Tại Hạ Không Phải Là Nữ

Chương 48: Nữ hài đặc biệt tại yết bảng tràng



Chuyển ngữ: hongtuananh

Edit: Bồng Bồng

Vị nam đệ tử này dí sát cái mặt vào hỏi Ngô Minh, mấy sợi lông mũi lòi cả ra ngoài đủ để giải thích con người hắn hèn mọn thế nào.

“Ây… Ta không có tổ đội, tuy nhiên cũng không có sao nào, bởi vì do tư chất tu luyện huyền khí của ta.” Ngô Minh lúng túng.

“Không thể nào?” Vị nam đệ tử này vận lên huyền khí, nhìn chằm chằm Ngô Minh nửa ngày, mới phát hiện bộ váy xanh trên người nha đầu này cũng không có nạm viền trắng một bên, lại nhìn trên người nàng đừng nói không có nửa điểm huyền khí, đến cả dáng dấp tập võ cũng không có, liền lạnh mặt lại chắp tay nói: “Ta còn có việc, xin cáo từ”

Bất luận tông môn có chính đạo thế nào, người xu nịnh chạy theo lợi ích đều sẽ có.

Đặc biệt việc tổ đội liên quan đến tiến triển mài giũa nửa năm ở trong tông môn, không thể bởi vì một vị tiểu nha đầu nhan sắc bình thường như vậy mà liền chiếm cứ một cái tiêu chuẩn.

Ngô Minh liền như thế bị cho phơi nắng tại chỗ.

Mẹ nó, cái tên này dám bơ ta! Ngô Minh tức giận trong lòng.

Có thể võ kỹ thiên hạ, huyền khí làm trọng, không để ý tới người không đủ thực lực cũng chẳng có gì đáng trách. Chỉ là đột nhiên biểu hiện lạnh nhạt mà lại rõ ràng như thế, còn không bằng đừng đề cập tới chuyện mời nhập đội trước đi.

Tiếp tục đi đến một chỗ không xa, vị lông mũi đệ tử kia ở đằng trước còn muốn cùng người quen biết gặp gỡ. Thậm chí hai người đó đối với Ngô Minh bên này chỉ chỉ, tiện đà bật cười, tựa hồ đang đem nàng làm cái chuyện cười gì đó.

Chờ sau này ta phát dục, tuyệt đối khiến cho ngươi hối hận, Ngô Minh trong lòng lẩm bẩm một lèo.

Chuyển qua một rừng mai, cảnh quan bất thình lình trở nên rộng mở.

Địa điểm chính là sơn cốc nhập thí lúc trước, chính giữa dường như có một cái đài trao giải, dọc theo hai bên bày ra hai mươi mấy cái bàn.

Sân trường yết bảng, đã có hai ba ngàn đệ tử đứng hầu ở nơi đó.

Có viền áo màu trắng chính là đệ tử ngoại môn, bạch sam chính là đệ tử nội môn. Mấy ngàn người đại thể là nam đệ tử, mà nữ đệ tử tựa là vài điểm hồng bên trong biển người, tỉ lệ tương đối chênh lệch khá nhiều, khoảng chừng bốn nam thì có một nữ.

Yết bảng đại hội còn chưa bắt đầu.

Ngô Minh nhãn lực đã tiến bộ rất nhiều, phóng tầm mắt nhìn liền thấy rõ trên bàn có giấy bút phụ trách việc ghi chép. Sau cái bàn đó nhưng lại trống không, người ghi danh hiển nhiên còn chưa tới.

Mấy ngàn tên đệ tử hỗn loạn ở trên sân cỏ nơi sơn cốc nói chuyện phiếm, hoặc có người ngồi trên mặt đất tĩnh tâm dưỡng thần, cũng có người ngồi ở bàn chiêu đãi ăn chút trà bánh.

Trà bánh là miễn phí? Ngô Minh vừa thấy liền hai mắt tỏa sáng, ngay lập tức chạy về phía mấy bàn tiệc đứng miễn phí kia vọt tới.

