Tà Thiếu Dược Vương

Chương 786: Ác mộng



Có điều Kim Sí Đại Bằng càng nhanh hơn, né tránh một đao này, đồng thời không ngừng ngăn cản, phát ra tiếng rít dữ dội.

- Bá Đao Võ Thánh, ngươi cũng ở đây. Ha ha! Có phải bây giờ ngươi cũng không dám xưng Thánh, có phải cũng thành kẻ hộ sơn. Vừa thấy cây đao này xuất hiện, Kim Sí Đại Bằng lập tức nhận ra.

- Hộ sơn, Bá Đao ở đây, Kim Sí Đại Bằng, năm đó ta cùng Thiên Kiếm đạo nhân đánh một trận chưa xong, hôm nay diệt ngươi trước. Một người trần nửa người, tay cầm thanh đao khổng lồ bá đạo vô biên xuất hiện, trực tiếp chỉ đao về phía Kim Sí Đại Bằng.

- Phì... Nghe lời này, Kim Sí Đại Bằng không nhịn được nhổ một cái trong lúc chiến đấu. Bá Đao Võ Thánh cùng Thiên Âm Văn Thánh, Thiên Kiếm đạo nhân là một số ít tồn tại vượt trồi trong loài người ở đại chiến trăm Thánh, bọn họ đều là tồn tại nghịch thiên, không phải hỗn độn sơ khai, sinh linh sinh ra về sau lại một đường ngược dòng, vô cùng mạnh mẽ.

Cỗ lực lượng này, khi đó bọn họ cũng phải kính trọng, trong đó hai người mạnh nhất chính là Duy Nhất cùng Bất Nhị. Trong đó Bất Nhị được xưng tính toán không bỏ sót, nói một không hai, có điều về sau bị Tề Thiên giết chết.

Về phần Duy Nhất còn lại, chính là Duy Nhất Chân Thánh sau này. Ngoài hai người này ra, trong đó còn mấy người là Thiên Kiếm đạo nhân, Bá Đao Võ Thánh cùng Thiên Âm Văn Thánh, dù loài người chiếm không đủ hai phần trong đại chiến trăm Thánh, nhưng lại mạnh mẽ kinh người.

Vốn bất kể là kẻ địch hay chém giết sống chết, Kim Sí Đại Bằng đều kính trọng bọn họ, ít nhất sẽ không như thế, nhưng bây giờ... Hừ!

Kim Sí Đại Bằng nhổ một cái, nói: - Chó má, còn đánh với Tam ca. Nếu nói riêng lực công kích, Tam ca của ta đã xếp vào 10 hạng đầu trong đại chiến trăm Thánh, còn tên như ngươi bây giờ biến thành chó giữ cửa, dám xứng so với Tam ca, cút đi.

- Súc sinh, chết đi. Oành... So với Long Tượng và Thần Lộc, Bá Đao Võ Thánh dường như càng không chịu nổi những lời này, lập tức nổi giận đánh lên, lập tức biến thành ba đánh một.

Có điều, nhưu vậy mà Kim Sí Đại Bằng vẫn không rơi xuống hạ phong, Kiếm Tiên Đại Đế cũng nhìn đến ngây người.

- Vù... Vù. Chúng ta đến rồi... Sặc... Lúc này, đang xa xa có hai đạo hào quang lao tới, là Đông Hoang Đại Đế cùng Hải Thần Đại Đế. Vốn là bọn họ đuổi kịp, nhìn Kim Sí Đại Bằng đánh nhau liền muốn giúp một tay, chỉ là bọn họ nhìn rõ ràng, cũng liền ngây ngốc.

Bởi vì bọn họ căn bản không nhúng tay được, cho dù cố đi lên cản một người, cũng sẽ bị đánh chết rất nhanh.

Bây giờ, hai người cũng như Kiếm Tiên Đại Đế hiểu ra được, bảy đồ đệ của Duy Nhất Chân Thánh bọn họ, vẫn luôn bị gạt, bọn họ không chân chính đạt đến Bán Thánh.

- Lão già kia, biết ngay là hắn rất xấu xa, nhưng không ngờ ngay cả đồ đệ cũng lừa gạt. Khổ cực xây dựng Tiên giới mấy vạn năm, hắn lại... Đông Hoang Đại Đế không như Kiếm Tiên Đại Đế, lúc này trực tiếp mắng ra.

Hải Thần Đại Đế cũng giận dữ: - Lão khốn kiếp, đáng chết, toàn là vì hắn, chúng ta làm cho hắn nhiều như vậy, thì ra ngay cả chúng ta mà hắn cũng gạt, khốn...

- Nhục mạ Thánh nhân, đáng chết. Oành... Đột nhiên, tiếng đàn nhẹ nhàng vang lên, nghe rất nhỏ, nhưng Hải Thần Đại Đế cùng Đông Hoang Đại Đế cũng đổi sắc.

