Tà Thiếu Dược Vương

Chương 731: Một cái phân thân mà thôi



Lực lượng của Nhậm Kiệt hiện tại, hắn rõ ràng, dù không cần Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, hắn là vô địch cảnh giới Kim Tiên. Nếu như vận dụng toàn bộ lực lượng của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, ở dưới liều mạng liều mạng, ngay cả Đại La Kim Tiên cũng có thể liều mình một phen. Đáng tiếc Kim Sí Đại Bằng là một trong năm đại Tiên Vương, cái gọi là năm đại Tiên Vương, toàn bộ đều là Đại La Kim Tiên hậu kỳ.

Bọn họ nắm giữ lĩnh vực quy tắc, lực lượng của bọn họ quá sức tưởng tượng, đều có năng lực không tin nổi.

Vừa rồi một cái lông chim của Kim Sí Đại Bằng đã trọng thương Nhậm Kiệt, hiện tại Kim Sí Đại Bằng trực tiếp đánh tới, Nhậm Kiệt biết rõ một điều, ở trạng thái bình thường thì hắn còn nắm chắc giữ được mạng, nhưng nếu thật liều mạng, kích nổ mặt trời, mượn lực lượng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, còn có thể thúc đẩy Thánh nhân luận đạo, hắn nắm chắc 5 phần giữ được tính mạng. Nhưng cũng chỉ là giữ được mạng chạy trốn, chân chính chém giết là tuyệt đối không thể.

Đương nhiên, đây là tình huống bình thường, bây giờ thì khác, nguyên nhân rất đơn giản...

- Diệt Tiên Trận, mở. Oành... Bởi vì Nhậm Kiệt vừa phá Diệt Tiên Trận, nhưng hắn càng hiểu rõ hơn người bày trận. Vừa rồi bị Kim Sí Đại Bằng trọng thương, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, lực lượng thẩm thấu xuống bên dưới. Đây là trận pháp bố trí dựa vào địa thế đặc thù, hiện tại Nhậm Kiệt khó thoát được công kích của Kim Sí Đại Bằng Tiên Vương, nhưng lực tiên hồn thì khác.

Lập tức dẫn động Diệt Tiên Trận, ầm ầm thúc đẩy trận pháp, uy lực còn mạnh hơn trước 3 phần.

Oành ầm ầm... Kim Sí Đại Bằng Tiên Vương đụng thẳng vào trận pháp, lần này hắn giận dữ ra tay, không giống Hắc Long Tiên Vương bị hãm hại trọng thương rồi nhốt bên trong, lập tức phá vỡ rất nhiều trận pháp, không ngừng lao về phía Nhậm Kiệt.

Có điều Diệt Tiên Trận rất mạnh, hơn nữa trải qua Nhậm Kiệt cải tạo, mạnh thêm mấy phần, lúc này dần ngăn cản thế công của Kim Sí Đại Bằng Tiên Vương.

- Diệt Tiên Trận, ngươi lại dùng Diệt Tiên Trận đối phó ta, ngươi... Kim Sí Đại Bằng hoàn toàn không ngờ tới, cực kỳ chấn động. Sao lại thế này, Diệt Tiên Trận bị phá thì cũng thôi, hiện tại người này lại có thể lập tức dẫn dộng Diệt Tiên Trận. Lúc trước ngay cả bố trí cũng phải tốn mấy năm, hơn nữa trận pháp bị phá, làm sao khởi động lại mà uy thế còn mạnh hơn trước.

- Dám đụng tới con ta. Cút! Diệt Tiên Trận vừa trì hoãn, Nhậm Thiên Hành đã lao tới, trong tay xuất hiện một cây phủ lớn, uy thế vô biên, kéo theo hào quang màu đỏ chém về phía Kim Sí Đại Bằng.

Rõ ràng hắn đụng tới thương thế, mắt mũi miệng chảy máu còn không nói, pháp lực không ngừng nổ trong người, đây là liều mạng phát ra công kích.

Ầm ầm! Đối với người cấp bậc bọn họ, trì hoãn một chút là đủ rồi, công kích của Hắc Long Tiên Vương, Phượng Hoàng Tiên Vương cũng đến trước mặt Kim Sí Đại Bằng, hắn liền vỗ cảnh, ngăn cản ba đạo công kích.

Ngay cả ba người bị thương không nhẹ, nhưng Nhậm Thiên Hành liều mạng, Hắc Long Tiên Vương, Phượng Hoàng Tiên Vương cũng ngang cấp với hắn, đồng thời liên thủ, liền đánh hắn trở lên không trung.

- Hừ! Các ngươi nên biết, không đủ lực lượng thì có bao nhiêu người đi nữa, đối với ta cũng vậy thôi, chỉ là giãy giụa trước khi chết, để ta kết thúc các ngươi. Nhìn bọn họ cùng ra tay, Kim Sí Đại Bằng lại không để ý, hừ lạnh nói, cuối cùng ánh mắt rơi vào người Nhậm Kiệt, sát ý dày đặc nhất.

