Tâm Hữu Bất Cam

Chương 6: Một đôi như vậy, tất cả mọi người cho rằng Tô Dần Chính so với Chu Thương Thương thành thật hơn rất nhiều



Về sau cô cùng Tô Dần Chính gặp mặt lại, chính là ở lễ tang của ChuTrường An cùng Trương Lâm, cùng hắn đi vào còn có thư ký của Tô bộtrưởng. Ngày đó Tô Dần Chính ánh mắt ngưng trọng đối với cô nói: “Thương Thương, em phải kiên cường.”

Chu Thương Thương vẫn cho rằng kiên cường là một loại phẩm chất tốt,một người kiên cường càng có thể vượt qua khó khăn, nhưng là loại sinhly tử biệt tai nạn ngập đầu này, không có biện pháp vượt qua, chỉ có thể đối mặt.

Tô Dần Chính trước kia ở trong thư có nhắc tới thành phố S ăn ngonnhất bánh bao thịt cua, da mỏng nhân bánh lớn, nước canh tươi thơm, nồng mùi thịt heo kèm theo gạch cua ngon miệng, cắn một cái miệng đầy mùihương.

Lần này hắn chính là cố ý mang cô đi ăn món ăn vặt nổi tiếng củathành phố S. Buổi tối trên dưới 9 giờ là thời điểm quán bánh bao cónhiều khách nhất, Tô Dần Chính xếp hàng ở phía trước, dáng người hắnthon dài, tư thái cao ngất, mặc một chiếc T-shirt mỏng ngày hè tầmthường, phía sau lưng ẩn ẩn có thể nhìn đến sống lưng rất thẳng, làxương cốt đẹp đẽ trời sinh.

Lúc đến phiên hắn, lo lắng đến nhất trung S gác cổng ký túc xá nữđóng cổng sớm, Tô Dần Chính đành phải nói ông chủ đem 6 phần bánh baothịt cua đóng gói.

Chu Thương Thương ngồi ở vị trí cách cửa gần nhất uống trà mật ong Tô Dần Chính kêu trước cho cô, chờ người bán hàng đóng gói xong bánh baođưa cho Tô Dần Chính, cô đứng lên cùng hắn đi ra cửa.

“Mua 6 phần, trở về chia cho bạn cùng phòng.” Tô Dần Chính nói với cô.

Chu Thương Thương không tiện mở miệng nói cô cùng bạn cùng phòng cũng không thân quen, nhưng là không thể bỏ qua ý tốt của Tô Dần Chính, cúiđầu cười cười, tiếp tục đi đường.

Quán bánh bao ở cuối đường trường học, hiện giờ vào lúc này đi trênđường cơ bản là học sinh, hai bên bóng cây thật nhiều, ánh trăng trênđỉnh đầu so với đèn đường còn muốn sáng hơn.

Thấy cô không nói lời nào, Tô Dần Chính lại mở miệng nói chuyện,thanh âm của Tô Dần Chính cực kỳ ôn hòa, ngữ khí tựa như một loại ngườitừng trải từ từ dẫn đường cô: “Tình bạn của nữ sinh có đôi khi chính làbắt đầu từ những ơn huệ nhỏ này, Thương Thương, đi vào hoàn cảnh mới đầu tiên sẽ kết giao bạn bè mới, như vậy mới có thể dung nhập vào bêntrong.”

“Em có kết giao bạn a, anh đó không phải sao?”

“Anh làm sao có thể giống, anh vốn chính là bạn của em.” Tô Dần Chính có chút dở khóc dở cười, “Ý của anh là em phải cùng các bạn học khác ởchung cho tốt.”

Chu Thương Thương ngẩng đầu: “Em không có không đoàn kết với bạn học.”

“Không phải là vấn đề đoàn kết hay không đoàn kết, là hòa hợp ởchung, nếu em muốn, em khẳng định có thể cùng các cô ấy ở chung rấttốt.” Tô Dần Chính nói xong còn rất chăm chú, “Thương Thương, anh khôngmiễn cưỡng em có thể cùng các thành viên trong gia đình kia tương thântương ái, nhưng là ở trường học, anh hy vọng em có thể có một hoàn cảnhhọc tập cùng sinh hoạt vui vẻ.”

“Em biết anh tốt với em.” Chu Thương Thương ngẩng đầu nở nụ cười vớiTô Dần Chính, “Em kỳ thật có kết giao một người bạn, cô ấy là ngồi cùngbàn với em, một cô gái thật không tệ.”

“Vậy là tốt rồi.” Lúc Chu Thương Thương vừa mới nói chuyện có vài lọn tóc theo trán rơi xuống, Tô Dần Chính khống chế được xúc động muốn đemchúng nó vén lên.

