Thanh Mai Chử Tửu (Mơ Xanh Nấu Rượu)

Chương 23: PN4a



Trong thành phố xảy ra một số chuyện, mười giờ tối Giang Sam phải đi công tác giải quyết sự tình.

Kể từ khi cùng Giang Sam xác định quan hệ, hai người sống chung, tổng thời gian Tống Trí Văn ở S thành so với trước đây nhiều hơn rất nhiều, mà ngay cả như vậy, hai người đều bận bịu, thời gian ở chung với nhau cũng không nhiều lắm.

Ngày đó bắt đầu sống chung với nhau, tự nhiên là khiến người mong đợi.

Tống Trí Văn cùng Giang Sam ăn bữa tối dưới ánh nến ở một nhà hàng ven đường Tân Giang, tài xế lái xe đưa hai người về nhà, vừa mới vào nhà, Tống Trí Văn liền ôm Giang Sam ở phòng khách nhiệt liệt hôn lên, Giang Sam gần như cũng bị y hôn đến nghẹt thở, thân thể như nhũn ra, chỉ có thể dựa vào trên tường.

Còn chưa kịp tắm rửa, Tống Trí Văn đã đem Giang Sam đặt lên ghế sô pha, cởi ra áo lông của cậu, vừa hôn ngực cậu vừa mò tay vào trong áo sơ mi, tay kia cũng cấp bách tháo khuy quần cậu, Giang Sam cũng sờ lên eo Tống Trí Văn.

Tống Trí Văn mút cắn làm Giang Sam rất động tình, từ trong miệng của cậu tràn ra tiếng trầm thấp hừ nhẹ, Tống Trí Văn đã cởi ra quần bò cậu, vừa lấy tay xoa nắn tính khí của cậu, vừa hôn lên môi cậu…

Hai người đều hết sức kích động, bầu không khí trong phòng tựa hồ cũng nhiễm một phần ôn nhu mà nồng nhiệt này, ánh đèn lờ mờ tạo ra sự ám muội mà tươi đẹp.

Chính là vừa vặn trong bầu không khí đó, điện thoại di động Giang Sam vang lên.

Giang Sam nhìn sang hướng quần của mình, cậu hồi nãy đem điện thoại di động để ở trong túi quần bò.

Tống Trí Văn dọc theo cằm của cậu hôn đến cổ, tại trên hầu kết nhẹ nhàng cọ xát một chút, hàm hồ nói: “Hiện tại có chuyện gì chứ?”

Giang Sam ôm hông của y, ngồi dậy .

Tống Trí Văn một tay ôm cậu, một tay vươn đến cái quần của Giang Sam bị y ném tới trên thảm trải nền, Giang Sam dựa vào trên người y, từ trong túi quần lấy ra điện thoại di động, phát hiện là một người cấp dưới gọi tới.

Đây nhất định là liên quan tới công việc, liền nhận.

Tống Trí Văn tuy rằng không trên không dưới, thế nhưng không có lại quấy rối Giang Sam.

Y là một người rất ghét người khác quấy rầy mình khi làm việc, cho nên cũng sẽ không quấy rầy Giang Sam trong lúc cậu làm việc.

Lúc đầu Giang Sam nghe điện thoại, thần sắc còn mang theo mị hoặc vừa mới trầm mê trong dục vọng, bất quá nghe mấy câu nói xong, sắc mặt cậu liền trịnh trọng lên.

Tống Trí Văn đi lấy một cái áo ngủ khoác lên người cậu, sau đó tự mình đi tới phòng tắm.

Chờ y từ phòng tắm đi ra, điện thoại Giang Sam cũng nghe xong, hướng Tống Trí Văn nói: “Tống tiên sinh, bên kia xảy ra chút chuyện, em hiện tại nhất định phải đi qua.”

Tống Trí Văn mặc áo tắm, nhìn Giang Sam đã mặc quần rồi, liền quan tâm hỏi: “Có phiền phức lắm không?”

Giang Sam nói: “Cũng có hơi phiền toái, bất quá em vẫn có thể giải quyết.”

Cậu mặc đồ xong, đi tới bên người Tống Trí Văn hôn một cái, thấp giọng nói: “Chỉ là xin lỗi anh, em hiện tại phải đi.”

