Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư

Chương 320: Đấu trí với Thủy Đình nhận được đáp án (1)



Editor: ChieuNinh

Nghe vậy, động tác dập lửa của Thủy Đình đột nhiên dừng lại, hai tròng mắt nhìn chằm chằm Dạ Thất Thất, khóe môi thoáng gợi lên nụ cười thần bí quỷ dị: "Muốn biết? Không bằng chúng ta đến đánh cuộc, ngươi thắng, ngươi muốn biết cái gì ta đều nói cho ngươi biết; trái lại, nếu ngươi thua, liền tặng cái đầu của ngươi cho ta vui đùa một chút, như thế nào? Có dám đánh cuộc hay không?"

"Cái đánh cuộc này, thấy thế nào cũng là ta thua thiệt, không công bằng." Dạ Thất Thất tư thái tự nhiên nhìn xem Thủy Đình, vẻ mặt giống như cười mà như không cười lộ ra sự lạnh lùng chế giễu.

"Đáp ứng hay không, nói một câu, ta không muốn nói nhảm với ngươi." Công bằng? Hừ, thế gian nào có nhiều công bằng đáng nói như vậy? ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d Nếu như công bằng, vì sao nàng và Dạ Thất Thất rõ ràng đều là... mà Dạ Thất Thất lại tốt số thành nữ nhi thành chủ Viêm Hỏa Thành, mà nàng thì ngay cả giới tính cũng không thể công bố, bị xem như phế vật mà nuôi dưỡng làm tế phẩm?

Nghĩ tới mười bảy năm qua gặp phải, cảm xúc Thủy Đình càng ngày càng kích động, hận ý trong nội tâm đối với Dạ Thất Thất càng ngày càng đậm.

Nàng không cam lòng, không cam lòng!

Dựa vào cái gì chỉ thấy nàng và Dạ Thất Thất sẽ có chênh lệch lớn như vậy? Thân phận như thế, giá trị cũng thế, ngay cả trong lòng trong mắt hắn cũng đều chỉ có một Dạ Thất Thất, Thủy Đình nàng thì chỉ là một vật thay thế! Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì?

Phẫn hận và không cam lòng trong mắt Thủy Đình tất cả đều bị Dạ Thất Thất thu hết vào mắt, cho dù nàng cũng không biết vì sao Thủy Đình hận ý nồng đậm đối với mình như thế? Nhưng mà, nói chung có một ngày chân tướng mọi chuyện sẽ rõ ràng.

"Ta còn chưa nói hết. Mặc dù đánh cược này với ta mà nói là hết sức không công bằng, nhưng mà ta là người từ trước đến nay liền thích khiêu chiến chuyện khó khăn, đánh cuộc này, rất thú vị, ta đánh cuộc với ngươi." Không hỏi nội dung đánh cuộc, Dạ Thất Thất hời hợt đáp ứng, giọng nói không thèm quan tâm, thật tự nhiên giống như chỉ đơn giản là uống một hớp nước vậy, hoàn toàn nhìn không ra đây là một trận đánh cuộc liên quan tới tính mệnh.

"Nhưng mà, ta có một điều kiện, trước khi bắt đầu đánh cuộc, nói cho ta biết trước phương pháp sử dụng sợi dây chuyền này. Ta là thân nữ nhi nhiều năm như vậy, ngươi đột nhiên biến ta thành thân nam nhi, ta hết sức không có thói quen." Nhất là mỗi lần lúc tắm rửa, Dạ Thất Thất cũng không dám cởi quần, nàng không dám tưởng tượng ra bộ dáng nửa người dưới của mình có đồ chơi kia của nam nhân, ngẫm lại đều cảm thấy khủng bố.

Ngực thay đổi bằng phẳng nàng còn có thể thuyết phục chính mình, đây là đang bó ngực nữ giả nam trang, nhưng phía dưới... Nàng thật sự không qua được cửa ải kia trong lòng mình.

Nhất là sau khi tìm được Hoàng, thời điểm mỗi lần nàng nhìn thấy Hoàng, Hoàng chỉ cần hơi chút có bất kỳ hành động thân mật nào, nàng sẽ nhớ tới chuyện bản thân mình bây giờ là thân nam nhi, lập tức rơi hết cả da gà đầy đất, thực sự không có biện pháp tiếp nhận chuyện mình biến thành thân nam nhi này.

Đối Dạ Thất Thất mà nói, việc cấp bách, tuyệt đối không có chuyện gì khác trọng yếu hơn muốn làm là có thể khôi phục thân nữ nhi.

Vấn đề bản thân cũng không thể giải quyết, nói gì làm đại sự?

"Hừ, ngươi nói nhiều như vậy, không phải là muốn lừa gạt bí pháp sử dụng Thâm Lam Tinh từ trong tay của ta sao, nằm mơ!" ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d Thủy Đình không chút lựa chọn cự tuyệt lời nói của Dạ Thất Thất, dừng một chút, lại mở miệng nói ra: "Chuyện không có tuyệt đối, nếu ngươi thật sự muốn biết, thì cầu xin ta là được, nói không chừng ta nhìn thấy ngươi quỳ ở trước mặt ta cầu xin, nhất thời mềm lòng, đáp ứng ngươi cũng nói không chừng!"

Nói xong, Thủy Đình cười to, phát ra tiếng cười chói tai.

Nhìn thấy mặt mũi tươi cười tràn đầy bỉ ổi của Thủy Đình, trong lòng Dạ Thất Thất hận đến nghiến răng, nhất là nàng ta còn dùng mặt của mình, thân phận của mình lộ ra dạng bỉ ổi bực này, Dạ Thất Thất đều hận không thể nhào tới cắn nàng ta vài cái, kéo thịt của nàng ta xuống đến mấy khối mới trút được cơn giận