Thánh Đế Ma Thần Hệ Thống

Quyển 1 - Chương 36: Tohka Yatogami



Spectre,stalker,Reaper Bruiser và Titan

Đối chiến AST.

“Làm sao sợ rồi à?” Làm ra đông đảo spectre hiện thân làm cho AST có chút thất thần ra.

“Đừng lo nếu thắng, thầy cũng sẽ dạy ma thuật cho, thầy cũng tính làm các em danh xứng với thực pháp sư!” Hoắc Lân nhìn thẫn thờ trước số đông Spectre AST nhóm dụ dỗ nói.

Lời nói vừa ra,các nàng sĩ khí vụt lên sau đó theo lệnh Ryouko đội trưởng xếp thành từng tiểu đội phù hợp để chiến đấu.

Sau đó hai bên bắt đầu khai chiến, ban đầu AST.

AST nhóm cầm lên vũ khí Arc của mình rồi chia nhau núp một phương!

Bọn họ đem các spectre thông thường ở điểm A,B,C bắn nát và bắt đầu chiếm lấy cứ điểm.

Tính dần thì các Blast Spectre thù lù xuất hiện đem ở cứ điểm người loại bỏ.

Sau đó vài tràng chiến đấu giữa các cô gái và spectre chiến đấu.

AST chiếm dần ưu thế! Các nàng chia nhau sử dụng Arc súng ngắm tỉa dần spectre.

Nhưng đến khi Reaper Bruiser hàng này xuất hiện đem các nàng đội bị loại……

Dần dần chỉ còn lại mạnh nhất AST môn gồm Ryouko và Tobiichi nhóm,,nhưng ngay sau đó vẫn bị Blast spectre loại các nàng.

Kết quả: Ast thua thảm hại.

“Thế nào? Sợ chưa? Nói cho thầy nghe các em đã học được gì?!” Hoắc Lân híp mắt khoanh tay nhìn trời sau đó quay sang AST nhóm nhìn rồi nói.

“Thôi thì để thầy nói luôn nha, đó là kỹ năng thực dụng

Thứ 1 là phân tích

Thứ 2 là tốc độ

Thứ 3 thể thuật cùng kỹ xão

Thứ 4 kinh nghiệm

Thứ 5 tình báo.

Trong số những thứ này thì thứ 1 phân tích thì các em miễn cưỡng làm tốt

Thứ 2 tốc độ vẫn tạm được

Nhưng thứ 3,4,5 thì các em thiếu rất nhiều! Sở dĩ cho các em tập chiến đấu với Spectre là có lí do cả đấy,vì khi các em gia nhập AST đồng nghĩa phải biết hi sinh là chết nên đây là trường thuật lại một tiểu đội khiếm khuyết về đạn dược trang bị phải đối đầu với lượng lớn kẻ địch! “

“Như vậy làm thế nào để sống sót?”

“Để sống sót thì phải có lập trường,kỹ năng lẫn trốn đánh lạc hướng và ám sát! Như các em thấy trong phim các sát thủ tận dụng được mọi thứ họ tìm được để biến chúng thành những món đồ nguy hiểm có vũ lực cao! Vì thế lần nagy thầy sẽ tập huấn các em mọi thứ để thành AST hoàn mỹ nhất!”

Nhẹ nhàng khoan khoái nói ra sau đó Hoắc Lân biến cả ngọn núi thành nơi tu hành giống như lúc trước mà hắn tu hành.

Những cái cột cao, những khối trọng lực trang bị, những con người máy spectre đối luyện tinh nhuệ và sau cùng là kho vũ khí.

Sau đó hắn bắt đầu địa ngục huấn luyện cho các nàng,đừng lo hắn có đồ ăn và kỹ năng hồi máu nên tiến bộ chính là vượt bậc.

Như vậy mỗi ngày cứ dạy học sáng lý thuyết còn trưa chiều chính là huấn luyện AST.

Và dần dần đem nhiều nữ sinh vai phụ phương tâm bắt và ký khế ước.

Các nàng nhiều lắm là thẻ bài Rare,Common còn Ryouko và Tobiichi thì là bài Epic cùng Legendary.

Còn Okamine lão sư vẫn là thẻ common vì nàng là thông thường hợp pháp loli không năng lực chiến đấu.

Thu xong Hoắc Lân bắt đầu triển khai theo đuổi Shiori.

Cụ thể như sau

“Shiori-chan điểm kỳ này em thấp lắm nhé! “ Hoắc Lân đứng trên bục giảng sau đó đi xuống nhìn Shiori đưa ra bài kiểm tra với con điểm B-.

“Ách!” Thân là heo lười Shiori Itsuka vốn học không hề tốt nhưng vẫn miễn cưỡng thoát khỏi con điểm C.

