Thần Chủ Ở Rể

Chương 470



Ngay sau đó, liền nhìn thấy người lưng mang đao kia, quát lớn một tiếng, chân sau chấn động, mặt đất lập tức vỡ ra, vậy mà trực tiếp hõm vào, cứ như là mọc từ bên trong, bất luận Cậu Sài tăng tốc siêu xe Lykan như thế nào, cũng không chút nhúc nhích.

“Làm, làm sao có thể như vậy được?”

“Như vậy… còn là người sao?”

“Con mẹ nó tôi vừa nhìn thấy cái gì vậy? Tôi đang nằm mơ sao?”

Tất cả mọi người đều bị dọa sợ.

Đây là loại sức mạnh mạnh mẽ cỡ nào vậy?

Nếu nói một lực sĩ có thể nhấc được một chiếc ô tô thì bọn họ tin, nhưng đó là chiếc siêu xe Lykan đang chạy với tốc độ cao.

Một ngôi sao võ thuật nuốt nước miếng, nói bằng giọng run run: “Lúc trước anh Châu Phong nâng một chiếc xe ô tô trước mặt, kéo hai chiếc xe tải chất đầy hàng đi được 100 mét! Anh Châu Phong đã là Đại Tông Sư, chẳng lẽ người này còn mạnh hơn cả anh Châu Phong sao?”

Một vị đạo diễn trung niên hạ thấp giọng nói: “Không sai, chiếc xe ô tô con mà Châu Phong nhấc lên kia nặng 1.5 tấn, cậu ấy đi được 100 bước, giữ được trong vòng ba phút! Châu Phong đã từng nói sức mạnh của Đại Tông Sư nằm trong khoảng 1000- 1500 kg, lúc bùng nổ sẽ càng mạnh hơn, sức mạnh khi bùng nổ của mỗi vị Tông Sư là không giống nhau, sức mạnh của cậu ta khi bùng nổ toàn bộ là vào 2000 kg. Nhưng cho dù là như vậy thì cũng không thể nào ngăn cản được. Gia tốc ban nãy của cậu Sài đã vượt qua 200 chưa?”

Nếu không phải được tận mắt nhìn thấy thì bọn họ nhất định sẽ không tin vào cảnh tượng này.

Giống như đang nằm mơ vậy!

Nhưng hiện giờ điều đó đang xảy ra vô cùng chân thật ngay trước mắt bọn họ.

Người đàn ông mang đao đó còn đáng sợ hơn Đại Tông Sư!

“Có sức mạnh còn đáng sợ hơn Đại Tông Sư? Không lẽ chính là Võ Tôn?”

Một ngôi sao võ thuật nói ra hai chữ này nhưng nhiều người không hiểu. Anh ta liền giải thích: “Trong giới võ thuật của chúng ta, dựa vào thực lực để phân chia thành các cấp như Võ Giả, Võ Sư, Tông Sư, Đại Tông Sư, Võ Tôn, Võ Tông, Võ Vương. Bên trên những cấp đã nói ở trên vẫn còn những đẳng cấp khác, nhưng đó không phải là thứ mà tôi có thể hiểu được cặn kẽ, bởi vì tôi vẫn chưa đủ tư cách.”

“Hiện giờ người có cấp cao nhất chính là thần chủ, anh ta cũng là một đỉnh cao về lực chiến đấu trên thế giới, sau đó chính là Chiến thần. Thực lực của người này rõ ràng thấy anh ta không thể chỉ là một Đại Tông Sư, vậy nên tôi đoán, có thể ông ta chính là Võ Tôn! Cả Giang Nam Đạo chúng ta chỉ có một vị Võ Tôn, đó chính là Phó tổng trấn thủ của Giang Nam chúng ta, Đường Kế Chương!”

Vừa nghe thấy cái tên này, sắc mặt của mọi người lập tức thay đổi!

Bọn họ đã nghe hiểu và chỉ càng cảm thấy đáng sợ hơn!

Trước đây bọn họ cho rằng, Đại Tông Sư là một sự tồn tại đỉnh cao, bởi vì năm tỉnh ở Giang Nam Đạo, dân số mấy trăm triệu người chỉ có tổng cộng ba vị Đại Tông Sư.

Mà Võ Tôn lại còn mạnh hơn cả Đại Tông Sư.

Người kia có thể ngăn được hai chiếc xe đua Lykan, tốc độ hơn 200.

Không lẽ đây chính là thực lực của Võ Tôn sao?

Đáng sợ!

Mà lúc đó, Sài Kiện cũng giật mình sợ hãi, anh ta cố đạp chân ga nhưng chiếc xe không hề chuyển động.

“Không, không thể nào! Đến Võ Tôn còn không làm được, tôi, tôi rốt cuộc đã đắc tội với người gì thế này!”