?”

“Tỷ như hoả hoạn.” Hydeine thâm ý nói.

Orosey nói: “Ta không muốn nhận được bất cứ lời trách cứ nào.”

Hydeine mỉm cười: “Ta sẽ làm thật sạch sẽ lưu loát.”

Orosey: “......”

Nằm ở trên sô pha, Soso khẽ giật giật.

Aoija Bu vội vàng niệm chú thôi miên khiến hắn một lần nữa mê đi.

Welfare Horizontal  nói: “Ta nghĩ chúng ta phải tranh thủ thời gian.”

Orosey liếc Hydeine đang thản nhiên ngồi đó một cái, “Ta gọi Mikris đến hỗ trợ.”

Hydeine mặt không đổi sắc.

“Còn có, chuyện này tạm thời đừng cho người khác biết.” Orosey dặn dò. Dù sao số người biết trên lưng Soso đeo một cái hỏa nguyên tố tinh linh cường đại như vậy cũng không nhiều lắm, việc này nếu truyền ra ngoài ngược lại sẽ khiến cho lòng người hoảng sợ.

Welfare Horizontal  chần chờ nói: “Chúng ta phải thống nhất nguyên nhân.”

“Ma thú ẩu đả gây ra đại hỏa trong rừng.” Orosey rất nhanh nói.

“......” Những người khác hai mặt nhìn nhau.

Cái “Chân tướng” này thật sự rất không chân thật.

Orosey nhìn ra suy nghĩ của bọn họ, thản nhiên nói: “Hoặc là các ngươi nghĩ muốn?”

Welfare Horizontal  liếc mắt nhìn Aojia Bu một cái.

Aojia Bu “Chuyên chú” nhìn Soso.

Welfare Horizontal  mỉm cười nói: “Ma thú thật sự là vô pháp vô thiên.”