Tam Công Chúa Kiêu Ngạo Và Tứ Hoàng Tử Đào Hoa

Chương 46: Tôi tin .... hôm nay ..... trời sẽ mưa



- Thiếu gia ... - Dì Tanaka ngạc nhiên nhìn hắn.

- CON ĐÃ BẢO ĐỪNG NHẮC NỮA MÀ ... - Hắn giận dữ siết chặt hai tay đấm mạnh vào tường rồi bỏ chạy.

- Thiếu gia ... thiếu gia ... tôi - Dì hốt hoảng gọi theo hắn rồi bất lực quay sang nó.

Nó nhún vai rồi lướt qua dì, đi tìm hắn.

Vừa bước ra cửa đã có hai cô gái mặc kimono cầm thanh kiếm nhật chặn lại

- Tiểu thư muốn đi đâu.?

- Tránh - ra - nó gằn giọng ra lệnh.

- Xin lỗi. Mời tiểu thư vào trong.

- Tôi bị giam lỏng? - Nó cười khẩy, khinh khỉnh nhìn hai cô gái trước mặt.

- Không phải. Chỉ là tiểu thư không thể tự tiện ra ngoài khi chưa có sự cho phép của lão gia và thiếu gia.

- CÚT - Nó nhún chân lấy đà hạ hai cú đá xuống chỗ hiểm hai cô gái, họ ngã lăn ra sàn còn nó ung dung, kiêu ngạo bước đi.

Nó men theo hành lang đi thẳng tới một căn phòng có vệ sĩ và Hiya canh gác.

- Chị hai - Hiya và vệ sĩ cúi đầu đồng thanh.

- Ở đâu? - Nó lạnh lùng hỏi.

- Anh hai ở bên trong - Hiya lễ phép đáp.

Nó phẩy tay ý kêu tất cả tránh đường, vệ sĩ tách ra làm hai hàng mở đường cho nó, Hiya vặn nắm cửa mời nó vào.

Nó bước vào , nhìn ngó xung quanh tìm hắn. Hắn đang ngồi trên lan can ngoài ban công nghe nhạc nghe tiếng mở cửa, nghiêng nửa đầu lại xem ai.

Hắn biết nó vào nhưng vẫn làm lơ, thản nhiên ngồi ngắm cảnh.

Nó nhẹ nhàng bước chân đến, luồn tay qua eo ôm hắn từ phía sau, tựa đầu vào thảm lưng săn chắc, ấm áp của hắn. Hắn khẽ xao động, ngạc nhiên nhìn nó.

- Em đang thương hại tôi hả?

- Không. - nó khẳng định chắc nịch.

- Vậy sao tự nhiên ôm tôi?

- Thích.

- Từ bao giờ em có sở thích này vậy? - Hắn nhoẻn cười gỡ tay nó ra, xoay người đối diện.

- Quên rồi ~ - Nó uể oải đáp, vươn vai hít gió.

- Cảnh đẹp không? - Hắn vừa nói vừa chỉ tay về hướng Đông khu biệt thự.

Nó gật đầu.

- Thích không? - Hắn vén mấy ngọn tóc của nó bị gió thổi hỏi

- Nhạt - nó lắc đầu chán nản.

- Hừ, vậy em nói xem cảnh nào mới đẹp - Hắn hừ lạnh, nghiến răng ken két.

- Muốn xem không? - Môi nó cong lên gian tà, nhìn hắn thách thức.

- Muốn. ! - mắt hắn sáng long lanh, nhưng vẫn có chút gì đó đề phòng trước ánh mắt của nó.

Nó ôm cổ hắn, nhún chân, lướt nhẹ trên môi hắn như cánh hoa anh đào mềm mại bị gió thổi bay qua. Hắn vẫn sững sờ , không tin vào mắt mình, nó cười đắc thắng rồi bỏ vào trong.

Hắn ở trong tình trạng chết lâm sàng, chưa bao giờ nó chủ động, mọi lần đều là hắn, nó không những không đáp lại mà còn phản bảng kịch liệt.

- Tôi tin .... hôm nay ..... trời sẽ mưa. - Miệng hắn mấp máy trong khi trời đang nắng với nhiệt độ khá cao, khả năng mưa hoàn toàn là không có.

* Bụp *

- Ui da - Hắn sực tỉnh, xoa xoa đầu quay sang nhìn thủ phạm đang cười thích thú.

- Vì cảnh đẹp vừa nãy, nên tôi tha cho em. - Hắn nhếch môi bước vào.

- Giờ đi đâu nhỉ? À... đi mua điện thoại. Chúng ta sẽ mua điện thoại đôi - Hắn nháy mắt, khoác vai nó lôi cổ ra khỏi phòng.

.....................

- Mời thiếu gia, tiểu thư lên xe - Tên quản gia cung kính nói.

- Khỏi. Hôm nay đi bộ - Hắn ung dung xỏ tay vào túi.

- Anh hai. Không sợ gây sự chú ý sao? - Teka nói thầm vào tai hắn.

- Hôm nay phá lệ.

- Vâng.

- À, mang ô và áo mưa theo - Hắn ra lệnh.

- Sao ạ? - Tất cả mọi người có mặt đồng thanh.

- ĐIẾC HẢ? - Hắn lãnh khốc lườm.

- Dạ ... dạ .. vâng nhưng thiếu gia ... hôm nay trời nắng, sao lại mang áo mưa làm gì? - Đội trưởng cảnh vệ e dè hỏi.

- Dám - chống - lệnh?

- Dạ .. không có .. tôi không dám .....

- Vậy tốt. Đi thôi - Hắn thở dài, hờ hững lướt qua.

Đi được một đoạn, Hiya chạy lên trước báo cáo.

- Anh hai, từ đây đến thế giới di động mất 5 km.

- Cái gì? - Hắn há hốc miệng.

- Mất 5km đó ạ.

- Ồ. Vậy gọi xe đến đây. - Hắn phán một câu xanh rờn.

Tất cả xỉu toàn tập, đội trưởng cảnh vệ lại lấy điện thoại ra, gọi người mang xe đến.

- Khì .. !~ - Nó bật cười.

- Em cười gì? - Hắn chau mày hỏi.

Nó lắc đắc, cho hắn ăn bơ.

- Em ... - hắn chưa nói xong thì Hiya tiếp tục thông báo.

- Anh hai, xe đang đi giữa đường thì xịt lốp. Chắc tại bọn sửa xe tạp xệ bày trò

- Sao cơ? - hắn rớt cằm xuống đất. - Gọi xe khác.

- Phải vài phút nữa vì đoạn vừa rồi bị tắc đường.

- Hôm nay ... trời không mưa mà còn có sét nữa đấy. - Hắn chán nản gõ đầu.

- Vậy để em gọi taxi

- Cũng được.