Tô Dần Chính đem Chu Thương Thương đưa đến của ký túc xá nữ, khi rờiđi nói: “Anh học kỳ này cũng xin trọ ở trường, nhưng mà thủ tục cònkhông có làm xong.”

Dừng một chút, lại bỏ thêm câu: “Cấp ba, phải giành giật từng giây đấy.”

“Tao trọ ở trường là vì học tập.”

Lúc Hàn Tranh nghe được Tô Dần Chính nói, kéo kéo khóe miệng: “Màythật vô sỉ.” Tô Dần Chính nâng cằm, sau đó có phần đứng đắn nói: “Ba tao chỉ đích danh muốn tao thi vào đại học ở phương Bắc kia, nói thật, taokhông muốn.”

Hàn Tranh cười nhạo: “Tô Dần Chính mày nói lời này không thấy ngại à!”

Tô Dần Chính: “Tao sẽ phát huy thất thường.”

Hàn Tranh cười lạnh, không muốn lại trả lời Tô Dần Chính, lúc HànTranh còn không có đến trường, thi thử xong Tô Dần Chính mỗi lần đi đếnHàn gia chơi, mẹ Hàn đều lôi kéo tay hắn hỏi thành tích của hắn.

Tiểu Dần Chính nhướng mày lên: “Phát huy thất thường.”

Kết quả thành tích đưa ra, hạng nhất. Đối với Tô Dần Chính mà nói,phát huy thất thường cùng phát huy bình thường khác nhau chính là khácbiệt giữa chín mươi chín điểm cùng một trăm điểm.

Nhưng mà thành tích Tô Dần Chính thi vào trường cao đẳng thật sự làmcho mọi người chấn kinh rồi, mỗi kỳ thi thử đều có thể vững vàng cầm lấy những trường tốt nhất nhưng Tô Dần Chính chỉ chọn vào S đại.

Tô Dần Chính đối ngoại giải thích là mình thân thể không khoẻ làm cho phát huy thất thường, Áp tử hỏi, ngày đó có phải mày đến kỳ kinh nguyệt hay không?

Nhất trung S bạn học ít nhiều đều có chút kiêu ngạo, đi vào học trêncơ bản có ba loại, học tập đặc biệt tốt, nghệ thuật sở trường xuấtchúng, còn lại chính là có tiền có quyền. Bởi vì Chu Thương Thương không có tham gia thi trung khảo, vừa khai giảng mọi người đều tự động đem cô phân loại đến loại thứ ba, cho nên cho dù ở chung đã lâu, mọi người cảm thấy Chu Thương Thương người này kỳ thật không giống thoạt nhìn kiêungạo như vậy, thí dụ như lúc đi ăn cơm, nữ sinh trong lớp cũng sẽ kêucô, nhưng là vĩnh viễn sẽ không ở cuối tuần hẹn cô làm một ít chuyệnthân mật hơn, như là cùng đi dạo phố, đi tiệm cắt kiểu tóc mới.

Cho nên khi thành tích trung kỳ đưa ra, nhìn đến Chu Thương Thương ởtrong bảng xếp hạng khối, mọi người ít nhiều kinh ngạc vài phần, caonhất tổng cộng cộng hơn hai mươi lớp, một lớp 50 người, 50 người đầutrong hơn 1000 người thi, bởi vì 1000 học sinh này tố chất bình thườngcũng tương đối cao, ở nhất trung S có thể thi được 100 thứ hạng đầu trên cơ bản có thể lên một trường danh giáo.

Chu Thương Thương thi được 50 hạng đầu, Hoa Câu so với bản thân côcòn vui vẻ hơn, lôi kéo Áp tử lầm bầm không ngớt: “Mày xem mày xem, cònđẹp thì đẹp thật, không có linh hồn nữa không, Thương Thương là có linhhồn như vậy, cô ấy có đầu óc… Đúng, tao có đề bài không biết, phải tìmThương Thương thảo luận thôi…”

Áp tử lần đầu tiên phản bác vô năng.

Bởi vì quan hệ với Tô Dần Chính, Chu Thương Thương cùng bọn Hàn Tranh Hoa Câu quan hệ đã gần hơn chút, là một loại thay đổi rất tự nhiên, tựa như ngày nào đó nữ sinh ở trong ký túc xá chán ghét Hàn Tranh cùngngười nữ sinh nào đó đi gần chút, có người nói thế này, có người nói thế kia, sau đó có người nói là Chu Thương Thương, sau đó mọi người nghĩnghĩ, giống như thật sự là Chu Thương Thương.