Tống Trí Văn nhìn mặt của cậu, trong lòng hơi xót cậu công tác khổ cực, mà cũng không có ngăn cản, nói: “Em đi thế nào? Để anh gọi lão La lái xe đưa em đi. Hắn đưa đi, anh mới yên tâm.”

Giang Sam suy nghĩ một chút mới nói: “Cũng được. Cám ơn anh.”

“Nói cám ơn làm cái gì?” Tống Trí Văn nói xong, đã đi lấy điện thoại di động của mình gọi điện thoại tài xế cho cậu ngự dụng, ở trong điện thoại, y kêu lão La lấy chiếc xe dài hơn Hãn Mã tới đón Giang Sam ngay.

Cúp điện thoại liền hỏi Giang Sam: “Có phải là còn có người chờ em đi chung không?”

Giang Sam đã chạy vào phòng ngủ bắt đầu thu dọn túi xách, Tống Trí Văn cầm một cái áo khoác dài bắt cậu nhất định phải mang theo, bên kia so với S thành lạnh hơn không ít, hơn nữa lại là ban đêm.

“Bên kia có một tổ trưởng đi cùng tụi em. Em đã bảo bọn họ thu dọn đồ đạc, một lúc nữa bác La lái xe thuận tiện đón bọn họ luôn.”

Giang Sam rất nhanh liền đi, ở cửa, cậu ôm Tống Trí Văn hôn môi anh một cái, Tống Trí Văn hôn lại cậu một chút, giúp cậu chỉnh lại áo khoác, nói: “Đi đường cẩn thận. Ở trên xe có thể nằm ngủ một lát, chiếc xe đó có thể nằm ngủ.”

Giang Sam gật gật đầu, liền đi ra ngoài.

Tống Trí Văn một người chờ ở bên trong phòng cảm thấy có chút trống trải, tuy rằng y luôn yêu thích phòng ốc rộng rãi.

Ở trong phòng đi tới đi lui, cư nhiên cảm thấy thật tịch mịch, muốn gọi điện thoại cho tiểu Trần, bảo hắn đưa mình về Già Lam Đạo, nhưng nháy mắt lại do dự, có lẽ Giang Sam sẽ rất nhanh liền giải quyết xong sự tình trở về, nếu cậu trở lại mà trong nhà vắng ngắt, e là sẽ cảm thấy không vui, thế là không nghĩ đi nữa.

Y nhàm chán cùng vài lão hữu gọi mấy cuộc điện thoại, sau đó liền nhàm chán bò lên giường ngủ, trước khi ngủ còn gọi điện thoại cho Giang Sam, Giang Sam nói bọn họ đang trên đường cao tốc.

Sáng hôm sau, Tống Trí Văn thức dậy không tính là sớm, mặc áo ngủ ở trong phòng tắm rửa mặt, liền nghe thấy trong phòng khách có âm thanh, tưởng Giang Sam đã trở lại, y nhanh chóng rửa xong mặt, từ phòng tắm đi ra ngoài.

Ở trong phòng khách, một người phụ nữ đang nói: “Cái nhà này rất rộng rãi, trước là của cấp trên nó. Gọi điện thoại cho nó cũng không tiếp, có thể là đang bận.”

Đối tượng người phụ nữ này nói chuyện, chính là hai người khác ở phòng khách, một người đàn ông trung niên cùng một người thiếu niên.

Tống Trí Văn sững sờ đứng ở đó, bất quá y rất nhanh liền tỉnh táo lại, nói: “Các người là ai?”

Người phụ nữ bị y làm sợ hết hồn, nhanh chóng quay đầu lại nhìn Tống Trí Văn: “Ồ, cậu là?”

~~~~~~

Oanh Tạc: Khi edit chương này, tim hồng đập tới tấp vào mặt. Hai anh ngọt đến nổi mục nhọt, tình muốn vỡ bình. Ta nói, khi muộn tao công yêu thì sắt cũng phải hóa thành nước, ôn nhu phát sợ =]]

Các bạn đoán xem, 3 người kia là ai đây??!!! há há há…