Nàng ngay lập tức xấu hổ cười hì hì.

“Vì lẻ đó! Mùa hè này thầy sẽ đến nhà em dạy kèm! Đừng lo lắng vì nó miễn phí! “ Sau đó một câu nói đem Shiori tim nhảy bộc ra ngoài.

“Thầy sẽ đến dạy kèm em? “ Shiori lầm tưởng mình nghe nhầm sau đó đỏ mặt nhìn Hoắc Lân hỏi lại.

“Tất nhiên!” Nói xong Hoắc Lân lần lượt phát bài thi cho những người khác sau đó về lại bục giảng.

“Hôm nay chính là ngày cuối cùng cũng đến hè, thế nhưng hãy nhớ rằng các em vẫn ôn bài nhé! Năm sau chương trình khá là nặng nên không thuộc bài thì sẽ có hình phạt nho nhỏ dành cho các em!” Nói xong sau đó hắn kéo cửa đến phòng giáo vụ.

Murasame Reine nhìn Hoắc Lân đi ra sau đó lấy điện thoại ra gọi, sau đó nói nói gì đó rồi cúp máy thở dài.

Hoắc Lân sau đó dọn một chút đồ đạc rồi đi đến nhà Okamine Tamae.

Sau đó nằm lên ghế Sofa đánh một giấc để đợi Tamae về.

Sau một hồi Tamae về nhà.

“ Em đã về rồi đây!” Vì hôm nay dạy vài tiết nên Tamae có thể về trễ hơn một chút.

“Em cũng về rồi!” Mikie Okamine cũng ngay sau đó vào nhà.

“Thơm quá! Chồng yêu lúc nào cũng ôn nhu săn sóc như vậy” Cả hai người đều nhanh chóng về phòng của mình thay đồ và ra ăn cơm.

Sau bữa cơm hai người các nàng lên phòng ngủ cùng Hoắc Lân và nói.

“Làm chúng em mang thai đi!”

Sau đó khỏi nói các ngươi cũng biết.

Và sau trận đánh dã chiến.

Okamine Tamae và Mikie Okamine vào trạng thái mang thai và không thể chiến đấu.

…..

Sau một tuần Hoắc Lân đem một số tài liệu rồi đi đếm nhà Shiori.

“Cốc cốc cốc!” Tiếng gõ cửa.

“Chờ một chút ạ!” Giọng Shiori vang lên.

Sau đó Shiori mở cửa với đáng yêu đẹp mắt trang phục.

“Chào Fuoran-Sensei!” Shiori kính nể cúi đầu chào Hoắc Lân sau đó mời hắn vào nhà.

Căn nhà Shiori có thể nói khá là bình dị yên tĩnh ngoài ra còn có một con tiểu loli song trọng tính cách Kotori Itsuka muội muội.

“Chào em Shiori-chan!” Hoắc Lân theo Shiori đi vào nhà sau đó vào phòng khách.

“Tỷ tỷ ai vậy!” Ở tiểu muội muội tính cách Kotori buồn ngủ dụi mắt từ phòng mình đi ra.

“Oa đẹp trai quá!” Ngay sau đó Kotori Itsuka đứng hình lén lút ngắm nghía Hoắc Lân.

Thầm nghĩ: hiện trường trực tiếp chung quy khác so với video à nha! Bất quá thật đẹp trai.

Ngay sau đó Kotori hai mắt sáng lên tò mò đánh giá.

“Muội muội à ra chào hỏi với Sensei đi!” Thân là đại tỷ Shiori nàng cũng cố gắng hết sức với mình muội muội.

“Chào đẹp trai đại ca em là Kotori Itsuka!” Vẫn chưa muốn bị lộ nên Kotori Itsuka đành phải giả ngốc ngoan ngoãn.

…..

Sau đó Hoắc Lân cùng Shiori ngồi cùng bàn ngồi học.

“Nơi này mới,đúng nhớ là phương trình đôi khi gài bẫy ở chỗ không nhìn thấy!” Hoắc Lân nghiêm túc giảng dạy cho Shiori nhìn.

Kotori Itsuka thì lặng yên đánh giá hết thảy.

Cứ thế dạy cho đến thời gian mà Tohka Yatoga mi cũng chính là Tinh linh công chúa xuất hiện.

Hắn bắt được Shiori thành công.

Cả hàng tặng kèm Kotori.

Cả hai bị chinh phục bởi thức ăn của hắn. Chả cần dùng Hoặc tâm đan.

……

“Ô ~ ô ~ ô ~” một trận kỳ quái quỷ dị còi báo động ở thành phố vang lên.