Kỳ thật trên thực tế, Hàn Tranh cũng hay nhiều hơn mấy câu với cô,hơn một nửa vẫn là dính đến Tô Dần Chính; có khi sau khi chơi bóng vềlớp học sẽ cho cô mang bình nước có ga gì đó, nói là Tô Dần Chính mờikhách.

Áp tử cũng không biết từ khi nào thì cải biến thái độ đối với ChuThương Thương, có lần thấy trên bàn Chu Thương Thương để một quyển 《Đỏvà đen》, cứ như là tìm được tri kỷ, lập tức ở bên cạnh Chu Thương Thương ngồi xuống cùng cô nói chuyện hiểu biết về mấy tiểu thuyết Stream ofConsciousnes, cậu cho rằng stream of consciousnes là cái gì… Chu ThươngThương thật sự ngại nói cho cậu: “Sách này không phải là của mình, làcủa Dư Giai Di.”

Đối với một học sinh trung học, thành tích của bạn tốt một chút, ítnhiều có thể được chút coi trọng, Chu Thương Thương chính là cái dạngnày, là vì ở mấy hạng đầu khi thi, nên hình tượng ở trong mắt người khác có chút đổi mới, thậm chí người tìm cô mượn cục gôm cũng nhiều hơn, cóchút còn có mượn không trả, Chu Thương Thương lại ngại phải đi đòi, mỗilần Tô Dần Chính cùng cô cùng đi mua văn phòng phẩm đều hết sức kinhngạc: “Thương Thương, gần nhất có phải không ăn no hay không, từ bao giờ bắt đầu ăn gôm …”

Nhất trung S tổ chức đại hội thể dục thể thao trong trường, lớp phóthể dục du thuyết mấy ngày, kết quả người báo danh trừ bỏ chính cậu tathì vẫn chỉ mỗi cậu ta, lớp phó thể dục chạy tới hỏi Chu Thương Thươngcó muốn suy xét báo danh mục tam hạng toàn năng hay không, kết quả bịHoa Câu đi ngang qua nghe được nói: “Mở miệng cũng lớn quá, mày có biếtthương hương tiếc ngọc là gì hay không hả.”

Lớp phó thể dục lệ tuôn chạy qua chỗ giáo viên nào đó nói mặc kệ,giáo viên phụ trách tức giận, nam sinh thì theo thầy ấy tự mình chỉđịnh, nữ sinh liền áp dụng phương thức rút thăm, Chu Thương Thương rútđược 800 mét, Dư Giai Di là nhảy cao. Lúc giờ tự học ban đêm, Dư Giai Di chạm chạm vào cô: “Thương Thương, chúng ta có thể đổi lại không?”

So sánh với chạy bộ, nhảy cao là một kỹ thuật sống. Tô Dần Chính biết cô muốn đi nhảy cao, “Không nghĩ tới em còn có thứ sở trường đặc biệtnày a.” Tô Dần Chính nói cực kỳ chế nhạo, Chu Thương Thương trừng mắtnhìn mắt Tô Dần Chính: “Không phát hiện em chân rất dài sao?”

Tô Dần Chính động dung trong nháy mắt, cái cô gái trong trí nhớ cười rộ lên mặt tươi như hoa kia giống như lại sống dậy.

Trước trận thi đấu của Chu Thương Thương, Hoa Câu chạy tới nói đợilát nữa có một bất ngờ cho cô, Chu Thương Thương lúc ấy đứng ở khu vựcchuẩn bị nhìn đến cây cột màu đỏ vừa mới được nâng lên một chút, làm sao còn có tâm tình gì để ý tới điều bất ngờ mà Hoa Câu nói, kết quả điềubất ngờ lớn ngày hôm nay làm cho Chu Thương Thương hung hăng kinh ngạc,Chu Thương Thương thật sự là hối hận không có sớm một chút từ miệng HoaCâu biết bất ngờ này, sau đó trước thời gian đem điều bất ngờ này bópchết.

Mà cụ thể sự tình là cái dạng này: sau khi Hoa Câu biết được ChuThương Thương muốn tham gia thi đấu nhảy cao, suy nghĩ như suối chảy raviết một bài phát thanh, cuối cùng còn để cho Áp tử sửa lỗi chính tả,bản thảo hoàn thành xong còn tỉ mỉ đọc lại không dưới ba lần. Trong đạihội thể dục thể thao người phụ trách đài radio là bạn học sơ trung củaHoa Câu trước kia, sớm đã đả thông quan hệ, chờ khi Chu Thương Thươnglên trường thi, sẽ tiến hành đọc diễn cảm.

