Ta Không Muốn Sinh Hài Tử

Chương 2



“Miêu Nhi, rời giường ăn điểm tâm, Miêu Nhi..”

Đảo mắt đã qua 3 năm, Tiêu Vũ từ một đoá hoa nho nhỏ ban đầutrưởng thành thành một cây hoa màu đỏ, được rồi, thân thể so vớibạn cùng lứa có vẻ gầy yếu rất nhiều.

Lúc đầu, mắt có thể nhìnthấy được các đối tượng ở gần, có một lần Tiêu Vũ bị mụ mụ,người luôn luôn ôn nhu ôm lấy mình từ khi mới sinh ra, sau đó…..sau đó, nhận ra sự thật rằng người đó chính là nam nhân, khôngsai, là nam nhân hàng thật giá thật, sợ đến ngốc sửng sốt vài ngày.

Cuối cùng chịu không được nỗi buồn của gia đình, từ đó đến nayTiêu Vũ vẫn không thể chấp nhận được rằng mình thực tế là domột người đàn ông sinh ra.

Hiện tại, Tiêu Vũ sở hữu một cái tên rất không tự nhiên đó là:

Vương Miêu Nhi – có người nói lúc ban đầu là được lão nhânđức cao vọng trọng trong làng đề nghị, bởi vì lúc nhỏ sinh non,người trong thôn đều nghĩ rất khó nuôi sống, lão nhân nói mèomạng lớn, mệnh dài, Vương Nhị nghe xong liền quyết định lấy têncon là Vương Miêu Nhi.

Vừa mới bắt đầu, Tiêu Vũ nghe “Miêu Nhi – Miêu Nhi” là tên của mình liền oán hận một thời gian dài, xongsau khi nghe những cái tên khác của tiểu hài tử trong làng, tâm lýlúc này mới tốt lên được.

Thế giới này rất kỳ quái, không có nữ nhân, nam nhân chia làm đànông và ca nhi.

Đàn ông đều tương đối cao to khỏe mạnh, ca nhi thìso ra ốm yếu hơn, hầu kết cũng không rõ ràng.

Ca nhi khi sinh rathì có một nốt ruồi lệ chí màu đỏ bên mắt trái, nốt ruồi màu sắccàng tươi đẹp thì cho thấy năng lực sinh dục càng mạnh. Ca nhisau khi lập gia đình sinh tử liền đổi tên thành sao sao.

Căn cứ theonhư thế, Tiêu Vũ, không, bây giờ chính thức là Vương Miêu Nhiđích thị là một ca nhi. Ở nơi gọi là thôn Hoàng Hà này, ca nhi vàđàn ông có tỉ lệ 4:6, do đó các ca nhi đều tương đối được chiềuchuộng, hơn nữa Ngô Tô Nhi luôn luôn cho rằng vì mình mà hài tửphải sinh non nên đối với Miêu Nhi là càng thêm sủng nịnh, trongnhà có thứ gì tốt đều ưu tiên cho Miêu Nhi.

Ngô Tô Nhi hay ngườisinh hạ Miêu Nhi là một ca nhi vĩ đại, ở đây xưng hô hẳn là Asao Miêu Nhi, đích thị là trụ cột của gia đình, ca ca của Vương Miêu Nhi – Vương Đại Trụ là đàn ông, đã 9 tuổi, chiếm hơn một nửasức lao động trong nhà, bận rộn từ sáng đến tối, thời gian rảnh rỗithì giống như một đám tiểu hài tử đi bắt cá, tróc chim, đươngnhiên tuyệt đại đa số thành quả đều vào dạ dày của Miêu Nhi.

Bên cạnh làng bởi vì có con sông rất rộng nên làng có tên là HoàngHà thôn, nhiều thế hệ của làng đều được sinh ra tại làng Lý, dựavào một mảnh đất nhỏ trên núi để sống qua ngày, trong nhà có sứclao động là có thể khai hoang miếng đất đó, lương thực dư thừathì đem ra chợ bán, giống như Vương Nhị, nhân khẩu trong nhà ítnên cũng đủ cho gia đình của Miêu Nhi có thu nhập ở mức dưới trungbình.

“Miêu Nhi, Miêu Nhi, nhà của trưởng thôn có con lợn nái, đi, để Đại ca mang đệ đi xem”

Vương Miêu Nhi ở trong lòng âm thầm khinh bỉ một phen, conlợn nái thì có gì đẹp để nhìn, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt trongsuốt của nam hài ở trước mặt mình, không tự chủ vươn đôi taynhỏ bé ra.

Vương Đại Trụ bắt đầu nắm tay Miêu Nhi chầm chậm đi, lúcsau, lại thẳng thắn cúi xuống ôm Miêu Nhi đứng lên chạy đi,Miêu Nhi kinh hách kêu lên một tiếng theo quán tính vội ômchặt cái cổ trước mặt mình lại.

Đại Trụ nhìn Miêu Nhi cười hắchắc hai tiếng, trong đầu nảy lên ý xấu muốn đùa với Miêu Nhilàm như cố ý buông tay, sau đó ôm chặt lại.

……

Nhà của trưởng thôn gồm vài tòa nhà làm bằng ngói, dùng hàngrào bằng gỗ bao lại thành một cái sân. Sân trồng các loại rau theomùa, ở bên cạnh nhà là chuồng lợn, lúc này đang có một đámngười đang tụ tập, trẻ có già có, đang đứng vây xung quanh hàngrào chỉ chỏ con lợn nái.

Vương Đại Trụ ôm Miêu Nhi lách đông lách tây, chỉ chốc látsau đã chen được vào bên trong. Nhìn một chút thấy hàng rào caohơn bọn họ nên Vương Đại Trụ quyết định bế Miêu Nhi lên chongồi lên cổ của mình.

“Thấy được không, Miêu Nhi?”

Vương Miêu Nhi không muốn để ý đến hành động dọa ngườicủa ca ca, nhưng cảm giác ở dưới ca ca đang cố nhón chân để chomình xem, cuối cùng nhịn không được nói: “Đệ thấy được rồi, thả đệ xuống đi”. Trong lòng thầm nghĩ con lợn nái gầy tong teo xấumuốn chết, có gì hay ho để mà xem.