Thanh Đàm

Chương 12: Bắt cóc



Editor: Jen191202

"À..." Thanh Đàm chợt giật mình, chỉ lo tìm lang trung đến xem bệnh cho Ôn Tử Nhiên, đều đã quên tay trái của mình còn đang bị thương.

"Tới xem cho ta một chút, từ trên cao ngã xuống liền không thể cử động, vừa động vào liền đau."

Lang trung cười cười, hắn lớn lên vốn là thanh tú, tuổi lại còn trẻ, cười rộ lên như vậy thật giống trăng trên trời [1], Thanh Đàm không khỏi nhìn đến ngây người, thẳng đến khi người đối hiện khụ khụ hai tiếng, nàng mới lấy lại tinh thần, hai má lập tức đỏ ửng.

[1]: trong convert là "như là lãng nguyệt trên cao giống nhau", không biết mình dịch vậy có đúng không, bạn nào biết thì nói mình để mình sửa lại nha.

"Cô nương sợ đau sao?"

"A?"

"Ta nói là...Cánh tay cô nương, có thể nhanh chóng khôi phục, bất quá liền phải nhịn đau một chút."

"Được..." Thanh Đàm gật gật đầu, sau đó lại lắc đầu "Không sợ, không sợ, chỉ cần nhanh tốt lên là được."

Thanh Đàm đương nhiên muốn nhanh chóng khôi phục lại cánh tay như cũ, nàng thề, cả đời liền không muốn thử lại cảm giác kia nữa, quả thực là đau muốn mạng mà.

Là...... Làm người muốn chết không muốn sống a!

Đang chuẩn bị đi lấy thuốc, vừa mới bước ra cửa một bước, liền cảm thấy hoa mắt, mí mắt lập tức trầm xuống.

Lần nữa tỉnh lại, nàng phát hiện chính mình đang nằm trên mặt đất, hơn nữa phía có lót thảm Ba Tư, rất là mềm mại, khó trách vừa rồi không cảm thấy lạnh, chớp mắt một cái, trong lòng cả kinh, ngước mắt lên liền thấy hai nam nhân trong quán trà lúc sáng.

Thanh Đàm có chút chần chờ, nam tử mang khăn che mặt kia hiện tại đã đem khăn tháo xuống, cả khuôn mặt dị thường quyến rũ, đôi mắt hoa đào nhìn xuống nàng...Thế nhưng hắn không có yết hầu... là nữ tử!

"Các người là ai! Bắt ta tới đây làm gì!" Địa phương xa lạ làm nàng cảm thấy sợ hãi, nhưng vì làm bản thân có chút khí thế liền cố ý đem giọng nói lớn.

"Ngươi cùng Tập Lẫm có quan hệ gì" Nữ nhân kia không để ý đến Thanh Đàm đang kêu la, ngược lại giương mắt lạnh hỏi nàng.

"Tập Lẫm là ai?"

"Ngươi nói đi"

Nữ nhân kia hừ lạnh, thần sắc có chút không kiên nhẫn, Thanh Đàm lập tức có dự cảm không tốt, trong lòng liền đoán được Tập Lẫm là ai.

"Liên quan gì đến ngươi..." Thanh Đàm còn chưa nói xong, đã bị một bàn tay to gắt gao bóp chặt cổ, không thể hô hấp.

"Dám đối với chủ nhân bất kính, muốn tìm chết!"

Nữ nhân lạnh lùng nhìn nàng bị bóp cổ, thẳng đến khi mặt nàng đều nghẹn tím mới chậm rãi nói với nam nhân hung hãn "Hùng Võ, buông nàng ra"

Thanh Đàm ôm cổ ho nhẹ, nửa ngày mới hoãn khí.

"Muốn mắng ta, chẳng qua chỉ là tiểu nha đầu, ai cho ngươi tư cách kiêu ngạo như vậy?"

Thanh Đàm bình tĩnh nhìn nàng, trong đầu đang không ngừng suy nghĩ, nàng bị trói đến đây, như vậy Ôn Tử Nhiên nhất định cũng ở chỗ này, hắn còn đang bị thương, phái người đuổi giết Ôn Tử Nhiên nhất định chính là nữ nhân trước mắt này, tuy rằng không biết tại sao Ôn Tử Nhiên là Tập Lẫm, nhưng trước mắt quan trọng nhất nàng muốn biết hắn hiện tại như thế nào.

"Ta không biết Tập Lẫm là ai, ta chỉ biết Ôn Tử Nhiên, hắn hiện tại đang ở đâu? Các ngươi đem hắn đi đâu rồi?"

"Đừng giả ngu với ta! Tập Lẫm chính là Ôn Tử Nhiên!"

Nữ nhân kia đột nhiên tức giận, làm Thanh Đàm sợ tới mức tim thiếu chút nữa liền nhảy ra ngoài, tính tình thật đúng là hung dữ, Thanh Đàm lại không dám tiếp tục chọc giận nàng.

"Mang nàng lại đây" Gương mặt dữ tợn lập tức trở nên lạnh lùng, nàng ta cười một cái, nụ cười kia làm Thanh Đàm có chút nổi da gà, rõ ràng là mỹ nữ thế nhưng lại làm người khác cảm thấy lạnh lẽo.

Thanh Đàm lập tức bị một cổ lực lớn kéo tới, vứt đến dưới chân người, còn chưa hồi phục tinh thần, hàm dưới lập tức bị người ta hung hăng bóp chặt, đầu bị bắt nâng lên đối diện với một đôi mắt tràn ngập chán ghét.

"Ngươi lớn lên cũng chỉ có bộ dạng này, có tư cách gì làm hắn yêu quý ngươi như vậy?"

Thanh Đàm bị chế trụ, không có cách nào mở miệng nói chuyện, đột nhiên, nữ nhân kia lấy ra một viên thuốc bỏ vào miệng nàng, điểm huyệt một cái lên cổ họng, viên thuốc lập tức trôi xuống bụng.

"Ngươi... Ngươi cho ta uống cái gì" cảm giác không tốt nảy lên trong lòng, Thanh Đàm đột nhiên cảm thấy hoảng hốt.

Nữ nhân kia không để ý đến nàng, chỉ phất phất tay, liền có người đem nàng kéo đi.

P/s: Edit xong chương này chóng mặt dễ sợ, mọi ngươi mau mau vote cho mình để mình có động lực edit tiếp nào ?