“Đây không phải diễn tập nhắc lại đây không phải diễn tập. Dự đoán là, không gi­an chấn động, phát sinh ở phụ cận chư vị cư dân, xin nhanh chóng đến gần nhất trong chỗ tránh nạn, tiến hành tị nạn. Lặp lại một lần ---- ”

Trong nháy mắt, an tĩnh lại bọn học sinh, đồng loạt ngừng thở bắt đầu lắng nghe.

“Không gi­an chấn động cảnh báo!”

“Mọi người~~ nhanh lên đi hầm trú ẩn tị nạn.... Đi mau.."

Bên trong phòng học bọn học sinh trên mặt đều rịn ra chút khẩn trương và bất an màu sắc, thế nhưng đem so sánh mà nói vẫn là rất lãnh tĩnh.

Từ khi không gi­an rung ra hiện sau khi, trường học phương diện nhằm vào không gi­an chấn diễn tập thì có quá rất nhiều lần..

Rất nhiều học sinh đều là dưới sự chỉ huy của lão sư, nhanh chóng rút đi ra trường học...

“Lần này không gi­an chấn động.. Gợn sóng như thế nào cùng trước kia hoàn toàn khác nhau..” Một tòa thật to buồng lái bên trong, một vị tuổi 14 tuổi tả hữu tóc đỏ song đuôi ngựa thiếu nữ khả ái đang ngậm lấy một viên kẹo que, ngồi ở buồng lái trên cùng..

“Báo cáo tư lệnh! Lần này không gi­an tin tức địa điểm chính là Shiori chỗ ở khu vực..” Một vị thao túng máy vi tính công nhân viên mặt không thay đổi đối với cái kia tóc đỏ nữ hài nói rằng.

Dù là ai cũng không nghĩ ra, như thế một vị cô gái xinh đẹp, dĩ nhiên là một vị tư lệnh. Nhưng nếu xem qua Anime ngươi hội nhận ra nàng là Kotori

Ở trong máy vi tính, không gi­an chấn gợn sóng năng lượng đang chậm rãi di chuyển...

“Tinh Linh sao..?” Ngậm lấy kẹo que thiếu nữ tóc đỏ âm thanh chậm rãi truyền ra, ánh mắt cũng là nhìn phía bầu trời phía trên..

Lại nơi đó, hai đạo tử sắc lưu quang đối diện thành phố đánh xuống...

“Shiori! Hiện tại trước về Ratatoskr, ngươi hiện tại nhà địa phương rất nguy hiểm..” Kotori quay về ống nói điện thoại bên kia Shiori nói rằng.

“Vì là.. Tại sao.. Đi chỗ tránh nạn không được sao..?”Đang đang đi tới chỗ tránh nạn Shiori hơi sững sờ, thông qua tai nghe đối với bên kia Kotori nói rằng.

“Đi.. Đi đâu nha ta còn công tác!? Ách... Không đúng, đi của ngươi ah.. bảo ngươi đi ngươi liền đi, đừng nói nhiều!” Kotori mắng ra âm thanh sau khi, đột nhiên cảm giác có điểm không đúng.

“Ầm! Ầm!”

Hai tiếng tiếng nổ thật to ở trên mặt đất vang lên, ngay sau đó một cái hình tròn to lớn hố xuất hiện tại đến thành phố khu vực... Tựu như cùng bị thiên thạch rơi xuống.

Ở hố bên trong.. Một vị thân mang kỳ diệu lễ phục thiếu nữ một người, đứng ở nơi đó.

Ngay sau đó Hoắc Lân đi tới chỗ nàng trong nháy mắt hỏi.

“Ngươi là ai!?”

“Ta là tinh linh chỉ vậy thôi?” Tím sẫm màu tóc nữ hài mặt không thay đổi nhìn Hoắc Lân, hỏi.

“Ngươi cũng là Tinh Linh sao?” Thiếu nữ tâm tình cũng không có bởi vì Hoắc Lân cái kia tùy ý ánh mắt, mà là nhàn nhạt nhìn Hoắc Lân hỏi.

Vừa nãy thiếu nữ xuất hiện thời điểm, phát hiện bên người cũng là đồng thời xuất hiện một người con trai, nam tử là cùng mình cùng xuất hiện... Vì lẽ đó thiếu nữ liền cho rằng, hắn cùng mình hẳn là đồng loại, đều là Tinh Linh.. Trong lòng đối với Hoắc Lân có loại hảo cảm vô hình và thân thiết cảm giác... Có lẽ là bởi vì hắn cũng là Tinh Linh nguyên nhân đi.

“Theo nghĩa ngươi nói thì ta đúng là tinh linh! Ta gọi Hoắc Lân hay còn gọi Fuoran còn em?” Hoắc Lân hữu hảo nói chuyện sau đó nhìn nàng hỏi.

