Sống Lại So Chiêu Cùng Tình Địch Ngự Tỷ

Chương 13: Cảm xúc hỗn loạn



Dung Tiểu Kỳ mở to hai mắt nhìn, thẳng câu câu nhìn Trạm Hải Lam, nàng hoàn toàn không rõ ý tứ lời nói của Trạm Hải Lam, tại Dung Tiểu Kỳ xem ra ý tứ Trạm Hải Lam lơ lửng lại không có chuẩn tâm. Trạm Hải Lam thoạt nhìn hoàn toàn là bộ dáng lạnh lùng đạm nhạt, vô luận từ mặt nào mà nói cũng sẽ sản sinh chất xúc tác làm tim Dung Tiểu Kỳ đập nhanh hơn.

Dung Tiểu Kỳ cảm giác chính mình sắp điên rồi, giống như nữ hài tử mới lần đầu luyến ái, vì Trạm Hải Lam câu này, tim hình như muốn nhảy ra ngoài.

Một tiếng, hai tiếng, Dung Tiểu Kỳ bắt đầu hoảng hốt, Trạm Hải Lam, nữ nhân nguyên bản xa lạ này cùng nàng không hề liên quan, dĩ nhiên trở thành tình địch nàng không thể vượt qua.

Liếc mắt thiên đường, liếc mắt địa ngục.

Tại thời điểm nàng phát giác thế giới dĩ nhiên có Trạm Hải Lam nữ nhân cấp nữ thần như vậy, nhưng thật không ngờ Trạm Hải Lam cũng là người đối nàng có ảnh hưởng quan trọng.

Cũng không phải ảnh hưởng cái gì khó lường, chỉ là Kim Liễm Diễm di tình biệt luyến, đặt lên Trạm Hải Lam cành cây cao này.

Hay là Trạm Hải Lam căn bản cũng không như hiện tại cả người lẫn vật vô hại, mà sau vẻ ngoài đạm nhạt kia ẩn giấu tính cách lẳng lơ, thích đùa giỡn cảm tình người khác, là một phôi nữ nhân chuyên lợi dụng ưu thế điều kiện chính mình đi dụ dỗ người?

Không biết, cũng không muốn biết.

Hảo hỗn loạn.

Phôi nữ nhân nói ra cái từ 'thích' này, làm nàng hảo hỗn loạn.

Dung Tiểu Kỳ xoay qua... từ trong tay Trạm Hải Lam đoạt lấy đom đóm, rất nhanh chạy về bên cạnh đường cái, nàng bỗng nhiên xoay người nhìn Trạm Hải Lam một chút, Trạm Hải Lam đứng ở chỗ tối, chỉ có thể mơ mơ hồ hồ nhìn ra được bóng người, Dung Tiểu Kỳ thâm hít sâu một hơi, xoay người chạy xa.

Trạm Hải Lam thở dài, đem đom đóm còn lại cẩn cẩn dực dực cất vào bình thủy tinh, trở lại trong xe tựa vào trên ghế nghỉ ngơi một hồi mới nhấn chân ga đi trở về.

Đường cái ven núi rất vắng vẻ yên tĩnh, Trạm Hải Lam không khỏi nhớ lại biểu tình vừa rồi của Dung Tiểu Kỳ, nữ hài tử này, thanh thuần như làn nắng sớm, vì sao sẽ toát ra biểu tình phức tạp như vậy?

Dáng vẻ thật giống như bí mật gì bị đánh vỡ sau đó chân tay luống cuống.

Đêm khuya rất lạnh, Trạm Hải Lam cũng không có quay cửa kính xe xuống, nàng vẫn nhìn kỹ phía trước, đoạn đường này thoạt nhìn cũng không tốt kêu xe, Dung Tiểu Kỳ cứ như vậy chạy ra, hẳn là còn đang trên đường đi thôi.

