Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 15: Dược độc song tuyệt



Editor + beta: Quế Nhi

Ở Hồng Mông thủ trát cuối cùng, còn nhắc tới một câu nói.

“Càn Đỉnh, bởi vì thực lực chủ nhân nó bất đồng, gặp mạnh là mạnh, gặp yếu là yếu. Nhưng mà, chăm chỉ tinh luyện, chỉ cần không ngừng tăng lên thực lực của bản thân, nhiều lần sử dụng Càn Đỉnh, cuối cùng sẽ có một ngày có thể phát huy thần uy Càn Đỉnh.”

Diệp Lăng Nguyệt nhìn xong thủ trát, lại nhìn một chút Đỉnh Ấn trong tay mình, trong lòng không nén nổi cảm xúc lẩn lộn, không nghĩ tới, tiểu Hắc Đỉnh tác dụng thần kỳ như vậy.

Năm đó Hồng Mông Phương Tiên, y thủ che trời, thực lực cũng là có một không hai trên đại lục, hắn thậm chí có thể sử dụng Càn Đỉnh, luyện hóa ra Hồng Mông Thiên, có thể thấy thực lực thật cao cường mạnh mẽ.

Ở trong tay Diệp Lăng Nguyệt, Càn Đỉnh cũng chỉ có thể dùng để tinh luyện dịch thuốc, cũng là bởi vì bản thân nàng tu vi không đủ.

Thất phu vô tội hoài bích kỳ tội*, Diệp Lăng Nguyệt sau khi biết được lai lịch Càn Đỉnh, thầm nghĩ trong lòng, ngày sau nếu không đến hoàn cảnh vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không thể tiết lộ Càn Đỉnh cùng với bí mất Hồng Mông Thiên.

(*người tài giỏi lập nên công trạng lại bị khép tội)

“Nha nha.” Tiểu manh khuyển ở một bên giật nhẹ ống quần Diệp Lăng Nguyệt, tỏ ý với nàng đi lại đối diện tòa nhà lá bên kia.

Một gian nhà lá kia, của ái lữ Hồng Mông Phương Tiên là chỗ ở Ngọc Thủ Độc Tôn, Diệp Lăng Nguyệt sau khi tiến vào, trong phòng cũng có một chút sách, nhưng cùng Hồng Mông Phương Tiên bất đồng ở chỗ.

Ngọc Thủ Độc Tôn những quyển sách này, tất cả đều là sách về độc.

Trong đó có một quyển tên « Quỷ Môn Mười Ba Châm » cũng là bí tịch hấp dẫn sự chú ý của Diệp Lăng Nguyệt.

Nguyên lai Quỷ Môn Mười Ba Châm chính là độc môn châm pháp của Ngọc Thủ Độc Tôn, cùng một loại châm cứu y thuật bất đồng, Quỷ Môn Mười Ba Châm cũng chính là sát nhân chi châm*, trong bí tịch có ghi chép số lượng lớn, bộ phận tử huyệt và bộ phận yếu hại trong thân thể con người cùng thú.

(*hiểu nôm na là giết người bằng châm)

“Hai vị lão tiền bối này có ý tứ trái ngược nhau, một người chỉ muốn cứu người, một người còn chỉ muốn đến giết người.” Diệp Lăng Nguyệt cảm thấy buồn cười, đem quyển Quỷ Môn Mười Ba Châm kia và học tất cả khẩu quyết.

Còn sót lại hơn mười ngày, Diệp Lăng Nguyệt liền ở lại trong Hồng Mông Thiên, mỗi ngày lấy thư tịch Hồng Mông Phương Tiên cùng Ngọc Thủ Độc Tôn những quyển sách y học và thuật châm giết người độc kinh.

Khả năng ghi nhớ Diệp Lăng Nguyệt rất kinh người, bất tri bất giác, đem hai vị thế ngoại cao nhân sách Y Thư cùng Độc Kinh cũng xem xong.

Trên đại lục này, nàng đối với y học hay độc kinh đều đại khái nhận biết được.

“Sách vở cũng nhìn xong, cũng là thời điểm thử một chút sử dụng tinh thần lực xem sao.” Diệp Lăng Nguyệt đi ra khỏi Hồng Mông Thiên, đi tới trước một mảnh rừng Thanh Mộc Quả.

Dựa theo thủ trát Hồng Mông Phương Tiên bên trong có ghi lại, Hồng Mông Phương Tiên cùng một võ giả bất đồng, hắn trừ tu luyện Nguyên Lực bên ngoài, còn tu luyện tinh thần lực.

Thủ trát bên trong Hồng Mông, khẩu hiểu tu luyện tinh thần lực rất đơn đơn, Diệp Lăng Nguyệt luyện tập một lần, đại khái có thể nắm giữ tinh thần lực.

