Tam Thập Niên Nhất Mộng Giang Hồ

Chương 44: Hậu sơn – 3



Mặt nước tĩnh nặng nổi lên những tia hồng ngân, giống như lưu ly thoáng hiện trong viên thạch anh trong suốt, ta cúi đầu nhìn những dấu vết bị hoà tan trong nước đoán người ở bên trong đang chơi tự sát hay bị lang sau núi cắn mà mất máu, đương nhiên mặc kệ hắn thế nào cũng không liên quan tới ta.

“Ai ở ngoài?” Giọng nam thanh thanh lãnh lãnh theo mây mù vờn quanh từ sâu trong ôn tuyền truyền ra.

Ta tựa hồ có thể xuyên qua mây mù lượn lờ trước ôn tuyền thấy được dáng vẻ đề phòng của người kia, vốn tính rời đi ta lại đột nhiên muốn dụ dã thú bị thương này, có lẽ đang quá mức nhàm chán, nhàm chán đến ta quên mất dã thú bị thương thường kích động, mà vô luận dã thú tổn thương tới mức nào cũng đều là dã thú.

Ôn tuyền là mạch nước ngầm tạo ra, từ mấy chục con suối, mạnh yếu không đồng nhất, xung quanh mỗi con suối cũng đều có tiểu trì, tự nhiên mà thành, nước từ con suối chảy vào tiểu trì tiếp tục chảy vào đại trì, nơi ta vừa đứng là phần đuôi đại trì, nơi đang đi tới là một tiểu trì, có điều tiểu trì nước quá nóng không thể dùng để tẩy rửa.

Mới mấy trượng ngắn ngủi, hơi nước nơi này so với bên ngoài nóng bức hơn rất nhiều, thật sự không dám tưởng tượng người nọ làm thế nào ngồi ngốc ở đây, không sợ bị chưng chín, có lẽ là sở thích đặc biệt không chừng, tỷ như Chung đại hộ pháp số một dưới tay ta trước kia Chung Minh Ngọc thích làm cá ở tiểu trì phía trong, mỗi lần ta tắm xong có thể qua chỗ hắn lấy mấy con, chưa nói là khá hợp khẩu vị ta.

Nheo mắt lại đi tới mấy tiểu trì phía sau, nói thật ta cũng không ngờ người nọ đúng là đang ngâm dưới tiểu trì, tuy nói tiểu trì này so với mấy cái khác, nước cũng không nóng bằng, nhưng tuyệt đối đủ để đem hấp chín một tầng da người, y dám ngồi đó thực có dũng khí.

Dưới hơi nước thấp thoáng thân hình người nọ dần dần hiện rõ trước mắt ta, da thịt như ngọc như tuyết, diện mạo khuynh thành tuyệt sắc, tóc đen tán loạn trên mặt nước, mị hoặc nói không nên lời, ta cả kinh nhanh chóng xoay người sang chỗ khác, mặc niệm vài câu nam nữ thụ thụ bất thân, phi lễ vụ thị đẳng đẳng, niệm đến lần thứ hai đột nhiên nhớ tới vừa rồi rõ ràng là thanh âm nam tử thế nào đột nhiên biến thành nữ tử? Nhanh chóng quay đầu lại không để ý người ta cả người vô lực, trực tiếp hướng trên ngực người sờ sờ, bằng phẳng ——

Lúc này nhìn gần, mặt mày anh tuấn như sương như tuyết, nào có nửa điểm bộ dáng nữ tử, chẳng qua da thịt tinh tế so với nữ tử còn hơn một bậc.

Nếu y không phải nữ tử ta liền sờ thêm vài cái, vừa vặn ta cũng ưa nam tử, chạm vài cái liền thấy có gì không đúng, bàn tay đặt trên người y hàn khí dày đặc, giống như bắc cương hàn ngọc, nhìn kỹ thì thấy người trong nước da thịt ẩn hiện xanh tím, hiển nhiên là biểu hiện của hàn cực, ta không khỏi lắp bắp kinh hãi, nếu người này bị vây trong hầm băng thì cũng là bình thường, nhưng nơi này so với mùa hạ còn nóng hơn, nhiệt khí bốc lên mà có bộ dạng này thực khiến ta không thể không khinh ngạc.

Ngay khi ta ngạc nhiên người này một thân băng hàn sao có thể nổi ***g bồng trong nước, người kia vốn không động đậy đột nhiên tung một chưởng, ta giật mình mau lui nhưng vẫn bị đánh trúng, thầm hô bản thân xúi quẩy còn chưa kịp phản kích, lại phát hiện chưởng kia căn bản nửa điểm lực đạo cũng không có, người nọ tựa hồ cũng cảm thấy lập tức tính đánh lại một chưởng, đáng tiếc trời cao thiên vị ta, lão thiên không căn cứ lẽ thường để phán đoán, cho nên trước khi y đánh trúng ta đã hộc máu ngã xuống đất.