Dày đặc gấp trăm lần Hắc Long Tiên Vương, Nhậm Thiên Hành, chỉ có bên thân Kim Sí Đại Bằng hiểu rõ, đó là bởi thái độ của Ngưu Lão Nhị. Hắn cảm giác được, đều là vì Nhậm Kiệt này, bị Ngưu Lão Nhị mắng, cuốn lấy làm giận dữ, không hiểu sao đều tính lên đầu Nhậm Kiệt.

So với chuyện này, Nhậm Kiệt phá vỡ Diệt Tiên Trận lại thành thứ yếu.

- Nếu là bản thể ngươi tới đây, tu vi Bán Thánh, đừng nói mọi người ở đây gộp lại, ngay cả người trong toàn đại thế giới Táng Tiên, chỉ sợ cũng không ai đối phó được ngươi. Về phần hiện tại, dựa vào một cái phân thân này, ngươi cho là có thể làm được gì. Năm đại Tiên Vương thì sao, Nhậm Kiệt vẫn không hề sợ hãi. Khởi động Diệt Tiên Trận chống lại Kim Sí Đại Bằng, bây giờ vẫn không sợ nhìn hắn, hai tay giang ra, ngăn Hắc Long Tiên Vương cùng Nhậm Thiên Hành đang muốn đánh tiếp.

Vừa rồi Nhậm Thiên Hành bị thương không nhẹ, nhưng bây giờ đã tới cạnh Nhậm Kiệt, dù có liều mạng này hắn cũng sẽ không để Nhậm Kiệt có chuyện.

Lúc này nhìn Nhậm Kiệt đối mặt Kim Sí Đại Bằng Tiên Vương, chậm rãi mà nói, trong lòng hắn tuôn ra tự hào. Mà nghe Nhậm Kiệt nói tới Bán Thánh, hắn càng cả kinh, không ngờ đứa con trai này còn biết cả điều đó?

Lúc trước mình để lại một cái manh mối không ra gì, chẳng qua là hy vọng con mình có tiền đồ, có thể đi xa hơn, căn bản không ngờ tới một ngày nó sẽ thật sự đến cứu mình.

Nhưng làm sao cũng không ngờ, Nhậm Kiệt chẳng những tới, hơn nữa phá vỡ Diệt Tiên Trận, bây giờ đối mặt Kim Sí Đại Bằng cũng không hề sợ hãi, ngay cả bản thể của Kim Sí Đại Bằng là Bán Thánh cũng biết, thật là quá khó tin.

Bán Thánh? Bản thể? Đây chỉ là phân thân...

Hắc Long Tiên Vương, Phượng Hoàng Tiên Vương đồng thời cả kinh, vốn Nhậm Kiệt nhấc tay cản lại, bọn họ cũng không để ý, nhưng mà nghe nói như thế liền đều dừng lại. Chính vì bọn họ đủ mạnh, mới càng chấn động vì những lời này.

Bởi vì nó đã vượt qua nhận thức của bọn họ, cảm giác ra chuyện không đúng.

- Ngươi cho rằng có ba tên kia, ngươi sẽ không sao, nơi này không phải đại thế giới, không phải Minh Ngọc Hoàng Triều. Nhóc con, ngươi đến cứu hắn phải không, vậy ta giết hắn trước... Kim Sí Đại Bằng chỉ vào Nhậm Thiên Hành, thân thể liền to ra, hào quang vàng tuôn trào.

- Sợ ngươi hay sao, Nhậm Kiệt, mau... Nhậm Thiên Hành cầm phủ, lập tức thúc đẩy cây phủ nghênh chiến. Nhậm Thiên Hành tung hoành trong thiên địa, chuyện gì hắn cũn không sợ, sống chết của bản thân còn không nhìn thấu, không có ý chí lòng tin nghênh chiến bất cứ ai, hắn đã không sống được đến hôm nay, cũng không có lực lượng hiện tại. Cho nên vừa thấy Kim Sí Đại Bằng muốn đối phó mình, hắn không hề sợ hãi muốn nghênh chiến, hy vọng duy nhất chính là Nhậm Kiệt thừa cơ mau chạy đi.

- Ngừng! Bọn họ đều chuẩn bị xông lên, Nhậm Kiệt trực tiếp khoát tay cản mọi người: - Lão cha, thế giới này sắp sụp đổ, đừng nói ngài ngăn cản cho con chạy trốn, con khổ cực đột phá lá chắn đại thế giới, đi tới đây phá vỡ Diệt Tiên Trận, ngài cho rằng bây giờ lại trốn đằng sau để ngài lên trước hay sao?

"...." Nhậm Thiên Hành nhìn ánh mắt Nhậm Kiệt ngó sang, nghe lời hắn nói, tay nhấc phủ lên cùng cứng lại, sắc mặt cười khổ. Nhậm Kiệt nói thật, trong này nghĩ lại là hiểu, chỉ là thân làm cha, làm sao cũng không muốn đứa con lại theo mình cùng chịu nguy hiểm, đối mặt nguy cơ. Nhưng đúng như Nhậm Kiệt nói, hắn đến đây không phải là để trốn.

