Thám Tử Của Quỷ

Chương 2: Bảo Tàng G -Chất Độc D



Cuối tuần, Trần Thăng ăn vận bảnh bao,trên cổ áo có cài một chiếc băng cài sang trọng mà hắn được Mỹ Sa tặng,tay đeo đồng hồ ,nó rất hợp với bộ véc của hắn.Cách hắn phối đồ ,cộng với chiều cao lý tưởng giúp hắn trở nên càng điển trai,lịch lãm.Đã có hẹn trước với Minh Nguyệt cùng đi , Trần Thăng đi bộ ra điểm hẹn,lúc hắn đi qua nhà hàng,một bóng trắng cũng theo sau hắn.Trần Thăng đợi một lúc thì Minh Nguyệt lái xe qua đón hắn.

Chiếc Mercedes đỏ mui trần thể thao,cá tính.Sau khi tiếp xúc một thời gian,hắn cũng biết Minh Nguyệt xuất thân từ gia đình Trâm Anh thế phiệt,chứ với lương giảng viên,và số năm công tác,hắn không nghĩ Minh Nguyệt có thể mua được chiếc xe này.Thấy Trần Thăng,Minh Nguyệt vui vẻ gọi lớn:

"Tony,lên xe".

Minh Nguyệt hôm nay mặc chiếc váy màu đen vô cùng thanh lịch và quyến rũ,chiếc váy tôn lên được vóc dáng gợi cảm của nàng.Chiếc xe lao đi , tiến về phía bảo tàng G.

Bảo tàng G hôm nay thật sôi động,lúc Trần Thăng tới Mỹ Sa đang bận rộn,không có thời gian ra đón hắn.Sau khi đưa thiệp mời cho lễ tân,hắn cùng với Minh Nguyệt đi xung quanh ngắm nhìn những bức tranh, hình ảnh,đồ vật và những sáng tác tượng trong bảo tàng.Từ khi quen với Mỹ Sa , thỉnh thoảng Trần Thăng cũng ghé qua đây,nhưng hôm nay có rất nhiều tác phẩm mới khiến hắn cảm thấy hứng thú.Rất nhiều sự kiện mới mà hắn chưa từng đọc qua được giới thiệu một cách tỉ mỉ.Minh Nguyệt đi bên cạnh hắn, nàng cũng rất thích những tác phẩm ở đây.Thỉnh thoảng nàng quay sang trò chuyện với hắn.Lúc Trần Thăng đang định di chuyển qua khu khác thì hắn thấy cô gái hôm gặp ở nhà hàng đang nhìn chằm chằm về phía hắn.Trần Thăng bình tĩnh bước tới, bất chợt hắn nhận ra khách mời xung quanh đang đi xuyên qua cô gái, nàng cũng không né tránh, tới đây hắn đã hiểu lý do tại sao.Trần Thăng giả bộ không thấy cô gái,hắn vẫn bình tĩnh bước đi,tiến lại gần mặt đối mặt với cô gái, từ từ đi xuyên qua vị trí của cô ta.Điều làm hắn cảm thấy khó hiểu là hình như cô ta tới đây là tìm hắn,lúc hắn đi qua ,cô ta nhìn chằm chằm, khuôn mặt trông rất giận dữ.Trần Thăng làm ngơ,hắn vẫn tỏ ra bình thường ,trò chuyện với Minh Nguyệt,cô gái cũng theo sau Trần Thăng.Khi hắn đang thưởng thức tác phẩm,ly nước hắn cầm trên tay bất ngờ bị hất văng trúng người đàn ông hói bên cạnh.Người đàn ông hói giận dữ, quát lên:

"Anh làm cái gì vậy".

Trần Thăng vô cùng bối rối,tay chân hắn luống cuống,hắn lấy khăn tay ra vừa lau,vừa liên tục xin lỗi người đàn ông hói:

"Xin lỗi ngài,tôi bị vấp chân,ngại quá."

