Thần Chủ Ở Rể

Chương 277



Lúc này, Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà mới vừa về tới công ty.

Triệu Thanh Hà rất không vui. Cô vốn còn muốn tới Điện ảnh Ngô Thị xem thử, nhưng ai biết đâu lại bị Lam Minh Nguyệt đánh. Làm sao mà vui lên nổi.

“Trước kia em còn rất thích cô ta, diễn xuất rất được, nhưng không ngờ được lại là người như thế. Quá khiến em thất vọng.”

Triệu Thanh Hà nói mà tức anh ách.

Cô đến Điện ảnh Ngô Thị còn đang nghĩ không biết có gặp được Lam Minh Nguyệt không, sau đó xin chữ ký nữa. Hóa ra Lam Minh Nguyệt lại là người như thế.

Vương Bác Thần an ủi cô: “Những ngôi sao mới nổi ấy có chút thành tích đã tưởng mình nhất thiên hạ. Chuyện này nhà họ Ngô nhất định phải cho một câu trả lời thích đáng.”

Triệu Thanh Hà hít sâu một hơi, đáp: “Thôi bỏ đi. Cô ta đã bị dạy dỗ rồi. Em cũng lười so đo với loại người như cô ta.”

Vương Bác Thần thở dài, Triệu Thanh Hà quá lương thiện nên mới bị người ta bắt nạt.

“Thanh Hà, mềm lòng cũng tốt nhưng phải với đúng người. Lòng tốt của em cần phải có thêm chút sắc sảo. Nếu không ai cũng muốn bắt nạt em.”

Triệu Thanh Hà chớp mắt, trả lời: “Xem ra vẫn là em không đủ dữ dằn, nhưng em cảm thấy mấy hôm nay mình đã biểu hiện ra rất dữ rồi đấy. Lẽ nào thần thái của em vẫn không đủ mạnh hả?”

Vương Bác Thần đưa ra ý kiến: “Sau này, ngày nào em cũng đanh mặt lại, nhìn thấy ai chối mắt là nổi giận, nhìn ai cũng vênh cằm lên, lấy mũi nhìn người, thế là thần thái của em cũng sẽ lên thôi.”

Phì!

Triệu Thanh Hà bị chọc cho phì cười, cô đánh trêu Vương Bác Thần, đáp: “Anh học được ở đâu ra thế? Thần thái là bẩm sinh đã có đấy nhé. Vả lại, em cũng không bị bệnh. Làm sao mà ngày nào cũng đanh mặt lại chửi người được? Anh tưởng em là sư tử Hà Đông đấy à?”

“Cũng chưa biết được đâu nhé. Em nhìn Tư Lam đi. Trước kia cô ta cũng là một cô gái rất dịu dàng, về sau ngày nào cũng mắng người, bây giờ có phải cực thần thái không?”

Vương Bác Thần trêu đùa kể chuyện. Nhưng nghĩ kỹ lại thì đúng thế thật, trước kia Tư Lam không giống như bây giờ.

Hiện tại cô ta dữ dằn đến nỗi Canh Phong cũng phải sợ. Sau này, sao mà tìm được bạn trai đây? Cũng không thể cứ đi theo sau anh cả đời được chứ? Thế làm sao mà được.

Vương Bác Thần có chút sầu não, anh bỗng nhiên phát hiện ra những thuộc hạ của mình nếu không phải là trai thẳng đuồn đuột thì lại là nữ thẳng cứng như sắt thép!

Bản thân anh cũng không thẳng nam đến thế mà nhỉ?

“Ôi, xem ra sau này Tư Lam khó tìm bạn trai đây. Đến Canh Phong còn không phải là đối thủ của cô ta. Ai mà chịu được đòn roi của cô ta chứ?”

Triệu Thanh Hà khinh khỉnh hừ một tiếng, nói: “Thôi đi anh, anh còn có mặt mũi nói thư ký Canh. Trước kia anh cũng cái vẻ cứng nhắc ấy còn gì. Đến một câu dịu dàng cũng không biết nói. Nếu không phải em chủ động tỏ tình với anh thì đến bây giờ anh vẫn còn là FA nhé.”

“Anh mà thế á?”

Vương Bác Thần sờ mặt mình. Lẽ nào thực sự do mình có vấn đề? Nhưng hình như hồi trên chiến trường, anh cũng luôn đanh mặt, cả mặt mũi toàn sát khí, chắc không phải thực sự bị mình ảnh hưởng đấy chứ?

Đúng lúc hai vợ chồng còn đang trêu đùa, Lan Tầm đưa Ngô Kỳ Long tiến vào.

Sắc mặt Vương Bác Thần lập tức sa sầm xuống.