Trạm Hải Lam nghĩ như vậy, thả chậm tốc độ xe, tại khúc ngoặc dưới chân núi thì thấy phía trước có một thân ảnh nhỏ gầy đang đi tập tễnh.

Trạm Hải Lam lặng yên nhấn phanh lại, chỉ ngồi ở trong xe lẳng lặng nhìn Dung Tiểu Kỳ.

Dung Tiểu Kỳ cũng không muốn đi chậm như thế, chỉ là vừa mới bắt đầu chạy một đoạn, lúc dừng lại thì đã thở hồng hộc. Mới vừa muốn một lần nữa chạy, giày cao gót lại đột nhiên uy một chút, giày cao cấp hơn một ngàn trong nháy mắt biến thân.

Nghĩ đến Trạm Hải Lam có khả năng vượt qua, Dung Tiểu Kỳ càng thêm sốt ruột, vừa rồi bản thân muốn hiên ngang lẫm liệt rời đi. Vốn cứ như vậy phất ống tay áo ly khai bầu không khí nặng nề kia, ai biết người tính không bằng trời tính, nàng đi đã lâu cũng không thấy xe nào chạy ngang, đừng nói gọi xe, muốn mạo hiểm sinh mệnh đi nhờ xe cũng không thể dễ dàng.

Dung Tiểu Kỳ một bên cầu khẩn Trạm Hải Lam sẽ chọn một sơn lộ khác, một bên đốc thúc bản thân đi nhanh một chút, thế nhưng vừa rồi hình như nghe được tiếng lốp ô tô cùng nhựa đường ma sát?

Dung Tiểu Kỳ hướng phía sau liếc mắt, quả nhiên là xe Trạm Hải Lam. Nàng lấy lại bình tĩnh, bỗng nhiên mồ hôi lạnh đều tuôn xuống.



Đây là lần thứ hai nàng từ bên người Trạm Hải Lam chạy đi, nếu như lần trước còn có lý do, lần này lại biết mượn cớ gì đây?

Dung Tiểu Kỳ không ngừng kêu khổ, hiện tại nên khẩn cầu Trạm Hải Lam nhìn không thấy nàng, chỉ cần Trạm Hải Lam nhìn không thấy nàng, nàng ngày mai đi ra trong miếu thượng một nén nhang.

Nói được thì làm được!

Dung Tiểu Kỳ ngừng thở, nghe được tiếng bánh xe chạy từ xa tới gần.

Dung Tiểu Kỳ nhắm hai mắt lại, ở trong lòng liều mạng nhắc tới thượng đế phật tổ bồ tát phù hộ, thời gian trôi qua, lúc nàng lần nữa mở mắt, Dung Tiểu Kỳ phát hiện xe Trạm Hải Lam đã đến phía trước.

Hô...

Trạm Hải Lam cũng không thấy nàng.

Dung Tiểu Kỳ thở dài, nhìn đèn xe Trạm Hải Lam tiêu thất tại xa xa, nguyên bản sơn gian tĩnh mịch trống trải lại khôi phục hắc ám, chẳng biết thế nào tâm rốt cuộc lỏng xuống, rồi bỗng nhiên cảm giác một trận thất lạc.

Không hiểu, chẳng biết từ đâu, cũng không biết làm sao thất lạc.

Dung Tiểu Kỳ ngẩng đầu nhìn nhìn bầu trời tối như mực, vầng trăng rằm sáng xa vời từ mây đen toát ra đầu, chiếu sáng sủa sơn cốc.

Sáng loáng, con mắt người.

Dung Tiểu Kỳ xoa xoa con mắt, bỗng nhiên đụng vào vật gì.

Mềm, vị đạo rất quen thuộc.

Dung Tiểu Kỳ cả kinh, lúc ngẩng đầu, thình lình thấy người đứng trước mắt, dĩ nhiên là Trạm Hải Lam.

Mặt không có biểu tình gì, tựa hồ có một chút tức giận.