“Chậm đã, xin mời nghiệm chứng thân phận.” Có bạch sam kiếm khách trẻ tuổi ngăn cản Ngô Minh.

Ngô Minh lúc này mới phát hiện, lối vào thung lũng lại có chốt trạm ngăn người ngoài vào tham quan.

Ngô Minh vội vã móc ra lệnh bài đệ tử ngoại môn được Bạch trưởng lão cho để che dấu thân phận đưa tới.

Bạch sam kiếm khách đưa tay tiếp nhận, một tay kia rót huyền khí vào một khối tinh thạch đặc biệt treo lơ lửng ở bên cạnh, đem lệnh bài chiếu qua một cái.

Tờ này là tiền thật… Ngô Minh trong lòng oán thầm.

Khoa học kỹ thuật thế giới này tựa là lấy tinh thạch làm trụ cột, điểm ấy cũng là cùng thế giới hiện đại tuyệt nhiên không giống.

Chỉ thấy lệnh bài chứng minh thân phận đệ tử bị chiếu đến, xuất hiện một ít hoa văn.

Tên bạch sam đệ tử này nhìn những hoa văn đặc thù, đem một quyển như là từ điển lật qua lật lại, tìm tới ba chữ đối ứng, nói rằng: “Tiêu Nhược Dao, đúng không?”

Ư? Ngô Minh có chút kinh ngạc. Khối lệnh bài này lại có thông tin cá nhân của ta, hơn nữa không có thông qua mạng lưới liền tra được.

Xem ra những hoa văn kia là có hàm nghĩa đặc thù, hơn nữa đưa đến tác dụng tránh làm giả nhất định. Phỏng chừng Bạch trưởng lão ở thời điểm ta đi thay quần áo, dùng huyền lực đem khối bài này khắc ra hoa văn đặc biệt đi? Hoặc là hắn đã sớm có dự tính giúp ta đổi tên thành Tiêu Nhược Dao?

“Đúng vậy, ta là Tiêu Nhược Dao.” Ngô Minh chắp tay xưng phải.

“Sư muội sao ngươi lại làm lễ của nam tử?” Kiếm khách trẻ tuổi thuận miệng nói một câu, cánh tay hướng về lối vào trong sân: “Bên này, ngươi phải mau nhanh lên, trước giữa trưa liền phải có tổ đội rõ ràng.”

Tổ đội, đây là các ngươi muốn đi phó bản à… Ngô Minh trong lòng hoài niệm hình thức game online.

Trên thực tế, vẻn vẹn là trùng hợp, nhưng lại không tính là trùng hợp.

Tổ đội đánh quái loại ý niệm này, ở rất nhiều ngành nghề đều có nói đến.

Tỷ như một cái công ty lớn ở lúc đang làm đơn hàng nào đó, sẽ tạm thời chiêu mộ người tạo thành tổ đội, điều đi làm cái nhiệm vụ này. Cái ý niệm này đồng dạng là hình thức tổ đội đánh quái.

Trượng Kiếm Tông an bài như vậy, đặc biệt đối với tổ đội hoàn thành nhiệm vụ đặt ra một chút khen thưởng, có người nói là bắt nguồn từ đời tông chủ đầu tiên. Vừa có thể khích lệ sự hăng hái của đệ tử, cũng có thể giúp bạn bè trong nhóm đoàn kết cùng nhau rèn luyện, một lần đạt được nhiều mục đích.

Ngô Minh đang muốn đi vào, lại đột nhiên nhớ lại một chuyện, liền chắp tay hỏi: “Sư huynh, vì sao toàn trường ngoại trừ đệ tử ngoại môn mới gia nhập, trong đó cũng có đệ tử nội môn?”

“Rất nhiều đệ tử nội môn hi vọng thông qua lần tổ đội trước khi yết bảng này, lại tìm thêm được người vào đoàn đội hợp tác cùng mình tu luyện.” Kiếm khách trẻ tuổi mỉm cười nói: “Bọn họ đại thể là vì nguyên nhân nào đó mất đi đồng đội của mình, vì lẽ đó ở bên trong lần tổ đội này sẽ là tâm điểm biết cách triệu tập người, hoặc là người được coi trọng mà bị mời chào nhiều nhất.”

