Thần Chủ Ở Rể

Chương 336



“Ông nghĩ Thần chủ là cái gì hả? Mới nãy chính ông là người la rầy Thần chủ, bây giờ lại xin lỗi như thế hay sao? Ông có tư cách gì mà xin lỗi Thần chủ hả?”

“Cái lão già ban nãy không biết mình là ai, cao nhân nhất đẳng gì gì đó đi đâu rồi hả? Mới vừa rồi khuyên người khác nên hiền lành biết điều không phải là hăm hở lắm hay sao? Sao giờ lại sợ hãi thế này hả?”

Chu Mộ chỉ hận không thể bóp chết Canh Phong, nhưng mà bây giờ gã lại không dám làm như thế!

Hiện tại gã còn không dám nhúc nhích chút nào nữa là!

Đám người Lâm Chấn Thiên còn chẳng thèm nhìn Chu Mộ lấy một cái, bọn họ đi tới trước mặt Vương Bác Thần, quỳ một gối xuống đất, lớn tiếng nói: “Lâm Chấn Thiên, tham kiến Thần Chủ!”

“Kiều Thanh Phong, tham kiến Thần Chủ!”

“Vũ Vọng Thiên, tham kiến Thần Chủ!”

Cái gì cơ?

Chuyện này là không thể nào! !

Thần chủ chính là Vương Bác Thần?

Giờ khắc này, Chu Mộ với đám người Lý Thành chỉ biết trợn mắt há hốc mồm, không dám tin tưởng vì điều này quá khó tin!

Tuy rằng đã đoán được từ trước nhưng đến khi mắt thấy tai nghe, thấy cảnh tam đại chiến thần quỳ lạy trước Vương Bác Thần thì cảm giác rung động này suýt chút nữa làm trái tim họ vỡ nát theo!

Vương Bác Thần chính là Thần Chủ!

Chắc chắn là bọn họ đang nằm mơ, nhất định là bọn họ đang nằm mơ thôi!

Bọn họ bị dọa sợ tới mức không dám kêu la thảm thiết như trước nữa!

Vương Bác Thần thế mà lại là Thần chủ! !

Nhưng chính vào lúc này lại có thêm người chạy tới, sát khí ngút trời, chấn động Cửu Tiêu!

“Bẩm báo Thần Chủ, tứ đại chiến vương đã đến đầy đủ, xin Thần chủ ban chỉ thị!”

“Bát đại chiến tướng đã đến đông đủ, tham kiến Thần chủ!”

“Thập Nhị Huyết Sát đã đến đông đủ, tham kiến Thần Chủ!”

Bùm

Đám người Lý Thành, Chu Mộ, Cổ Thiên Hạc bị dọa sợ gần chết!

Đám người tam đại chiến thần quỳ một chân xuống đất, chờ Vương Bác Thần ra lệnh cho bọn họ!

“Tất cả đứng lên đi.”

Sắc mặt Vương Bác Thần trở nên lạnh lùng.

“Tạ Thần chủ!”

Sụp!

Chu Mộ bị dọa sợ đến độ hai chân như nhũn ra, quỳ thẳng xuống đất!

Sụp! Sụp! Sụp!

Đám người nhà họ Lý cũng sợ hãi quỳ mọp xuống đất!

Trong lòng họ run sợ!