Dung Tiểu Kỳ nhất thời không biết nói cái gì cho phải, thế nhưng Trạm Hải Lam tựa hồ cũng không có dự định làm nàng nói, thấy Dung Tiểu Kỳ ngẩng đầu đã nói: "Em không biết nơi này không thể chạy loạn sao?"

Nhận thức Trạm Hải Lam tới nay, lần đầu tiên nhìn thấy nàng có dấu hiệu phát hỏa.

Nổi giận thật uy nghiêm.

Trong đầu Dung Tiểu Kỳ toát ra từ này, nhìn Trạm Hải Lam, quanh thân toả ra khí tràng lạnh như băng, cứng rắn, cùng bình thường cao nhã đạm nhiên, không chút sứt mẻ Trạm chủ tịch hoàn toàn không giống.

Trạm Hải Lam bởi vì nàng chạy loạn sinh khí?

Bởi vì nàng vô pháp nắm trong tay, cho nên sinh khí?

Dung Tiểu Kỳ trấn tĩnh lại, ngực nàng bỗng nhiên tuôn ra thật nhiều thật nhiều câu hỏi, tỷ như chị biết em dùng tâm tình gì đối mặt với chị sao? Chị mỹ lệ, cao nhã, có tiền, vô số người theo đuổi chị, chị cái gì cũng không thiếu, cái gì cũng không kém, sợ rằng tại giới giải trí toàn bộ cũng là chị một người.

Chị đã giàu có như vậy, vì sao còn muốn cướp đi gì đó thuộc về em?

Vì sao muốn cướp đi Kim Liễm Diễm, vốn đã không còn nhiều tình cảm dành cho em?

Đó là tín niệm nhiều năm như vậy chống đỡ em tại giới giải trí, duy nhất a, đều bị chị đoạt đi rồi!

Trạm Hải Lam, phôi nữ nhân này, đều bị chị tước đoạt!

Vành mắt Dung Tiểu Kỳ đỏ lên, đem lời nói vọt tới trong lòng hết thảy đè ép trở lại, chỉ thấp giọng nói: "Giày em bị hư."

"Cái gì?" Trạm Hải Lam cúi đầu, nhìn chân Dung Tiểu Kỳ một chút, có chút không rõ, Trạm Hải Lam cúi xuống nắm lấy chân Dung Tiểu Kỳ.

Dung Tiểu Kỳ vô ý thức tựa như muốn lui, Trạm Hải Lam cường ngạnh nắm lại, nói: "Chị chỉ là muốn nhìn có hay không thụ thương."

Hay là lo lắng Dung Tiểu Kỳ thẹn thùng, Trạm Hải Lam lại bổ sung nói: "Nếu chị nhớ không sai, ngày mai em còn muốn diễn, chị cũng không muốn toàn bộ đoàn phim bởi vì em làm lỡ tiến độ."

Dung Tiểu Kỳ khẽ cắn môi, tùy ý Trạm Hải Lam kiểm tra chân nàng.

Trạm Hải Lam phôi nữ nhân này, vì sao, vì sao sẽ đột nhiên xuất hiện, còn như vậy dường như không có việc gì mà tỏ vẻ quan tâm?



Phôi nữ nhân đều sẽ đối người tốt sao?

"Có chút sưng, cần chườm lạnh." Trạm Hải Lam lưu loát đứng dậy, thẳng thắn tuyên bố nói, "Theo chị lên xe."

Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, không nói lời nào.

Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ một chút, nói: "Em tặng chị quà sinh nhật, đưa em trở lại coi như đáp lễ."

Dung Tiểu Kỳ không nói lời nào, đợi thật lâu mới nói: "Chị muốn đưa em đến bệnh viện?"

Trạm Hải Lam nói: "Em hiện tại là diễn viên chính, đi bệnh viện sẽ trở thành đầu đề bát quái ngày mai."

Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Vậy làm sao bây giờ?"

Trạm Hải Lam an tĩnh lái xe, quẹo qua một ngọn núi nói: "Nhà em có rương thuốc sao?"

Dung Tiểu Kỳ suy nghĩ một chút, nói: "Không có."

Trạm Hải Lam nói: "Nhà chị có, em theo chị trở lại lấy."

Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, hỏi: "Hiện tại phải về yến hội?"

Trạm Hải Lam nghiêng đầu nhìn Dung Tiểu Kỳ: "Chỉ là đi một hồi. Em rất đau đớn?"

Dung Tiểu Kỳ lắc đầu: "Không đau."

Trạm Hải Lam không nói thêm nữa, chuyên chú lái xe, nửa tiếng đồng hồ sau Trạm Hải Lam mang theo Dung Tiểu Kỳ một lần nữa xuất hiện tại yến hội, lúc này yến hội đang tận hứng, một mảnh ăn uống linh đình.

Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, nói: "Em ngay trong xe đợi, chị đi một chút sẽ trở lại."

Dung Tiểu Kỳ gật đầu, lui ngồi trên ghế.

Trạm Hải Lam xuống xe, trực tiếp đi tới cửa, còn không có đi vào thì mấy người cả trai lẫn gái xông tới muốn hàn huyên, Trạm Hải Lam nhất nhất lễ phép đáp lại vài câu, vén váy lên đi vào trong phòng.

Dung Tiểu Kỳ thở một hơi, nhìn biệt thự Trạm gia đèn đuốc sáng trưng, chợt thấy bản thân nguyên bản không thích ứng hoàn cảnh ầm ĩ này.

"Hi, Kim Liễm Diễm, cô không phải nói cùng Trạm đổng quan hệ tốt, thế nào ngày hôm nay cô cũng không biết chị ấy đi đâu?" Trong giới giải trí nổi danh lời nói ác độc Từ San San cười xấu xa hỏi Kim Liễm Diễm.

Kim Liễm Diễm uống Champagne, hoàn toàn không để ý tới Từ San San khiêu khích: "Cô nếu như muốn gặp Trạm đổng có thể tự mình đi liên hệ, bất quá tôi không cảm thấy Trạm đổng thích trên yến hội tư nhân bị vấn đề công tác vây quanh."

Từ San San cười mỉa nói: "Kim Liễm Diễm, cô còn tưởng rằng bản thân là người phát ngôn của Trạm đổng sao, cô biết Trạm đổng ly khai yến hội đã trở về sao, cô biết cửa xe của chị ấy vẫn chăm chú đóng sao?"

Kim Liễm Diễm thiêu lông mi, nhìn Từ San San hỏi: "Cô nói cái gì?"

Từ San San cười ly khai: "Tôi nói cô tự cho là được phủng, kỳ thực đã sớm bị thay thế còn không biết."

Kim Liễm Diễm nhăn chặt mi, trong đám người nhìn một chút quả nhiên thấy thân ảnh Trạm Hải Lam, trợ lý nàng giúp nàng cầm một cái tiểu rương thuốc, hai người đang đi ra ngoài.

Ngày hôm nay là yến hội sinh nhật Trạm Hải Lam, nàng mang theo rương thuốc muốn đi đâu?

Kim Liễm Diễm dẫn theo váy vượt qua Trạm Hải Lam, trước một khắc Trạm Hải Lam mở ra cửa xe ngăn cản nàng, hỏi: "Trạm đổng, chị còn chưa kịp khiêu vũ, hiện tại muốn đi sao?"

Trạm Hải Lam nhìn Kim Liễm Diễm một chút: "Kim tiểu thư, chú ý đúng mực của em."

Kim Liễm Diễm ngẩn người, giương mắt thấy trong xe Trạm Hải Lam tựa hồ ngồi một người, Kim Liễm Diễm bình tĩnh hỏi: "Là em làm phiền Trạm đổng sao?"

