Tà Thiếu Dược Vương

Chương 734: Cứu sống Tiên Vương



- Ha ha... Thời khắc này Hoàng đế Lý Hải Nguyên cũng cất tiếng cười to, nhìn về phía Lý Hằng nói: - Tốt lắm, không hổ là thái tổ của tộc ta! Hoàng tộc chỉ cần có một vị đế vương, chỉ có người mạnh nhất mới có tư cách phạt thiên diệt thánh, thống nhất thiên địa!

- Không sai, nói rất đúng! Không hỗ là huyết mạch của Lý Hằng ta, không hỗ con cháu hoàng tộc ta! "Ầm..." Lý Hằng cũng cười lớn, hai tay ngưng tụ ấn quyết, không ngờ rất giống với Diệt Tiên Ấn, chỉ có điều lại không phức tạp, huyền diệu, uy thế như Diệt Tiên Trận, chỉ là giờ khắc này ở trong tay Lý Hằng thi triển ra, uy thế càng tăng thêm kinh khủng kinh người mà thôi.

- Đế Vương Chí Tôn Công! "Ầm..." Lý Hải Nguyên vừa thấy Lý Hằng ra tay, hai tay hắn vận chuyển, trong tay giống như nắm nhật nguyệt trong tay. Trong nháy mắt thúc giục Đế Vương Chí Tôn Công của hắn độc chế đến cực hạn, trong tiếng nổ ầm ầm va chạm với thế công cường đại của Lý Hằng...

Thiên Bảo đại thái giám đối với tình hình trước mặt như thế, tuy rằng về mặt tình cảm có khuynh hướng nghiêng về vị thái tổ Lý Hằng, nhưng vị hoàng đế đương kim này uy thế cũng đủ mạnh, hơn nữa Lý Hằng cũng nói rất rõ ràng, lão cũng không có biện pháp nhúng tay.

Về phần Đại Bảo thái giám, Nhị Bảo thái giám, Tam Bảo thái giám thì đã hoàn toàn ngây dại, chiến trận bực này bọn họ chưa từng thấy, càng không nghĩ tới.

Từng người sắc mặt đều sợ tới mức vô cùng khó xem, vốn thấy Đông Hoang Thần Giáo bị hoàng đế nắm trong tay đã cảm thấy đủ rúng động, không nghĩ tới đi tới đại thế giới này, Thiên Bảo đại thái giám lại đang trợ giúp thái tổ huấn luyện đội ngũ cường đại như vậy, bọn họ càng thêm chấn động.

Càng không nghĩ tới, vừa mới nghe ý trong lời nói, nếu như vận dụng ngoại lực, hoàng đế hẳn là còn lợi hại hơn!

Tuy rằng hai người Lý Hằng cùng Lý Hải Nguyên này cuối cùng nói rất rõ ràng, nhưng Thiên Bảo đại thái giám rành rẽ nhất, thái tổ Lý Hằng có thể quyết định như vậy, chỉ có thể nói cho dù sử dụng những người khác cũng vô dụng, lão còn không nghĩ làm tổn thất những lực lượng này.

Không nhịn được, Thiên Bảo đại thái giám cẩn thận nhìn thoáng qua Kim Bằng, lập tức vội vàng thu hồi ánh mắt, lão đã là tu vi cảnh giới Đại La Kim Tiên, trước kia cũng từng gặp qua phân thân Kim Sí Đại Bằng Tiên Vương, nhưng cảm giác so với hiện tại hoàn toàn bất đồng.

Về phần Kim Bằng, dường như đối với hết thảy chuyện nơi đây đều không quan tâm lắm, rất là phiền giận, miệng lầm bầm nói chỉ là nói những lời lúc tranh cãi với Ngưu Lão Nhị kia, cử chỉ giống như điên rồ, giống như bị tẩu hỏa nhập ma.

- - - - - - - - - - - - - - -

Ở Đông Vực đại thế giới Táng Tiên, Ngưu Lão Nhị không tiếc một cái vó trâu quay về thân mình, cũng muốn bạo phát ra lực lượng Tiên Vương vượt qua Đại La Kim Tiên trong nháy mắt giết chết phân thân của Kim Sí Đại Bằng Tiên Vương này, cuối cùng nơi này tạm thời an toàn trở lại.

Tạm thời an toàn thật ra không tệ, nhưng Nhậm Kiệt lại không thể chậm trễ, lãng phí thời gian, trước tiên là hắn kiểm tra thương thế của cha mình, nhân tiện không chút khách sáo kiểm tra thương thế của mấy người Hắc Long Tiên Vương bọn họ.