- Ngài đừng làm gì... Cảm nhận được Kim Sí Đại Bằng sắp hành động, Nhậm Kiệt trực tiếp chỉ vào hắn, nói: - Biết ta là ai không? Biết ta với lão đại của ngươi là quan hệ gì không? Bổn gia chủ còn tưởng Nghịch Thiên Thất Đại Thánh đều là anh hùng cái thế như Hầu Tử, không phục thiên địa, thật không ngờ vẫn còn hạng như ngươi.

- Ngươi dám nói bổn Tiên Vương, ngươi... ngươi biết lão đại, ngươi... Nghe Nhậm Kiệt chỉ vào mình quát mắng, Kim Sí Đại Bằng lập tức lóe lên giận dữ. Ở trong thế giới này, dù đây không phải bản thể, nhưng cũng là phân thân trọng yếu, nhưng vạn năm qua vẫn luôn xuất hiện với thân phận năm đại Tiên Vương, đã sớm quen với trịch thượng tôn sùng, không ai dám làm càn như thế, dám chỉ vào mặt hắn nói vậy.

Nhưng tiếp theo, hắn bỗng phản ứng lại, Hầu Tử, Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, còn có nhị ca cũng đi theo hắn, rốt cuộc hắn là ai?

- Bổn gia chủ là ai thì trọng yếu lắm sao, ngươi không phải còn một thân phận khác, Giám Thiên Vệ Đại đốc công Kim Bằng hay sao, bổn gia chủ là ai thì không cần phải nói nhiều. Bổn gia chủ chỉ là muốn hỏi ngươi, Hoàng triều thượng cổ không thể chống lại Tiên giới, hoàng đế hiện nay có làm được không? Ngươi nói mình không thuần phục, nhưng bổn gia chủ thật là muốn hỏi ngươi, không phải thần phục thì là gì, không thần phục, vậy ngươi làm sao đi ra được? Thân là một trong Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, ngươi không làm thất vọng các huynh đệ khác, ngươi không làm thất vọng Hầu Tử vẫn luôn nghĩ cách cứu các ngươi ra?

Nắm lấy yếu hại, nhắm thẳng chỗ đau.

Nhưng Nhậm Kiệt không lập tức kích nổ, mà chỉ mượn chuyện nói này nói nọ, chất vấn để kéo dài thời gian. Tuy rằng hắn có thể mau chóng kết cấu lại Diệt Tiên Trận, nhưng dẫn động lâm thời cũng còn kém xa, vừa rồi hắn đã âm thầm dung nhập Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ xuống dưới, kết hợp nơi vạn sát, dựa vào địa thế bố trí đại trận càng mạnh hơn.

Mặt khác, hắn lại đang chất vấn Kim Sí Đại Bằng, cố gắng kéo dài thời gian.

- Không có... Oành... Kim Sí Đại Bằng ầm ầm bùng nổ lực lượng, như lốc xoáy tràn qua, vô số núi đá vỡ vụn, không gian chấn động. Kim Sí Đại Bằng mắt đỏ như máu giận dữ hét lên: - Ta không có thần phục, ta chỉ là muốn đối phó lão khốn kiếp kia, ta chỉ muốn tiêu diệt Tiên giới chó má, ta ủng hộ kẻ địch với lão khốn Tiên giới thì có gì không đúng. Ta chỉ là hợp tác với bọn họ, hợp tác, ta không có lỗi với đại ca, không có lỗi với Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, không có...

Chuyện gì thế, tên này bị kích thích gì vậy? Hắc Long Tiên Vương kinh ngạc nhìn Phượng Hoàng Tiên Vương, bởi vì hiện tại Nhậm Kiệt nói rất nhiều điều mà bọn họ không hiểu. Nhưng có thể nói mấy câu làm Kim Sí Đại Bằng Tiên Vương kích động như vậy, quả thật khiến người ta bất ngờ.

Phượng Hoàng Tiên Vương nhìn sang Nhậm Thiên Hành, lại nhìn Nhậm Kiệt thản nhiên đối mặt Kim Sí Đại Bằng, trong lòng lại có ý nghĩ khác.

Nhậm Thiên Hành này đến từ đại thế giới khác, bản thân người này đã rất đặc biệt, tuyệt đối có khí chất một đời kiêu hùng, lại không ngờ hắn còn một đứa con trai mạnh mẽ như thế, có thể phá bỏ Diệt Tiên Trận cứu bọn họ ra. Hơn nữa nói mấy câu liền làm chủ cục diện, nắm giữ tình hình, còn làm cho Kim Sí Đại Bằng Tiên Vương kích động như thế.

Theo Phượng Hoàng Tiên Vương thấy, nó càng làm người ta không thể tưởng tượng hơn cả việc tại sao Kim Sí Đại Bằng Tiên Vương kích động đến vậy.

Dù chỉ vừa gặp, nhưng hắn có thể phá bỏ Diệt Tiên Trận, lại khổng chế được Diệt Tiên Trận vừa bị phá, ngăn cản công kích của Kim Sí Đại Bằng Tiên Vương, những hành động này tuyệt đối vượt quá tưởng tượng, ngay cả người cảnh giới Tiên Vương Cảnh như bọn họ cũng không làm được.