Sự Dịu Dàng Chết Tiệt (Sự Dịu Dàng Đáng Ghét)

Chương 38: Tâm tư



Cô rốt cuộc cũng ănxong. Đêm sâu hun hút, những chiếc thưa dần, tay trong tay hắn kéo cô đi dọcven đường, chầm chậm về đến khách sạn. Hôm nay hắn thật sự rất vui, tất cảnhững vất vả đều được khoảnh khắc hạnh phúc này vùi lấp.

“Cậu ở đâu? Cách đây xakhông?’, cô khẽ hỏi.

“Đi xe chỉ mất hai mươiphút thôi”, Tiểu Vũ bình thản trả lời, “Vừa đến nơi, tôi không kìm được nên gọiđiện cho cô, muốn gặp cô ngay, còn chưa vào phòng nữa, chỉ nói với họ là muốnđi thăm một người bạn, rồi lao thẳng đến đây”.

An An mỉm cười: “Cậu thậtlà, sếp không phê bình vô tổ chức, vô kỷ luật

“Cũng may, tôi nói với họlà tôi đi gặp người thân đưa ít đồ”, Tiểu Vũ đắc ý bảo.

Cô không chịu được đưatay véo má hắn, “Cậu như vậy rấtxấu”, nhưng hắn không giận, ngược lại còn thíchthú.

“Nhưng làm sao Tiểu Vâncó thể dễ dàng nói tên khách sạn tôi nghỉ cho cậu?”, cô vẫn còn tức giận, khôngngờ con bé đó lại dễ dàng bán đứng cô như vậy.

“Là vì tôi nói với cô ta,người bà con ở Đại Liên có nhờ cô mang giúp chút đồ, tôi chẳng phải là ‘em họ’cô là gì. Cho nên cô ta hoàn toàn không nghi ngờ mà nói cho tôi biết.”

Hắn buông tay, chuyển quaôm lấy vai An An, cô ngốc này hình như đang ghen. “Công việc sao rồi? Có đảmđương nổi không?”, hắn đổi chủ đề.

“Cũng tạm, có chuẩn bị từtrước nên vẫn làm được.” Cô bĩu môi: “Còn cậu thế nào? Kế hoạch đào tạo sắp xếpsao rồi?”.

“Không lên lớp học thìlại hoạt động theo nhóm, còn phải học văn hóa doanh nghiệp nữa.” Tiểu Vũ có vẻkhông hứng thú lắm, chẳng qua đây chỉ là hình thức. Nhưng buổi tối có thời gianhoạt động tự do, chỉ cần báo cáo với nhóm trưởng, vẫn có thể đi với bạn bè, dạoquanh đây đó.

“Cô ở đây bao lâu?”, hắntính toán xem có bao nhiêu thời gian bên cạnh cô.

“Theo tiến độ có lẽ làkhoảng một tuần, không chừng còn ngắn hơn”, cô cười, “Sao thế? Lẽ nào còn muốntôi ở lạivới cậu thêm một tuần nữa”.

“Tôi muốn lúc nào cô cũngbên tôi.” Tiểu Vũ vẫn nhìn về phía trước, khoác vai cô tiếp tục đi. An An ngẩngđầu nhìn gương mặt hắn, bình thản, ánh mắt xa xăm nhìn về phía con đường tối.Nếu như có thể, thật sự cô cũng rất muốn như vậy, hai người không ai lên tiếng,cứ thế lặng lẽ đi bên nhau. Màn đêm yên tĩnh, thỉnh thoảng có vài chiếc xe vộivã lướt qua. Ngọn đèn đường hắt bóng hai người đổ dài, quấn quýt, níu giữ đếnkhó rời.

Hắn đưa cô đến cổng kháchsạn, đừng từ xa nhìn cô bước vào thang máy mới quay người rời đi, bắt một chiếctaxi, trở về khách sạn của mình.

Đồng nghiệp cùng phòng ramở cửa cho Tiểu Vũ, trông cậu ta có vẻ chân chất thật thà, cũng không nhiềuchuyện hỏi hắn đi đâu. Mở cửa xong, lại quay về giường ngủ tiếp.

Hắn cũng chỉ đơn giản nóicảm ơn, đặt túi lên bàn, đi thẳng vào phòng tắm, hứng nước vã lên mặt, thuậntay vuốt xuôi tóc xuống, sau đó dựa vào tường. Tiểu Vũ nở nụ cười mãn nguyện,hắn đang rất vui.

Nhớ lại vẻ mặt ngỡ ngàngcủa An An, nhất định lúc nãy cô cảm thấy khó tin. Hắn đã thành công. Trước đâycho dù làm bất cứ điều gì khiến cô bất ngờ, ngạc nhiên nhưng rốt cuộc lý trí vàràng buộc vẫn luôn khiến cô rời bỏ hắn. Mỗilần quan sát, rõ ràng thấy sự daođộng đấy, nhưng cuối cùng cô vẫn thu mình lại, ương bướng nhấn mạnh mối quan hệ“chị em” càng khiến hắn chán nản.