Bùm phụt... Sau đó, lực lượng của hai người dao động, phun máu, đồng thời thân thể lại như bị ăn mòn.

- Quay lại. Đột nhiên một bóng người xông ra, lập tức kéo Hải Thần Đại Đế, Đông Hoang Đại Đế ném ra đằng sau, hai người trực tiếp bị ném vào đường hầm không gian, tiếp theo đã cách xa trăm vặn dặm.

Đột nhiên xuất hiện là hoàng đế, một thân long bào, quanh người tiếng rồng gầm chống đỡ tiếng đàn, sau đó trực tiếp lao xuống, đánh với một lão già cầm đàn.

Tuy rằng hắn vừa đột phá Bán Thánh, nhưng mạnh mẽ vượt xa những ngụy Thánh như Đông Hoang Đại Đế. Tuy rằng không bằng Thiên Âm Văn Thánh đột nhiên xuất hiện, nhưng cũng có thể cuốn lấy.

May mắn bản thân Bách Thánh Sơn chính là một cái không gian độc lập, hơn nữa có Bách Thánh Sơn trấn áp, dù chiến đấu cỡ bọn họ cũng sẽ chỉ tạo thành một chút tổn thương, sẽ không trực tiếp hủy diệt chỗ này. Có điều trong Bách Thánh Sơn lại nhanh chóng chạy ra mấy Bán Thánh, lúc này ngay cả Kim Sí Đại Bằng cũng có chút không chịu nổi, phải cùng hoàng đế rút lui.

Tốc độ Kim Sí Đại Bằng đứng đầu thiên địa, trong đại chiến trăm Thánh năm đó đã xếp vào 3 hạng đầu, hiện tại càng không ai đuổi kịp hắn.

Có điều hoàng đế bị Kim Sí Đại Bằng mang đi, Bách Thánh Sơn lại nhảy ra rất nhiều người bị Duy Nhất Chân Thánh hàng phục, hiện tại thành hộ sơn, trong lòng không ngừng cân nhắc phải làm thế nào.

Hổ Hổ nho nhỏ đang cuộn mình ngủ say sưa, toàn thân lông đỏ, tựa như gà con.

Trong tiểu thế giới của Nhậm Kiệt, không gian tăng tốc 50 lần, nó lặng lẽ hấp thu lực lượng, người khác căn bản không cảm giác được sự tồn tại của nó, ngay cả 5 đại Tiên Vương cùng ở trong này cũng không biết.

Bởi vì Nhậm Kiệt vẫn tách riêng nó ra, nhưng Nhậm Kiệt cảm thụ được, thực tế ban đầu Nhậm Kiệt có thể chống đỡ được không bị lực lượng từ đại thế giới Cổ Thần Vương nhồi đến nổ tung, Hổ Hổ giữ công lớn nhất.

Bởi vì nó hấp thu lực lượng khổng lồ, tuy rằng không khủng bố như Tề Thiên, nhưng cũng vượt xa các Tiên Vương đỉnh phong.

Hơn nữa kéo dài thật lâu, cộng thêm tăng tốc thời gian, nó đã hấp thu thật lâu.

Đến lúc này Tề Thiên chuẩn bị thoát ra, lực lượng Cổ Thần Vương cũng ngừng, nó mới dừng lại.

Vừa dừng lại, quanh người nó xuất hiện một cái bóng mờ, mang theo khí tức hỗn độn, như muốn cắn nuốt thiên địa.

- Ưm... A... hu hu... Bỗng nhiên Hổ Hổ như gặp ác mộng, liền như đứa trẻ chợt tỉnh giấc, phát ra tiếng kêu hoảng sợ nhìn xung quanh, sau đó là cực kỳ giận dữ.

- Rống... Khẽ gầm lên, làm cái bóng đằng sau càng ngưng thật, âm thanh chấn động mang theo uy thế vô biên.

Oành... ầm ầm... Hổ Hổ làm vậy, tức thời khiến không gian tăng tốc 50 lần không chịu nổi. Tuy rằng không gian này coi như ổn định, là 5 đại Tiên Vương liên thủ xây dựng, nhưng dù sao cũng chỉ dùng tu luyện, không chịu nổi lực lượng gì.

Mấu chốt là, Hổ Hổ bùng nổ lực lượng theo bản năng, nhưng vẫn cực kỳ khủng bố, trực tiếp vượt qua sức chịu đựng của không gian này, lập tức đổ sụp.

- Xảy ra chuyện gì, đã xảy ra chuyện gì?

- Là ai?

- Xảy ra chuyện gì, sao cảm giác như là lực lượng bên trong?

Biến động này liền kinh động 5 đại Tiên Vương Nhậm Thiên Hành, bọn họ tu luyện trong này mấy trăm năm, đều ổn định được, nhưng bỗng cảm thấy không đúng, lập tức liền phòng bị, nghĩ rằng đã xảy ra chuyện.