Sử dụng tinh thần lực lực, có thể mang đồ vật bên ngoài, trực tiếp dời vào Hồng Mông Thiên.

Trong lòng Diệp Lăng Nguyệt, nói thầm “Thanh Mộc Quả”, tuy nhiên lần đầu tiên thất bại.

Lần thứ hai, vẫn là không được.

“Thực sự nóng vội, trước hết thử đem một ít những đồ vận nhỏ dời vào Hồng Mông Thiên.” Diệp Lăng Nguyệt trong lòng cũng không vội vàng nữa, nàng trước thử đem một chiếc lá, sau lại một khối thạch, tiếp đó là một cái trái cây, rồi từng cái một dời vào trong Hồng Mông Thiên.

Lại qua hai ngày, trải qua tu luyện lặp đi lặp lại, tâm thần khẽ động Diệp Lăng Nguyệt, vốn là một gốc cây Thanh Mộc Quả trưởng thành phía trước mắt nàng thế nhưng lại biến mất tiêu.

Bên trong Hồng Mông Thiên, nhiều thêm một cây ăn quả Thanh Mộc Quả, Thanh Mộc hiện tại đang bên trong Hồng Mông Thiên, sinh trưởng tươi tốt.

“Thành công!.” Diệp Lăng Nguyệt mừng rỡ không thôi.

Sau khi Thanh Mộc Quả bị nàng chuyển vào Hồng Mông Thiên, toàn bộ Thu Phong trấn, Thanh Mộc Quả cũng chỉ có thể do một mình nàng cung ứng, này có thể so với Tụ Nguyên Thảo đáng tiền hơn nhiều.

Chỉ là bất quá vận chuyển nhiều cây như thế, sau khi sử dụng tinh thần lực càng nhiều, Diệp Lăng Nguyệt liền mệt mõi đi rất nhiều, dùng hết một ngày di chuyển, Diệp Lăng Nguyệt rốt cuộc cũng đem hết tất cả mấy chục cây Thanh Mộc Quả đều chuyển vào Hồng Mông Thiên.

“Hỏng bét, hiện tại thời gian đã bắt đầu Tộc tỷ thí Diệp gia.” sau khi Diệp Lăng Nguyệt làm xong hết thảy mọi chuyện, tính toán thời gian, phát hiện mình bất tri bất giác, đã ở trong Thất Tinh Sơn, lưu lại hơn một tháng.

Hôm nay là ngày thứ ba Tộc tỷ thí Diệp, lúc này ý thức được thời điểm hiện tại, Diệp Lăng Nguyệt kinh hãi không thôi.

Đã sắp tới hồi cuối của Tộc tỷ thí, nếu còn không nhanh xuống núi, nàng liền phải thua cuộc đánh cược kia, Diệp Lăng Nguyệt mang theo tiểu Chi Chi xuống núi, hướng về Võ Quán Diệp gia chạy tới.

Bên trong võ quán Diệp gia, Tộc tỷ thí Diệp gia đã tiến vào ngày thứ ba.

Trong giáo trường Diệp gia lớn như vậy, trăm tên đệ tử dưới hai mươi tuổi Diệp gia, làm thành một vòng lớn.

Ở bên trong bản gia* thiếu gia Diệp Hoàng Thành, cũng đều đứng ở một bên vây xem.

(*người trong tộc)

Diệp Cô gia chủ Diệp gia cùng với mấy vị trưởng lão Diệp gia tách ra ngồi trên ghế thái sư.

Mấy người mắt sáng như đuốc, nhìn chằm chằm trên lôi đài tỷ thí.

Tộc tỷ thí Diệp gia, mỗi ba năm tổ chức một lần, vô luận bản gia hay thiếu niên nam nữ trẻ tuổi đều có thể tham gia, nếu ai nằm trong top mười người, đều coi là đẹ tử tinh nhuệ Diệp gia, trong tương lai có thể thu được tài nguyên và võ học, có thể so với người khác nhiều hơn.

Nếu trong top ba của Tộc tỷ thí, càng có khả năng tiến vào Võ Từ Diệp gia tự mình chọn một môn cơ sở võ học, đây đối với toàn bộ đệ tử Diệp gia mà nói, đều là vinh quang to lớn.

Năm đó,Diệp Hoàng Ngọc mẫu thân Diệp Lăng Nguyệt cũng chính là ở bên trên Tộc tỷ thí Diệp gia, một đường quá quan trảm tướng*, mười ba tuổi giành được thử hạng nhất trên tộc tỷ thí Diệp gia.

(*một đường vược qua được cửa ải đi thằng vào vòng trong)

Diệp Lăng Nguyệt bởi vì năm xưa là ngốc nữ, vẫn không có cơ hội tham gia Tộc tỷ thí, coi như, đây là lần đầu tiên nàng tham gia sau khi khôi phục bình thường.