Tam Tiểu Thư Lạnh Lùng

Chương 3: Bắt đầu trả thù



Chương 3: BẮT ĐẦU TRẢ THÙ

"Mammy, daddy ơiiii"-Minh Hân vừa bước vào nhà thì đã gọi ba mẹ

Mẹ cô đang sắp xếp tổ chức tiệc cho cô nhưng đã dừng tay vì cô đã về. Mẹ cô bước ra chuẩn bị ôm cô con gái của mình nhưng cô đã ôm trước bà

"Ui..."- Bà than

"Con xin lỗi, con làm mẹ đau hả? Mẹ đau ở chỗ nào?"- cô vừa nghe bà than thì quan tâm

"Không có, mẹ không đau nhưng con mập quá, chạy lại ôm mẹ mà mẹ xém nữa té ra đằng sau luôn à"

"Hahahahaha..."- Tiếng cười vây quanh khắp căn nhà khi nghe mẹ của cô nói cô "Mập"

"Mẹ này, con giận luôn"- cô xấu hổ

"Thôi, mẹ không đùa nữa. Con ở bên đó đẹp nhiều rồi"- mẹ cô vừa nói vừa lấy tay sờ mặt cô

"Ý mẹ là ba năm trước con không đẹp hay sao?"- cô chất vấn

"Không, ba năm trước con rất xinh đẹp, nhưng giờ lại đẹp hơn nhiều"- mẹ cô liền trả lời

"Mẹ nghe nói công ty Đình thị đang phá sản đấy"

Cô nghe vậy liền cười lạnh

"Đó là báo ứng của hắn, con không quan tâm. Mà ba đâu rồi hả mẹ?"

"Ba con đi làm chưa về, tối ba con sẽ về sớm nhất có thể"

"Dạ, con lên lầu đây"

"Người đâu, lên xách hành lí của tiểu thư lên lầu"- mẹ cô

"Dạ, tiểu thư, xin cô đi theo chúng tôi"- quản gia trả lời

Sau khi cô đi lên lầu, bà Hàn Lệ Tú (mẹ cô) nói chuyện với Thái Hoà

"Con gái tôi dạo này sống ra sao, tôi muốn cậu nói thật cho tôi biết"- bà làm mặt lạnh

"Thì lúc em ấy qua bên đó thì tính tình trở nên khác thường, ít nói chuyện hơn"- Thái Hoà trả lời

"Tính tình trở nên khác thường là như thế nào?"- bà hỏi

"Thì là dữ hơn, lạnh lùng hơn, khó tính hơn". Nói tới đây là anh rùng mình, thân là vệ sĩ cũng như anh trai cô mà sợ cô tới như vậy. 

Nhớ lại ba năm trước từ khi cô chia tay với cái tên Đình Phong thì cô về nhà đập hết tất cả đồ trong nhà và những đồ có liên quan đến cô và hắn. Cô đập xong thì bỗng nhiên cô cười to lên làm anh lúc đó rất hoảng sợ. Cô cười xong thì cô ngất xỉu làm anh phải đưa cô vào bệnh viện để chữa trị. Bác sĩ nói do tâm lý bị ảnh hưởng nên mới như vậy phải hại ai một ngày một đêm không ngủ(tội nghiệp anh) nhưng ai biểu anh vừa là vệ sĩ vừa là anh trai cô. 

Sau khi cô xuất viện, anh mua đồ ăn cô thích cũng như là đồ ăn hắn và cô thích, anh cứ tưởng là cô sẽ ăn nhưng không ngờ cô lại dùng ánh mắt đầy hận thù nhìn anh làm anh phải sợ chết khiếp cho nên anh phải bỏ đồ ăn vào sọt rác nhanh gọn lẹ.

"Được rồi, cậu đi ra ngoài đi"

"Vâng"

Trong phòng của Minh Hân

"Vòng tay em ôm lấy những kỷ niệm xa vời

Dù nắm tay nhưng cảm giác không phải ngày xưa..."

Nhạc chuông của Minh Hân vang lên

"Alo, anh hả?"- Minh Hân nói bằng giọng ngon ngọt

"Sao rồi cô em của tôi, gia đình của hắn bây giờ sắp phá sản rồi đó"- bên kia vừa nói vừa nhếch mép cười

"Dạ, cứ để hắn như vậy đi cho hắn biết thế nào là đau khổ. Chuyện này mốt nói sau, tối nay nhà em có tổ chức party, anh kêu ba anh đó đi luôn nha"- cô mời

"Được rồi, anh sẽ sắp xếp, anh cũng muốn nhìn cô em gái của mình hiện giờ dáng vẻ như thế nào"

"Anh yên tâm, dáng của em bây giờ chuẩn không cần chỉnh, em chỉ sợ anh nhìn một cái rồi mê em luôn thôi"- cô ảo tưởng

"Hắc hắc, em yên tâm, anh sẽ không bị em mê hoặc đâu"

"Thôi em cúp máy đây, có người lên. Bye anh, tối gặp"

"Oke em, bọn anh tối nay sẽ tới"- Nói xong anh liền cúp máy

Cốc...cốc...

"Mẹ vào được không con?"- bà Tú hỏi

"Vâng, mẹ vào đi ạ"- cô đáp

Bà Tú mở cửa đi vào, ngồi bên cạnh cô con gái

"Tối nay con định mời ai đến tham gia tiệc đây"- bà Tú nói

"Con mời Mẫn, Diệu Anh thôi. Còn lại thì mẹ muốn mời ai thì mời"

"Vậy thì mẹ sẽ mời những người có thế lực lớn tới tham gia nha"

"Vâng. Mà mẹ nè, mẹ cho con đi học nha"

"Sao tự nhiên muốn đi học vậy?"

"Con muốn có nhiều bạn bè hơn mà mẹ. Mẹ cho con đi học nha nha nha nha..."

"Thôi, mẹ cho đi. Nhưng mà phải có Thiên Mẫn và Diệu Anh đi cùng."- cuối cùng bà đã chịu thua dưới sự năn nỉ của con gái

"Dạ được"

"Mà con muốn học trường nào để mẹ còn đăng kí nữa"

"Con muốn học trường Blue Sky mẹ"

"Rồi rồi. Thôi mẹ đi ra ngoài, mẹ còn phải đăng kí cho con nữa"

"Dạ, bye bye"

Sau khi mẹ cô đi ra ngoài, cô cười lạnh và nghĩ trong đầu:

'Đình Phong, anh chết chắc rồi'