Ta ngồi xổm xuống, thử chọc chọc mỹ nhân ngư bắc cực té trên đất, đối với ánh mắt hung dữ của y ta lựa chọn triệt để coi thường, hảo tâm giúp y xoá vết máu bên môi, ta nói toàn thân y trên dưới một miệng vết thương cũng không có vậy máu ta thấy lúc trước là từ đâu đến, thì ra đều là ói ra, ta ngó ngó máu tươi nhuộm đỏ cả tay, vừa rồi lau miệng cho y y lại nhổ một bãi nước miếng, thành công biến một ít máu thành một mảng, tùy tay đem y phục dính máu ném qua một bên, người ngồi trong nước có mặc y phục hay không không thuộc phạm vi để ý của ta, dù sao ta lấy y phục của y lau máu cho y là hành động tuyệt đối không gì đáng trách.

Đương nhiên ta không thừa nhận cũng không được mỹ nhân ngư bắc cực kỳ thật không mặc y phục tương đối khá xem, ngươi từng gặp qua con cá mặc y phục sao? Ngươi nói không mặc y phục sẽ lạnh? Ta đánh giá một chút mỹ nhân ngư trên mặt đất, tùy tay đùa nghịch vây cá, dựa vào độ ấm trên người y phỏng chừng có y phục cũng như không. Đương nhiên sau này khi ta thấy qua bộ dạng y mặc y phục thì ý tưởng này cũng không hề thay đổi, bất quá khi đó ta ngượng ngùng để y thoát, nhưng nếu y muốn tự thoát ta cũng không phản đối —— tuyệt đối không phản đối.

Mỹ nhân ngư tránh hai cái, tựa hồ không muốn làm mình trông chật vật như vậy, có điều rõ ràng là không thành công, ta không tự chủ được tiến lên giúp đỡ y một phen, thuận tiện kéo y ra khỏi tiểu trì, lúc này ta mới phát hiện kỳ thật ngư nhân này dáng người cũng không thấp ngược lại có chút cường tráng, bất quá đường nét nhu hoà chứ không cơ thịt lồi lõm, đưa tay thăm dò kết cấu khung xương người nọ, thuận tiện hiểu biết một chút thân thể mỹ nhân ngư bắc cực, tuy rằng giống như sờ khối băng, nhưng vì tri thức ta quyết định hiến dâng.

“Khụ khụ” Mỹ nhân ngư bắc cực tức giận nói không nên lời chỉ có cả người phát run, nhân tiện tặng thêm cho y phục ta mấy mảng đỏ.

Ta chế trụ cổ tay y, không khỏi nhăn mày, mạch tượng bất ổn nội tức tán loạn tứ chi không thể quy kết hiển nhiên là biểu hiện tẩu hỏa nhập ma, chẳng qua người này phát hiện sớm ngăn chặn cũng sớm nên toàn thân công lực cũng không có ảnh hưởng quá lớn, bất quá cũng đủ làm y đại thương nguyên khí.

Ôm lấy người, rời khỏi phạm vi tiểu trì, nơi này nóng nực đương nhiên ta không tính ở lâu, dù sao nhiệt khí với bệnh trạng y cũng chẳng lợi lộc gì, thật không biết y nghĩ thế nào lại chạy đến ngâm nước nóng, sống đủ rồi cũng không cần làm lợn chết a!

Không nghĩ mới vừa đi tới tảng đá cạnh tiểu trì người nọ liền xoẹt một tiếng chạy trốn, lóe thân liền qua bên cạnh Tử Quyên hoa, thân hình tuyệt đẹp như tiên tử trên mây, điều kiện tiên quyết là y phải mặc y phục lên đã.

Ta lắc đầu, thiếu niên giờ đều như vậy a, xem ra ta thật sự già rồi, thong thả đi theo, ba bận bốn hồi cũng tới trước mặt mỹ nhân ngư bắc cực đang xếp bằng tĩnh toạ, y chẳng lẽ nghĩ vô cực trận kia có thể vây ngụ ta? Tùy tay ngắt một đóa Tử Quyên, chọn nơi này tĩnh toạ quả nhiên là con người tao nhã.

Mỹ nhân ngư bắc cực hiển nhiên không ngờ ta có thể vào vô cực trận, lại còn tìm được y nhanh như vậy, giật mình không khỏi có chút phân tâm, y bây giờ đang khẩn yếu quan đầu bất kỳ sơ sẩy gì cũng có thể gặp nguy hiểm, nếu ta ở phía sau đẩy y một chút ——

.

.

.