Điều này làm cho Hắc Long Tiên Vương, Phượng Hoàng Tiên Vương đều có hơi không thích ứng. Sau khi kiểm tra một chút tình huống của bọn họ, Nhậm Kiệt tiếp tục kiểm tra tình huống của Kỳ Lân Tiên Vương và Hình Vẫn Tiên Vương.

- Các người trước đừng có gấp, hai vị Tiên Vương này thương thế tương đối nghiêm trọng, ta trước cứu sống bọn họ, sau đó sẽ giúp các người! Sau khi kiểm tra xong, Nhậm Kiệt cũng có chút nhức đầu, nhưng hiện tại không có thời gian suy nghĩ nhiều: Lúc này Kỳ Lân Tiên Vương cùng Hình Vẫn Tiên Vương đúng là đã là đến lúc đèn hết dầu.

Kỳ Lân Tiên Vương là bị thương nặng, chân chính bị thương, tiên hồn bị hao tổn, thân thể bị hao tổn, có thể chịu đựng đến bây giờ đã là kỳ tích, hoàn toàn là nhờ lão là sinh linh hỗn độn, sinh mệnh lực đủ cường đại, nhưng bây giờ cũng sắp không chịu được nữa rồi.

Về phần Hình Vẫn Tiên Vương, thì hoàn toàn là chuyện khác, tánh mạng của bà kiểm tra triệu chứng bệnh tật cơ hồ như biến mất, có thể còn sống đến bây giờ chính là ngoại lực mạnh mẽ chống đỡ. Nhìn tình huống lực lượng của cha mình là biết ngay, nếu trước đó bà ta không dời đi phần lớn lực lượng của mình trên người lão đệ, mà cha mình lại lợi dụng lực lượng này không ngừng trợ giúp thì bà đừng hòng còn sống sót.

Nếu như không gặp Nhậm Kiệt, cho dù là Tiên Đan sư đến đây, có tuyệt phẩm Tiên Đan cũng khó mà cứu sống bọn họ, trừ phi là xuất hiện người cấp bậc Bán Thánh kia.

Trên thực tế, với tình huống này, Nhậm Thiên Hành, Hắc Long Tiên Vương, Phượng Hoàng Tiên Vương bọn họ cũng biết rõ, cho nên sau khi Nhậm Kiệt kiểm tra Kỳ Lân Tiên Vương và Hình Vẫn Tiên Vương rồi nói với họ như vậy, bọn họ mới bị dọa cho giật mình.

Không thể nào, vậy mà còn có thể cứu sống được sao?

Tiểu tử này nói gì vậy? Hắn có biết tình huống của hai đại Tiên Vương này có bao nhiêu nghiêm trọng hay không? Có biết tình huống của sinh linh hỗn độn cùng Hình Vẫn Tiên Vương rất đặc biệt hay không? Hắn lại nói có thể cứu sống ư?

Không thể nào, hắn thật sự có biện pháp ư?

Lúc này, Hắc Long Tiên Vương cùng Phượng Hoàng Tiên Vương ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cũng không biết nói cái gì cho tốt.

Nếu là người khác nói ra lời nói này, bọn họ hoàn toàn không có khả năng tin, nhưng tên Nhậm Kiệt này trước đó vừa xuất hiện liền phá Diệt Tiên Trận, sau đó lại nắm trong tay Diệt Tiên Trận; mà Ngưu Lão Nhị bên cạnh hắn kia lại là Bán Thánh, hơn nữa thông qua đối thoại giữa hắn và Kim Sí Đại Bằng, thậm chí ngay cả lão đại trong cái gì Nghịch Thiên Thất Đại Thánh kia, dường như đều có giao tình không tệ với hắn.

Những chuyện đó đủ để người ta khiếp sợ rồi, hiện tại hắn lại nói còn có thể cứu Kỳ Lân Tiên Vương và Hình Vẫn Tiên Vương... điều này cũng quá khó tin đi!

Tên Nhậm Thiên Hành này cùng bị vây khốn mấy chục năm với bọn họ, hoàn toàn không có nghe hắn nói qua, hắn có một đứa con quá lợi hại đến cực điểm như thế đâu!

- Có thể... có thể cứu ư? Con trai, ngươi đừng dọa ta, thật có thể cứu ư? Nhậm Thiên Hành khác với mấy người họ, ông vọt thẳng xuống, kích động chụp lấy hai tay Nhậm Kiệt kêu lên.

Nhậm Kiệt gật đầu nói: - Dạ! Cứu sống không thành vấn đề, những thứ khác còn phải xem tình huống xem sao!

- Thật... thật tốt quá! Hình Vẫn Tiên Vương nàng là... Nhậm Thiên Hành vừa nghe nói tình hình này, lập tức kích động.

