Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Quyển 1 - Chương 44



Sự xuất hiện của Harry khiến mọi người sợ hãi, trừ Snape đang hôn mê bất tỉnh.

” Potter, cậu có thể dùng phép độn thổ!” Alice thất thanh kêu lên, đầy sợ hãi.

” Không có gì.” Harry thản nhiên nói. Cậu nên nghĩ tới là có Alice ở đây, bởi vì cô ấy là bạn tốt của Lily, cùng Lily ở chung một lều trại. Cậu nhìn một vòng, tổng cộng bảy người, trên người là mồ hôi, vết máu. Thực may mắn bọn họ còn sống, làm được việc mà nhiều phù thủy trưởng thành chưa chắc làm được.

” Severus!” Lucius không còn giữ phong cách quý tộc như bình thường, vô cùng lo lắng. Bởi vì tình trạng của Snape thực sự không ổn, sắc mặt tái nhợt, trên bụng là vết cào rộng bàn tay, đỏ tươi. Cũng may không chảy máu, có thể sử dụng ma dược tùy thân. Không biết vì nguyên nhân gì, James lại để cho Remus Luipin túc trực bên người hắn.

” Merlin a, tình trạng cậu bé này không ổn!” Nữ phù thủy hiền lành kiểm tra vết thương cho Snape, nghẹn ngào nói,” Ai có thể cứu cậu bé a?!”

Xác định xung quanh không có kẻ thù, Harry đi tới xem xét vết thương của Snape.” Người khổng lồ hay quái vật làm?” Cậu hỏi.

Trên mặt Lupin hiện ra sự hoảng sợ, nhớ tới thời khắc kinh hoàng kia. ” Cậu ấy cứu tớ, bị người khổng lồ bắt, một ngón tay của người khổng lồ đâm cậu ấy.”

Ác! Harry không biết nói gì. Cậu thấy được sự khó tin trong mắt Lucius. Snape cũng trở thành anh hùng cứu mỹ nhân sao, đây chính là sự thổ lộ vô cùng lớn mật. Đương nhiên Lupin sẽ không biết tình cảm Snape, nhiều lắm là mê muội.

Đũa phép chậm rãi di động dọc theo vết thương, Harry nhẹ giọng đọc thần chú phức tạp khó hiểu. Trước kia, khi cậu làm Draco Malfoy bị thương nặng, Snape đã dùng thần chú này cứu tính mạng Draco Malfoy. Đây là một loại pháp thuật hắc ám điển hình, cho nên đối với những vết thương do pháp thuật hắc ám, vô cùng hữu hiệu. Theo đũa phép di động, vết thương lớn chậm rãi khép lại. Sau khi Harry thi triển pháp thuật lần thứ ba, vết thương dữ tợn đã chỉ là một đường mờ nhỏ. Harry cho rằng Snape vô cùng may mắn, bởi vì hắn không đụng phải Âm Binh. Cậu biết, Snape không điều chế thuốc giải độc của Âm Binh.

Đúng rồi, cậu cần ma dược Snape điều chế!

Cậu bắt đầu tìm trong túi Snape, sau đó lấy ra một cái hộp dài 5cm cao 3 cm, đây là quà cậu tặng sinh nhật Snape, một hòm thuốc ma thuật.

Bấm khóa của hòm thuốc ma thuật, một tầng rồi một tầng mở ra, cuối cùng biến thành một hòm thuốc cao 3m rộng 5m, có 16 tầng, mười nghìn chỗ để thuốc. Trước mắt Snape mới chỉ sử dụng nhiều hơn 100 chỗ. Harry nhanh chóng xem qua, nhìn thấy ma dược tăng máu, liền lấy ra. Hy vọng nó giúp ích cho Snape, lúc này chỉ có thể trông cậy vào nó.

Đang lúc Harry tìm ma dược, mặt đất lại rung động dữ dội, tiếng bước chân kinh thiên động địa nhanh chóng gần sát, một người khổng lồ cao hơn 20 thước xuất hiện trong tầm mắt họ. ” Lại có người để ăn.” Hắn liếm liếm vết máu tươi còn sót bên miệng.

Chưa nhìn thấy thực lực của Harry, sáu người kia chuẩn bị chạy trốn, Remus muốn cõng Snape, bị Lucius ngăn cản,” Cậu làm gì, Lupin? Nên để Severus nằm yên!”

” Người khổng lồ đến đây, chúng ta phải chạy nhanh!” Remus rống to.

” Không cần, Harry có thể giải quyết mọi việc!” Lucius ý bảo Crabbe cùng Goyle kéo Remus ra một bên.

” Ngu ngốc! Chúng ta sẽ chết!” James hung hăng mắng một câu, rút đũa phép ra. Hắn biết đũa phép đã không có cách sử dụng, nhưng vẫn muốn thử một chút, nói không chừng có thể sử dụng.

” Sleep, bewitched!” (Bùa ngủ)

Sáu ánh sáng đỏ yếu ớt đánh trúng người khổng lồ, người khổng lồ lại không hề phản ứng. Thân thể người khổng lồ rất mạnh mẽ, hơn nữa pháp thuật mất hiệu lực, sáu đạo pháp thuật đối với hắn chỉ như muỗi cán.

Sáu người không có cách nào, đành phải tiếp tục giơ đũa phép, ” Sleep – ”

Một ánh sáng xanh lục bắn ra trước khi họ niệm xong thần chú, đánh trúng trán người khổng lồ, người khổng lồ bất động, nặng nề ngã xuống, không còn đứng lên.

Sáu người quay đầu, Harry vẫn thản nhiên như không có chuyện gì, đưa một bình tăng máu cho nắm nữ phù thủy, ” Cô uống một chút.” Sau đó lại đưa cho Lucius, ” Của cậu, Crabbe cùng Goyle mỗi người một bình, Severus cần sáu bình.”

Cậu quay đầu lại nhìn sáu người kia, ” Các cậu, mỗi người cần ít nhất hai bình.” Cậu vươn tay ra, đưa mười hai bình thủy tinh. ” Uống xong, tớ kiểm tra lại tình trạng cho các cậu.”