Mọi người xung quanh nhìn qua,may chỉ là nước lọc nên người đàn ông hói cũng không làm quá lên, giận dữ bỏ đi.Cô gái trong nhà hàng thấy cảnh này cười phá lên, nàng nói lớn:

"Đáng đời, chuyện này không là gì so với việc anh đã làm với tôi".

Rồi nàng hứ lên một tiếng,gương mặt xinh đẹp trở nên xảo quyệt.Lời nói của nàng tuy to, vang vọng nhưng mọi người xung quanh không ai nghe thấy, chỉ có Trần Thăng là nghe rất rõ.Giờ hắn có thể khẳng định ,cô gái đang nhắm vào mình.Hắn vô cùng thắc mắc,hắn gặp cô ta có một lần,hôm đó hắn còn nhường vị trí yêu thích của mình cho cô ta.Nhưng nghe lời cô ta nói thì hình như có chuyện gì đã xảy ra với cô ta,mà hình như nguyên nhân là do hắn.Trần Thăng ngưng suy nghĩ về vấn đề này,hắn biết hiện tại không phải lúc.Minh Nguyệt ở cạnh ân cần hỏi:



"Tony, không sao chứ".

Trần Thăng ra hiệu với nàng là không sao.Khoảng hơn chín giờ.Người dẫn chương trình gọi tất cả mọi người tập trung ở hội trường lớn.Sau màn chào hỏi , tiết mục ca nhạc , cùng với những tiếng vỗ tay, người dẫn chương trình cũng đi vào chủ đề chính của buổi triển lãm "Di chứng của chiến tranh-Nỗi đau người ở lại".Mỹ Sa lên khán đài phát biểu,hôm nay nàng mặc một bộ vét đen ,trông rất lịch sự.Nàng giới thiệu lí do tại sao có buổi triển lãm hôm nay,quy mô,mục đích của buổi triển lãm.Sau đó nàng say sưa với bài thuyết trình của mình, thỉnh thoảng bên dưới vang lên tiếng vỗ tay.Sau đó là một vài vị học giả , nhà nghiên cứu lên phát biểu .Cuối cùng là một số cựu chiến binh,thân nhân hay người nhà của họ lên chia sẻ về câu chuyện của mình.Đại khái Trần Thăng có thể hiểu , buổi triển lãm này nói về sự kiện nước M trong chiến tranh đã sử dụng máy bay rải xuống một số lượng lớn chất độc D làm cho những người lính hay thân nhân của họ dù đang sống trong thời bình ,nhưng vẫn phải chịu nỗi đau dai dẳng mà chiến tranh gây ra.Nhìn những bức ảnh được show ra , Trần Thăng cũng phần nào hiểu được điều đó.Hắn cũng thốt lên một tiếng cảm thán.Sau đó người dẫn chương trình mời các vị khách mời tự do vào các gian được trưng bày hình ảnh,sự kiện trong chiến tranh để tiến hành tìm hiểu thêm.Trần Thăng cũng đi loanh quanh tìm hiểu.Lúc này Mỹ Sa sau khi chào hỏi vài vị quan khách cũng tiến lại gần hắn.Nàng ôm lấy cánh tay hắn ,nũng nịu:

"Anh, thấy buổi triển lãm này thế nào".

Trần Thăng quay sang nhìn Mỹ Sa ,hắn cười nói:

"Em làm rất tốt."

Được người mình yêu khen,Mỹ Sa vô cùng vui vẻ , nàng cười tươi,tay càng ôm chặt tay hắn:

"Vì buổi triển lãm hôm nay,em đã chuẩn bị mất mấy tháng đó".

Hai người đang trò chuyện thì một người đàn ông cao lớn tiến tới,dáng vẻ lịch thiệp,cách nói chuyện như một thân sĩ:

"Mỹ Sa, chúc mừng em, buổi triển lãm rất thành công".