- Không sao, không sao, đừng lo lắng, chỉ là xảy ra chút chuyện nhỏ. Nhậm Kiệt liền bước vào, vốn hắn đang theo dõi biến hóa bên Tề Thiên, không ngờ trong tiểu thế giới xảy ra chuyện, Hổ Hổ đột nhiên như gặp ác mộng, phá hủy không gian tăng tốc 50 lần, làm cho các Tiên Vương nghĩ rằng xảy ra chuyện.

Nhậm Kiệt đi vào rồi xong, khoát tay, lập tức hiện ra Hổ Hổ đang mắt rưng rưng, bùng nổ uy thế mạnh mẽ như uy hiếp kẻ địch, cùng với cái bóng khổng lồ.

Con hổ lớn xuất hiện, ngay cả mấy người Kỳ Lân Tiên Vương cũng là sinh linh hỗn độn đều phải giật mình, một con thần hổ thật to lớn, uy mãnh, đây là?

- Hổ Hổ ngoan, sao vậy, là ai dọa Hổ Hổ? Nhậm Kiệt nhẹ giọng nói, hoàn toàn không bị uy áp khổng lồ ảnh hưởng, nhấc bước đi tới.

Tựa như trước kia, khi nó vừa sinh ra đã quấn quít lấy Nhậm Kiệt, hắn nhẹ nhàng vuốt ve Hổ Hổ.

Cái cái....

Hắn hắn đang làm gì, điên rồi hả?

Không phải chứ, thế này là sao, Hổ Hổ sao lại mạnh mẽ như thế.

Cái bóng kia đã có lực lượng cấp Tiên Vương rồi, khủng bố như thế, nhưng nó lại như sủng vật, không, giống như đứa nhỏ, y như con gái nhỏ.

Nói... nói chơi hả? Tuy rằng trước kia bọn họ có biết Hổ Hổ, cũng có tiếp xúc, nhưng không ai ngờ tốc độ trưởng thành của Hổ Hổ khủng bố đến mức này. Bây giờ đã trở thành ngang hàng với bọn họ, đều cấp Tiên Vương.

Điều này quá khủng bố, càng như đùa, là Hổ Hổ biểu hiện ra lực lượng như vậy, Nhậm Kiệt lại... vẫn như thế.

Dù sao cũng là cấp Tiên Vương, vuốt ve như thế, còn nói như vậy....

Chỉ là càng làm mọi người trợn mắt há mồm, không ngờ tới, nghe được tiếng của Nhậm Kiệt, được hắn vuốt ve, Hổ Hổ lập tức bình tĩnh lại. Cái bóng khủng bố làm đám người Phượng Hoàng Tiên Vương phải cả kinh cũng biến mất, sau đó Hổ Hổ mắt rưng rưng nhào vào lòng Nhậm Kiệt

Cảnh tượng này làm cho mấy người Phượng Hoàng Tiên Vương, ngay cả Nhậm Thiên Hành cũng phải trợn mắt há mồm.

Trời ạ! Không có nhìn nhầm đó chứ.

Tiểu tử kia vừa nãy bùng nổ lực lượng Tiên Vương, bây giờ lại giống y như đứa con nít.

Vừa nãy Hổ Hổ biểu hiện ra lực lượng làm bọn họ giật mình, bởi vì Hổ Hổ có lợi hại đi nữa cũng chỉ ở mức Kim Tiên, ngay cả Đại La Kim Tiên còn chưa, sao bây giờ... lại thành Tiên Vương?

- Được rồi, được rồi, rốt cuộc là sao? Nhậm Kiệt an ủi Hổ Hổ một hồi, mới hỏi lại.

- Ác mộng thật đáng sợ, chết, sau đó thân thể không còn, thân thể... Hổ Hổ nhất thời còn không nói rõ, chỉ là có vẻ rất khó chịu, rất bi thương. Loại bi thương này chìm trong hồn phách, vĩnh viễn khó thay đổi, lúc này nó lại không nói rõ ràng được.

- Ừm, Hổ Hổ ngoan, chỉ là không nhớ được chút chuyện trước kia, không quan trọng. Có gia chủ ở đây, đúng rồi, Tề Thiên cũng đã đi ra, chúng ta mau đi xem. Nhậm Kiệt nhỏ giọng nói với Hổ Hổ, đồng thời nhìn sang năm đại Tiên Vương đã ngây người: - Cùng đi ra xem, Tề Thiên sắp thoát ra.

Vụt! Vừa nói, Nhậm Kiệt khống chế, bọn họ đã rời tiểu thế giới, xuất hiện ở bên ngoài, đứng ở đường hầm không gian nhìn về phía liên thông với không gian bên Tề Thiên. Lúc này, Tề Thiên đã đến lúc mấu chốt, Thánh Bia đang vặn vẹo biến hình.

Bùm... Đột nhiên, vô số lông tóc trào ra như suối phun, nháy mắt biến thành ngàn vạn con khỉ nhỏ, sau đó chúng ồ ạt lao lên trên.