Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 1696



Một lúc lâu sau, người đó mới mở miệng hỏi Triệu Khương Lan: “Tiểu huynh đệ, đệ thật sự tạo phản sao?”

Triệu Khương Lan xấu hổ cười: “Phải hay không phải cũng không quan trọng, có thể giữ lại cái mạng nhỏ này không phải là quan trọng nhất rồi sao. Còn đại ca huynh thì sao, sao huynh lại bị Liên Tư Thành nhốt lại? Ta cứ tưởng, bất đồng ý kiến với ông ta thì sớm đã bị giết rồi chứ.”

“Hắn ta tạm thời sẽ không giết chết ta, bởi vì ta từng là phó tướng của hắn ta. Ta từ trước khi hắn ta thành danh ở trận Tùng Gia Lĩnh đều đi theo hắn ta, nhiều năm ra sống vào chết, trong đám quân cũng có không ít huynh đệ có cảm tình với ta. Hắn ta vì để lòng quân yên ổn, cũng không dám lấy mạng của ta đâu.”

Triệu Khương Lan thấy hắn tỉnh táo như vậy, có chút không hiểu hỏi.

“Nếu như huynh đã trải qua trận Tùng Gia Lĩnh đó, thì huynh nên biết Liên Tư Thành là một con cáo già xảo quyệt, chỉ biết nghĩ đến lợi ích bản thân, vậy sao còn đi theo ông ta?”

Đối phương nghe vậy liền sững sờ: “Tùng Gia Lĩnh, sao vậy?”

Triệu Khương Lan hỏi ngược lại: “Không lẽ huynh không biết nơi đó xảy ra chuyện gì hay sao? Lúc đầu, trận chiến với Vinh Dương ở Tùng Gia Lĩnh, khiến cho Liên Tư Thành lên như diều gặp gió, nhưng mà là kết quả hắn ta đổi lấy bằng việc cấu kết với địch để phản bội quốc gia. Nếu như không phải trước đây hắn ta để lộ kế hoạch của La Tước cho Vinh Dương biết, để cho Vinh Dương đánh đến đội Thiết Ngô thất bại thảm hại, thì cũng không có sự chuyển biến tình thế thần thánh của hắn ta đâu.”

Người này không thể tin nổi mở to hai mắt.

“Tuy rằng trước đây ta đã nghe qua hết, nhưng mà Liên tướng quân nói, là có người cố ý hãm hại hắn ta mới thêu dệt ra mấy cái tin nhảm như vậy, hắn ta vốn dĩ không có làm ra những chuyện đó.”

“Liên Tư Thành hắn ta nói mà huynh cũng tin à? Huynh cảm thấy vì sao hoàng thượng muốn đối phó với Liên Tư Thành, không phải là bởi vì hoàng thượng đã nắm được chứng cứ vô cùng xác thực rồi hay sao. Bởi vậy trước đây thánh thượng mới muốn để cho Lê Vương thay thế vị trí của Liên Tư Thành, nhưng không ngờ rằng, Lê Vương trúng kế của nhà họ Liên, bị bắt tạo phản. Mấy cái chuyện này, huynh là phó tướng thì đáng ra nên hiểu rõ.”

Đối phương im lặng gật gật đầu.

“Lúc đầu, mấy người phó tướng khác xúi giục Lê Vương tạo phản, nhưng ta không có tham gia vào. Chỉ là bọn họ đều nói, làm như thế có thể nghênh đón Liên tướng quân trở lại, nên ta cũng không tiện phản đối nhiều. Nhưng lại không ngờ rằng, hắn ta lại là người như vậy! Miệng thì cứ nói nhân từ đạo đức, nói triều đình có lỗi với nhà họ Liên, có lỗi với thủy quân Đông Nam, thì ra người thực sự có lỗi với người trong thiên hạ lại chính là Liên Tư Thành hắn ta!”

Triệu Khương Lan lắc lắc đầu: “Tiếc rằng, những người tỉnh táo như huynh trong thủy quân Đông Nam lại rất ít. E rằng ngoài huynh ra, thì những người khác đều nghe Liên Tư Thành như thiên lôi sai đâu đánh đó, chỉ dựa vào sức lực của một mình huynh, cũng không thể thay đổi cục diện.”

Người này do dự một hồi: “Thật ra, ngoài ta ra cũng có hai vị phó tướng khác không tán thành tạo phản. Nhưng từ trước đến nay người phản đối trong quân trại thì ít mà kẻ nghe theo lệnh lại nhiều, tuy rằng bọn họ không đồng ý, nhưng cũng không trực tiếp đứng ra phản đối như ta, chỉ chọn cách im lặng, bởi vậy không hề xảy ra chuyện gì.”

Triệu Khương Lan nghe thấy ý khác trong lời nói của hắn, thăm dò hỏi: “Huynh chính là cảm thấy, hai người phó tướng đó rất có khả năng sẽ quay ngược mũi giáo lại, không hướng về Liên Tư Thành nữa?”

“Không phải tất cả mọi người trong thủy quân Đông Nam của bọn ta đều giống như Trần Quý, vì lợi ích của bản thân mà chuyện gì cũng làm ra được. Cũng có một số huynh đệ lương tâm ngay thẳng, nhưng vì tình hình không làm thế không được. Cũng chính vì sự bảo vệ của bọn họ, ta mới có thể giữ lại cái mạng này đến ngày hôm nay.”

Mắt Triệu Khương Lan sáng lên, đột nhiên nàng cảm thấy, nếu như có thể xúi giục vị huynh đệ này tạo phản.

Rồi lại nhờ vào hắn, liên hệ với những người trong lòng còn có chính nghĩa.