Chu Thương Thương thuộc loại nội tâm càng khẩn trương, biểu tình trên mặt càng trấn định, trước trận đấu còn làm vài động tác nóng người,đứng ở phía sau cô là bạn học nữ phỏng chừng là cùng dạng bị cưỡng chếthi đấu, ở thời điểm Chu Thương Thương lên sàn, nhỏ giọng nói câu: “Xong rồi, bạn này đoán chừng so với bạn trước còn lợi hại hơn.”

Chu Thương Thương ổn ổn chân, kết quả khi chuẩn bị chạy lấy đà, trên radio có người đọc lên bản thảo tình cảm tràn trề:

“Thương Thương thân mến, bạn nhảy cao, là một đường cong duyên dáng,nhẹ nhàng ở trên không trung xẹt qua, là chim én bay lượn, bay về phíatrời xanh , là…”

Chu Thương Thương đen mặt ngay tại trận, đồng thời mặt đen còn Tô Dần Chính từ trên khán đài chạy xuống.

Chu Thương Thương có cơ sở vũ đạo, cho nên trước khi nhảy cao độngtác chạy lấy đà cùng nhảy lấy đà làm rất tiêu chuẩn lại xinh đẹp, nhấtlà nhảy lấy đà phải nhảy trong nháy mắt mới qua xà, tóc cột cao thànhđuôi ngựa tung lên, góc áo màu trắng bị dòng khí trong không trung hơihơi thổi bay.

Nhưng mà ngay khi mọi người xem cô làm như thế nào giống một đườngcong duyên dáng ở trong không trung nhẹ nhàng xẹt qua, làm như thế nàogiống một con chim én bay vào bầu trời xanh Chu Thương Thương bất ngờđột ngột từ trên không trung ngã rơi xuống, bởi vì thanh xà ngang vướng ở chân sau.

Chu Thương Thương nửa khuôn mặt nằm úp trên đường chạy điền kinh,không mặt mũi đứng lên, cô không phải là chim én tung bay, rõ ràng làmột con chim đại bàng bị tên bắn trúng rơi xuống.

Tô Dần Chính đuổi tới đúng là lúc Chu Thương Thương mặt tiếp đất, TôDần Chính lòng nóng như lửa đốt a, một bước bước lên, ôm lấy Chu ThươngThương liền hướng về phía phòng y tế chạy.

Tô Dần Chính lúc này đây dùng phương thức ôm công chúa ôm cô chạy,trên sân điền kinh đều có người ghé mắt, Chu Thương Thương vừa thẹn vừavội: “Tô Dần Chính, anh thả em xuống dưới, em không sao, thực không cóviệc gì!”

Tô Dần Chính hai má hơi hơi đỏ lên, nhất thời cũng hiểu được mình cóchút lỗ mãng ngu đầu, thật cẩn thận buông cô xuống, đỡ tay cô: “Đến đây, đi vài bước cho anh xem.”

Chu Thương Thương “Xì” cười ra tiếng: “Dần Chính, vừa mới nãy chúng ta quả thực ngốc kinh.”

Tô Dần Chính nghiêm mặt, vừa nhìn Chu Thương Thương từ trên xuống vừa lo lắng hỏi một câu: “Thực không có việc gì?”

Chu Thương Thương vươn tay, đưa tới trước mắt Tô Dần Chính: “Bị trầy chút da.”

Sau Hoa Câu còn đặc biệt mong mỏi chạy đến trước mặt Chu ThươngThương, nhìn cô hỏi: “Thương Thương, bạn cảm thấy bản thảo kia của mìnhviết thế nào?”

Chu Thương Thương nhìn Hoa Câu một hồi, nói: “Mình rất muốn đem bạn xé.”

Hoa Câu không nói gì ngưng nuốt, một khắc trước đó Tô Dần Chính cũngnói với cậu một câu giống như đúc: “Hoa Câu, tao thật muốn đem mày xé.”

Có tin đồn Chu Thương Thương là bạn gái của Tô Dần Chính, mấy ngườiquen hỏi Tô Dần Chính về tính chân thật của việc này: “Hai người khôngphải thực cùng một chỗ chứ?” Tô Dần Chính một bộ dáng không thể nói, ánh mắt nhìn thì lại giống như thực nghi hoặc việc này như thế nào bị tụibây biết vậy. Cũng có người quen hỏi Chu Thương Thương, Chu ThươngThương lắc đầu: “Không thể nào, chỉ là bạn bè.”

Một đôi như vậy, tất cả mọi người cho rằng Tô Dần Chính so với Chu Thương Thương thành thật hơn rất nhiều.