- Dạ con có biết một chút! Những chuyện gì khác sau này nói sau! Nhậm Kiệt gật gật đầu, hắn biết Hình Vẫn Tiên Vương hẳn là mẫu thân của Nhậm Tinh, cũng là người Nhậm gia cường đại mà trước đây lão tổ tông Nhất Nguyên nói đã gặp, nhiều lần trợ giúp lão.

Chẳng qua là lúc đó hiển nhiên Nhậm Nhất Nguyên còn không rõ lắm, Hình Vẫn Tiên Vương cường đại tới mức nào, càng không biết bà ta chính là một trong năm đại Tiên Vương ở đại thế giới Táng Tiên.

Tiếp đó Nhậm Kiệt lại nhìn xem tình huống của Hình Vẫn Tiên Vương, trong đầu hắn nhanh chóng suy nghĩ biện pháp dành riêng cho bà. Hiện tại ở trong tay hắn còn có một chút tinh huyết tâm mạch Cổ Thần, cũng có tinh túy của hồn thể Cửu Độc Hồn Vương luyện hóa, cùng với rất nhiều bảo vật khác, đây cũng là nguyên nhân đối mặt với tình huống như vậy hắn dám nói có biện pháp.

Bởi vì Hình Vẫn Tiên Vương là tiên hồn bị hao tổn; Kỳ Lân Tiên Vương thì cả tiên hồn lẫn thân thể toàn bộ bị hao tổn, cho dù Nhậm Kiệt có thể luyện chế dược phẩm nhằm vào tình huống bất đồng của họ, cũng phải có dược vật đủ mạnh mới được.

"Ầm..." Sau khi xem xong, Nhậm Kiệt khoát tay một cái, trong nháy mắt chung quanh thân thể hắn xuất hiện mấy vạn loại dược vật, Nhậm Kiệt ngẫm nghĩ, lập tức các loại dược vật xoay tròn, hơn phân nửa lại bị hắn thu cất, số lượng còn lại cũng đang trong không ngừng điều chỉnh biến hóa.

- Còn chưa đủ! Các vị người nào nơi đó còn có dược tài, bảo vật gì, hay đan dược không dùng gì đó cũng đều lấy ra. Hãy trợ giúp Kỳ Lân Tiên Vương một chút, giúp lão tỉnh táo lại, lấy ra tất cả vật chứa trong nhẫn trữ vật của lão. Nên nhớ, nếu đã chết thì hết thảy đều vô dụng! Nhậm Kiệt hướng về phía Hắc Long Tiên Vương, Phượng Hoàng Tiên Vương nói, để bọn họ trợ giúp Kỳ Lân Tiên Vương, Hình Vẫn Tiên Vương, bên này thì Nhậm Kiệt nhìn về phía Nhậm Thiên Hành cha mình.

Bởi vì Nhậm Thiên Hành bên kia có một cái nhẫn trữ vật, vừa thấy kiểu dáng không phải của nam đó, hiển nhiên là Hình Vẫn Tiên Vương sớm đã phó thác các thứ cho Nhậm Thiên Hành.

- Tốt lắm! Trong này còn có một chút, bất quá một số đồ tốt cơ bản đều dùng hết rồi, Tiên Đan thượng phẩm còn có mấy viên, trung phẩm, hạ phẩm tương đối nhiều, dược liệu các thứ rất linh tinh hỗn tạp... Nhậm Thiên Hành còn không biết Nhậm Kiệt muốn làm gì, nhưng trước tiên lấy ra toàn bộ các thứ, giao cho Nhậm Kiệt.

Nhưng trong lòng ông còn rất kỳ quái, bởi vì lúc này mà luyện đan, hiển nhiên không còn kịp rồi, những dược vật này thì có tác dụng gì chứ?

Hắc Long Tiên Vương, Phượng Hoàng Tiên Vương cũng đồng dạng đầu óc mơ hồ, không biết tên Nhậm Kiệt này định làm gì?

- Những thứ này thật ra không thành vấn đề, nhưng bởi vì bị vây ở chỗ này cộng thêm trước bị thương, các thứ tốt thậm chí dược liệu đều tiêu hao không còn bao nhiêu, giá trị của nó nói thật ra không lớn lắm, nhất là đối với bị thương cấp độ này... Phượng Hoàng Tiên Vương lên tiếng, cũng biểu hiện khí độ Tiên Vương, lấy ra các thứ trong nhẫn trữ vật của mình.

Tuy rằng hắn nói bình thường, nhưng bất kỳ các thứ khác thường gì, đối với Kim Tiên, thậm chí là Đại La Kim Tiên mà nói, đều là muốn liều mạng tranh đoạt. Dĩ nhiên, những thứ này đối với thương thế của Tiên Vương bọn họ bực này mà nói, đích xác không có tác dụng gì lớn.