Cũng phải, đệ tử nội môn đại thể so với ngoại môn mạnh hơn, kinh nghiệm cũng nhiều hơn, xác thực sẽ được hoan nghênh. Rất nhiều đệ tử ngoại môn sẽ đồng ý tụ tập ở bên cạnh họ, hoặc là đệ tử ngoại môn muốn làm đội trưởng sẽ nghĩ biện pháp mời chào đệ tử nội môn gia nhập đội ngũ.

Ngô Minh chắp tay cáo từ, đi vào bên trong.

Nàng cũng ở toàn trường chậm rãi dạo quanh một vòng, thậm chí đi lên chỗ cao quan sát, cũng không có tìm được Nhị Nha Đầu.

Chạy đi đâu rồi? Đúng dịp thấy có người ăn mặc trang phục đặc biệt của Nguyên Liệu Điện lại đây, Ngô Minh liền vội vàng tiến lên hỏi.

“Họ ngả, gọi là Ngả Nha Đầu cái nữ hài nhi mới gia nhập kia? Nàng nói là thăm một cái nữ hài đồng hương nên đi rồi, phỏng chừng lập tức sẽ về đến đây.” Một vị nữ hài Nguyên Liệu Điện nói cho Ngô Minh.

Một vị nữ hài nhi Nguyên Liệu Điện khác lại cười nói: “Ngươi là bằng hữu của cái nha đầu ngốc kia?”

“Nha đầu ngốc?” Ngô Minh có chút hiếu kỳ. Nàng biết Nhị Nha Đầu ngây thơ hồn nhiên, nhưng nói nàng ngốc còn không đến mức đi. Chỉ là tính cách đơn thuần mà thôi, thông minh hay không là không thành vấn đề.

“Hôm qua nàng mới vào Nguyên Liệu Điện, liền nháo ra không ít chuyện cười. Ở phòng lớn lạc đường, ở dục đình suýt chết chìm, thậm chí tay chân vụng về làm vỡ vụn tinh thạch điện của chính mình, nhất thời đều không thể kích phát tư cách nguyên liệu đây. Ngươi nói có ngốc hay không?”

“…” Không đến nỗi đi, cái này xem như là Ngả Nha Đầu gặp chuyện không may a.

Ngô Minh quyết định ở lại đây chờ Nhị Nha Đầu, liền đi tìm nơi cung cấp trà bánh miễn phí, bắt đầu ăn.

So với lần đầu tiên tới chỗ này ăn trái cây, những vật này còn nhiều bã đậu, nhưng mùi vị tạm được. Ngô Minh ở trong lòng đánh giá, đồng thời lặng lẽ nhìn các đệ tử xung quanh đang bắt chuyện.

Bọn họ đại thể là đang giao lưu tình huống huyền khí với nhau, tìm ít đề tài rút ngắn quan hệ, thăm dò đối phương có thích hợp với mình hay không.

Nữ đệ tử có huyền khí cơ sở hoặc xuất thân Nguyên Liệu Điện phi thường được hoan nghênh, thường thường có mười mấy cái nam đệ tử vây quanh một vị nữ đệ tử tìm đề tài bắt chuyện, nỗ lực cùng đối phương kết thành đoàn đội.

Ngô Minh không có huyền khí không ai thèm chú ý, cũng là rơi vào cảnh thanh nhàn.

Ở tại cách đó không xa nơi Ngô Minh đang ăn uống vô tội vạ, nhưng lại có một người nữ hài điềm đạm có dáng dấp rất đẹp đẽ, là một vị phi thường đặc thù.

Rất nhiều người chủ động tiếp cận nàng, nhưng đều thất vọng rời đi.

Không phải nàng từ chối người khác, mà là người khác phát hiện nàng không thích hợp với tổ đội của họ.

Bởi vì, nàng là người câm…