Thấy người đàn ông này ,Mỹ Sa có chút không vui ,nhưng nàng vẫn lịch sự trả lời:

"Cám ơn lời khen của anh, Tuấn Vũ".



Sau khi nói chuyện qua loa , nàng nhanh chóng cáo bận, kéo Trần Thăng đi chỗ khác tránh xa người đàn ông tên Tuấn Vũ kia.Trần Thăng thấy nàng vội vàng như vậy ,buông lời trêu ghẹo:

"Cao tổng hôm nay cũng tới à".

Mỹ Sa khẽ giật mình ,chuyện Cao Tuấn Vũ theo đuổi nàng, nàng đã kể với Trần Thăng.Hắn còn nói ra lời này là có ý gì, nàng mở to đôi mắt trong veo,ngây thơ nói với hắn:

"Tới,đương nhiên phải tới rồi.Doanh nghiệp top mười của thành phố mà,hôm nay bên em còn phải gây quỹ nữa đó."

Trần Thăng nghe vậy khẽ cười ,hắn chợt tỏ vẻ đã hiểu:

"Cao tổng đúng là rất giàu có.'

Mỹ Sa nghe hắn nói như vậy, nàng tỏ hờn dỗi,quay mặt sang hướng khác, không muốn nói chuyện với hắn nữa.Trần Thăng cũng không muốn tiếp tục trêu chọc nàng nữa,hắn ngon ngọt dỗ dành nàng.Trần Thăng tới bàn đồ uống,hắn muốn lấy một ly nước cho Mỹ Sa.Khi hắn vui vẻ cầm trên tay ly nước đưa cho Mỹ Sa thì cô gái trong nhà hàng xuất hiện bên cạnh hắn, nàng lạnh lùng đẩy ly nước hất về phía Mỹ Sa.Trần Thăng luống cuống níu giữ, làm chệch ly nước, khiến nó văng vào người đàn ông đằng sau.Không gian đứng hình trong vài giây.Người đàn ông kia đang tán tỉnh một cô gái thì bị tạt nước vô cùng tức giận,quay sang thấy Trần Thăng, giận dữ chạy tới túm áo hắn:

"Lại là cậu nữa sao,cậu cố ý phải không".

Trần Thăng nhận ra đó là người đàn ông hói lúc trước, giơ hai tay lên luôn miệng nói xin lỗi.Mỹ Sa bên cạnh đó cũng kéo tay người đàn ông ra giải vây cho hắn.Cô gái trong nhà hàng che miệng cười , thầm mắng "Đáng đời".Sau khi người đàn ông kia đi,Trần Thăng tức giận , ánh mắt trở nên âm trầm.Buổi lễ tiếp tục diễn ra, người dẫn chương trình thông báo mọi người tụ tập lại khán đài , triển khai chương trình gây quỹ.Mỹ Sa bận việc rời đi,Minh Nguyệt sau khi tách riêng ra cũng đã quay lại.Cao tổng mà Mỹ Sa mời tới ra tay cũng rất hào phóng ,quyên góp một số tiền lớn.Buổi triển lãm kết thúc tốt đẹp.Mỹ Sa còn bận công việc hậu lễ, Trần Thăng đến tạm biệt nàng,ra về trước.Khi hắn và Minh Nguyệt đi ngang qua một bức tượng,nó bất ngờ đổ xuống về phía hắn và Minh Nguyệt, Trần Thăng nhanh như cắt lao người kéo theo Minh Nguyệt tránh khỏi ,bức tượng đá vỡ nát.Hắn quay sang Minh Nguyệt đang hoảng sợ,ân cần hỏi:

"Có sao không".

Minh Nguyệt lắc đầu tỏ vẻ không sao,nhưng nàng bị giật mình,hiện tại đang rất hoảng loạn.Mọi người xung quanh chạy tới đỡ hai người hắn.Trần Thăng dìu Minh Nguyệt ra xe,khoé mắt hắn trở nên lạnh lẽo.