“A, ta tên gì không liên quan với ngươi sao? Không.. Không đúng.. Ta không có tên..” Thiếu nữ phía trước một tiếng kia là theo bản năng nói ra được, thiếu nữ theo bản năng đem Hoắc Lân trở thành nhân loại.

Thế nhưng mặt sau bởi vì nhớ tới Hoắc Lân cũng là 《Tinh Linh》 nhất thời khẩu khí cũng là trở nên mềm nhũn ra, nhu nhược đối với Hoắc Lân nói rằng.

“Hả? Không có tên tuổi.. Làm sao có khả năng, ta đều nói cho ngươi tên của ta.. Đương nhiên, nếu như ngươi không muốn nói mà nói, ta cũng vậy không miễn cưỡng..” Hoắc Lân giả bộ sững sờ sau đó giang tay nói.

“Không.. Không phải, ta.. Ta thật không có tên.” Thiếu nữ nghe Hoắc Lân khẩu khí, đột nhiên có chút khẩn trương, vội vàng đung đưa tay nhỏ, đối với Hoắc Lân giải thích lên.

Dẫu gì nàng là tinh linh cũng chưa từng có cha mẹ thế ai hội đặt tên cho nàng đâu.

Sau đó nàng ngồi xuống ôm chân buồn rầu. Vất vả tìm kiếm được người có thể giao lưu kết quả như thế này đâu.

“Được rồi cũng đừng buồn! Để ta tìm cho em một cái tên!” Hoắc Lân giả vờ cao thâm nhìn nàng.

“Thật!?” Nàng có chút mừng rỡ nói lên.

“Tohka, Yatogami Tohka ân liềm gọi em như vậy đi!” Sau đó Hoắc Lân lên tiếng nói.

“Tohka….”Ngay sau đó Tohka liền lẩm bẩm tên mình.

“Oa….ta cũng vậy có tên tuổi rồi, Toh­ka! Toh­ka! Ta gọi Toh­ka...” Toh­ka kích động nhìn Hoắc Lân, không ngừng mà ghi nhớ Toh­ka danh tự này.. Chính mình chưa từng có tên.. Mà ngay hôm nay.. Chính mình rốt cục có thuộc về mình tên.. Toh­ka trong lòng rất là cao hứng.

Sau Hoắc Lân lấy một mẫu phấn viết ra “Yatogami Tohka” hai chữ trên đất

“Viết như thế sao sao?” Toh­ka nhìn Hoắc Lân viết qua hai chữ, sau đó cũng là cầm phấn viết trên Hoắc Lân viết hai chữ bên cạnh.

“Tên của ta.. Toh­ka.. Cám ơn ngươi. Hoắc Lân ~” Toh­ka trong mắt loé ra một tia óng ánh, cảm động nhìn Hoắc Lân nói..

Đơn thuần Toh­ka.. Cũng là một rất dễ dàng bị cảm động nữ hài... Chỉ có thể nói, Hoắc Lân nắm chặc cơ hội, cho Toh­ka một cái ấn tượng tốt.. Hơn nữa Toh­ka cho là mình cũng là Tinh Linh, vì lẽ đó hảo cảm đối với mình cũng là thẳng tắp tăng vọt..

Mà trước mặt cô bé này, xác thực đẹp đến kinh người.. Đẹp đến kinh tâm động phách. Mái tóc dài màu tím nhạt, cùng với tỏa ra khó mà tin nổi tia sáng lễ phục, giống như kim loại giống như không được.. Tản ra nhàn nhạt ánh sáng.. Rất là xinh đẹp tựa như một vị công chúa

Bộ ngực này một đôi thỏ rất to lớn đầy nhục cảm có thể so với Esdeath.

Thiếu nữ nắm chặt rồi xem ra giống là từ vương tọa sau lưng vươn ra chuôi như vậy đồ vật, từ từ rút ra.

Đó là một thanh có rộng bức lưỡi dao, kiếm thật lớn

Cầm cự kiếm, thiếu nữ từng bước từng bước từ cái hầm kia trong động đi lên, mà mục tiêu, chính là Hoắc Lân bên này...

Nhìn thiếu nữ ánh mắt, Hoắc Lân đều có chút tự thẹn rồi, thiếu nữ ánh mắt vô cùng hồn nhiên, không có một tia tạp chí.. Mà chính mình nhưng là không ngừng mà ở trên người thiếu nữ qua lại quét mắt.. Một luồng tội ác cảm giác từ Hoắc Lân trái tim sản sinh...

Ta muốn nàng thuộc về ta..



Chả có động lực mấy