- Kỳ Lân này so với chúng ta còn thảm hơn, toàn bộ của hắn đơn giản, nhưng thứ này thì dùng làm gì chứ... Hắc Long Tiên Vương rất là khó hiểu lên tiếng. Tuy rằng trước đó Nhậm Kiệt không ngừng sáng lập kỳ tích, rất là thần kỳ, còn cứu bọn họ, nhưng lão lại rất khó chịu với biểu hiện của Nhậm Kiệt lúc này. Nếu không có biểu hiện của hắn trước đó, Hắc Long Tiên Vương cũng không nhịn được.

Nghe Nhậm Kiệt nói lời này, Tặc đạo nhân sớm đã biết rõ về Nhậm Kiệt ngược lại trước mắt sáng ngời. Tuy nhiên tên này lại rụt đầu một cái, tận lực tránh không để Nhậm Kiệt chú ý tới hắn, sợ Nhậm Kiệt tiếp tục ép buộc hắn. Nghĩ tới trước đây lúc Nhậm Kiệt luyện hóa Cửu Độc Hồn Vương tổn thất những pháp bảo, bảo vật kia, hắn liền đau lòng, tới giờ còn đau gần chết đây!

- Ừm! Có những thứ này, bộ dược phẩm thứ nhất đủ rồi! Nhậm Kiệt nói xong liền động tiên hồn lực, trong nháy mắt khống chế phân loại toàn bộ rất nhiều dược vật của Nhậm Thiên Hành, Phượng Hoàng Tiên Vương đã lấy ra, mang tới các thứ hắn cần. Tuy rằng bên trong có rất nhiều thứ Nhậm Kiệt không biết, nhưng với cảnh giới, với tiên hồn lực của hắn hiện tại, hơi tìm tòi tra xét một chút liền biết rõ mồn một.

- Cái gì, dược phẩm, đùa gì thế? Hắc Long Tiên Vương vừa nghe nói vậy, vốn đang lầm bầm, khó chịu bay đến bên cạnh Kỳ Lân Tiên Vương chuẩn bị làm theo lời Nhậm Kiệt, tạm thời dùng lực lượng mạnh mẽ giúp Kỳ Lân Tiên Vương thanh tỉnh một chút, lập tức lão rống lớn một tiếng, thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

Dược phẩm là vật gì, thứ đó ngay cả tu luyện giả đều không cần, là các vật của người phàm thế tục, tu luyện giả cấp bậc thấp nhất sử dụng, vậy mà, hắn lại muốn luyện chế dược phẩm, điên rồi sao?

Nhậm Thiên Hành, Phượng Hoàng Tiên Vương cũng kinh ngạc nhìn về phía Nhậm Kiệt, nghĩ rằng mình nghe lầm chăng?

"Ầm..." Nhậm Kiệt không có thời gian để giải thích. Trên thực tế cho dù có thời gian hắn cũng lười giải thích cái gì, trong nháy mắt ở chung quanh thân thể hắn, dược vật sớm đã bị hắn khống chế trong phạm vi nhất định, toàn bộ bắt đầu bốc cháy lên, mỗi một loại dược vật đều hoàn toàn bốc cháy bất đồng, có hơn vạn loại dược vật bất đồng lại biến hóa khác nhau, phương thức thiêu đốt khác nhau.

Trui luyện, mỗi một loại đều giống như có Tiên Đan sư cường đại nhất đơn độc rèn luyện, lưu lại thứ hữu dụng nhất.

Mỗi một ngọn lửa bốc cháy lên, mỗi một loại dược vật đều giống như những đóa hoa, xinh đẹp chói mắt, lóe sáng loá mắt.

Ngay sau đó, tất cả dược vật bắt đầu đi vào một loại biến hóa vô cùng huyền diệu, dĩ nhiên là từng cái từng trận pháp đang biến hóa, bộ phận dược vật tinh hoa nhất, cùng với trận pháp ngưng tụ lại với nhau, cùng nhau biến hóa.

Nhậm Kiệt nắm trong tay lực lượng, ngọn lửa, một số lực lượng hồn thể cường đại trong lúc vô tình đều xông vào trong đó.

Sau đó đủ loại tình huống, lại vượt quá tưởng tượng... Mỗi một loại biến hóa, đều làm cho mọi người ở một bên nhìn trợn mắt há hốc mồm... vốn những ý nghĩ của họ trước đó, ngay khoảnh khắc Nhậm Kiệt thúc giục lực lượng luyện hóa, với trận pháp ngưng tụ tinh hoa dược vật hình thành vận chuyển, cả vạn loại dược vật bất đồng kia... đều đã hoàn toàn tiêu tán không còn thấy bóng dáng tăm hơi...