Cuộc đấu tranh và do dựcủa cô đều không qua được mắt hắn. Nhưng nếu như phải từ bỏ, quả thực hắn khônglàm được. Hiện nay ngoài chuyện đua xe ra, điều duy nhất hắn mong muốn thực sựđược sở hữu, đấy chính là cô, ngờ nghệch nhưng rất đỗi dịu dàng, lại luôn thấuhiểu hắn. Trái tim An An rất mềm yếu, chỉ cần hắn làm nũng cô nhất định sẽ đầuhàng. Cho nên, hắn không muốn ép cô phải lựa chọn ngay bây giờ, điều đó chỉkhiến cô khó xử, nên hắn quyết định lùi bước. Mồi lần nhìn thấy ánh mắt đầy xúcđộng của cô, Vũ Minh biết người con gái này đang tiến đến cái bẫy của mình ngàycàng gần hơn.

Để có được An An, hắnkhông quản hao tổn tâm sức, thậm chí là lợi dụng những người bên cạnh cô. Hắntự hỏi tại sao mình lại thích cô gái ngốc nghếch này, đúng đấy, chính hắn cũngkhông rõ, tại sao lại là An An. Vũ Minh chỉ biết mồi lần trông thấy sự dịu dàngcủa cô đối với anh chàng kia, trái tim hắn giống như có ngàn vạn con kiến đanggặm nhấm, cảm giác đó khiến hắn suốt đêm mất ngủ. Tại sao lại có cô gái ngốcnghếch đến nỗi bị coi thường như vậy mà vẫn bằng lòng quan tâm chăm sóc ngườikia. Hắn luôn cho rằng bất kỳ người nào cho đi cũng sẽ muốn nhận lại điều gìđó. Nhưng cô đã dạy cho hắn biết một điều, cho đi cũng là một thứ hạnh phúc.

Dựa vào cái gì mà mộtngười ưu tú như hắn lại gặp phải một cô gái ngốc như cô. Những người trong giađình đã dùng tiền để dạy cho hắn biết một điều, tất cả những gì đạt được đềuphải trả giá trước. Hắn căm ghét cái loại để đạt được mục đích, sẵn sàng diễntrò hề cho người khác. Thậm chí những cô gái tiếp cận hắn, ngoài mặt tỏ rangượng nghịu, nhưng bên trong dục vọng đã lộ ra hết, lòng tự trọng có lẽ cũngsớm vứt bỏ, dường như chỉ cần có thể khiến hắn vui thì điều gì cũng đáp ứng được.

Đối diện những ý đồ ghêtởm của đám người ấy, hắn chỉ có thể thu mình lại, giống như một cơn gió vụtqua, thách thức giới hạn cao nhất của cuộc sống, ngược lại cuộc đời cũng chẳngthực sự quan tâm đến hắn. Có lẽ vì vậy mà Vũ Minh không tin vào bất kỳ điều gì,hắn coi những thứ được gọi là tình yêu mà mọi người tán dương kia là dối trá,cuộc đời như một trò chơi mà thôi.

Nhưng, cô gái ngốc nghếchnày lại vô tình nhảy vào cuộc sống của hắn. Ngây ngô, dịu dàng cho đi, khôngquan tâm người khác nói thế nào, trong mắt chỉ có một người, mà gã kia vốnkhông biết yêu thương cô. Tiểu Vũ tự trách mình, một người con gái “thiếu não”như vậy thì có gì đáng để hắn phải chú ý. Tuy nhiên, ngoài miệng thì nói nhưvậynhưng trái tim đã bị cô dẫn đi mất rồi.

Hắn thích cảm giác ấm ápđó, mồi lần chỉ cần trông thấy sự yêu thương luyến tiếc trong mắt cô là có thểcảm như có người đang chăm sóc mình, nó khiến hắn như kẻ bị trúng độc, khôngmuốn từ bỏ.

Tiểu Vũ không quan tâm,chỉ biết cô phải thuộc về hắn, cho dù dùng thủ đoạn nào đi chăng nữa, hắn cũngphải giữ được cô. Lấy số điện thoại, cố ý xuất hiện bất ngờ ở dưới công ty, vờnhư không để ý lại thông báo cô là bạn gái hắn, cố ý vạch trần tâm tư của cô,tâm sự về quá khứ của hắn... Hắn biết trái tim cô mềm yếu như thế nhất định sẽmủi lòng.

Nhìn An An từng bước savào bẫy, hắn không hề có chút day dứt nào, bởi đơn giản cô nhất định sẽ là củahắn, cho dù bây giờ bên cạnh cô vẫn có anh chàng kia, hắn vẫn muốn giành lấycô.

Lại xối nước lạnh lênđầu, những giọt nước chảy tràn trên mặt, cảm giác ngợp thở bao quanh Tiểu Vũ.Sự thôi thúc mãnh liệt lại đến, khiến con tim đầy khát vọng càng thêm nóngbỏng, nhất định sẽ không từ bỏ cô chỉ có thể là của hắn.