Trạm Hải Lam lãnh tĩnh nói: "Tôi hiện tại có việc."

Kim Liễm Diễm dừng một chút, hạ giọng nói: "Ngày hôm nay là sinh nhật chị, chị không thể để em cùng chị sao?"

Trạm Hải Lam đem cửa xe đã mở ra đóng lại phân nửa, tự mình đi tới một bên, xoay người đối Kim Liễm Diễm nói: "Ngày mai em còn có cảnh quay, không thích hợp ở quá muộn, tuy rằng ở đây không có truyền thông thế nhưng cũng cần chú ý một ít. Em như vậy sẽ làm người đại diện của em lo lắng."



Kim Liễm Diễm giơ giơ lên đuôi chân mày, nhãn thần lần thứ hai phiết đến cửa xe, hỏi: "Trạm đổng, là muốn hẹn ước khác sao?"

Trạm Hải Lam vuốt vuốt cửa xe: "Một người bạn xảy ra chút chuyện, tôi đi hỗ trợ."

Trạm Hải Lam trả lời không chê vào đâu được, Kim Liễm Diễm vô luận là muốn tức hay làm nũng tùy hứng cũng không khả năng thực hiện, cô dừng một chút, rốt cuộc cáo biệt xoay người trở lại yến hội.

Trạm Hải Lam lúc này mới trở lại trong xe, vừa vào ghế lái thì thấy Dung Tiểu Kỳ ngồi ở ghế sau cúi đầu.

"Dung tiểu thư?" Trạm Hải Lam hô một tiếng, không có đáp lại.

Trạm Hải Lam mở đèn xe, phát hiện Dung Tiểu Kỳ chính ngơ ngác ngồi chảy nước mắt.

"Là chân đau?" Trạm Hải Lam vỗ vỗ vai Dung Tiểu Kỳ, "Chờ một lát thoa thuốc thì tốt rồi."

Dung Tiểu Kỳ dùng sức lắc đầu, Trạm Hải Lam nào biết đâu rằng nàng ngồi trong xe nghe được Kim Liễm Diễm đối Trạm Hải Lam nói toàn bộ. Kim Liễm Diễm năn nỉ muốn cùng Trạm Hải Lam ở bên cô qua sinh nhật. Tựa như ngày trước, nàng đối Kim Liễm Diễm cũng là như thế.

"Diễm Diễm, lúc sinh nhật chị cũng không thể ở bên em sao?"

"Nói cái gì ngốc, chị phải mời rất nhiều nhà sản xuất còn có đạo diễn, đây là cơ hội tốt mượn hơi bọn họ."

"Thế nhưng..."

"Đừng thế nhưng, em tặng lễ vật cho chị không phải được rồi sao?"

Dung Tiểu Kỳ chính là Dung Tiểu Kỳ, Kim Liễm Diễm chính là Kim Liễm Diễm, thế nhưng các nàng hiện tại dĩ nhiên nghịch chuyển.

Rất kỳ diệu, không phải sao?

"Dung tiểu thư, cần chị đưa em về nhà không?" Trạm Hải Lam lần thứ hai hỏi.

Dung Tiểu Kỳ phục hồi tinh thần lại: "Em không muốn về nhà."

Trạm Hải Lam nói: "Vậy em muốn đi đâu?"

Dung Tiểu Kỳ nói: "Không biết."

Trạm Hải Lam nhìn đồng hồ nói: "Bây giờ không còn sớm, chị đã cho trợ lý nhắn người đại diện của em, sáng mai tám giờ đón em đến trường quay, nếu em là nghệ nhân do chị quản lý, chị sẽ yêu cầu em hiện tại phải đi ngủ."

Dung Tiểu Kỳ nhìn phong cảnh hiện lên ngoài cửa sổ xe, nói: "Phiền phức Trạm đổng đưa em đến khách sạn đi, em bản thân ở một đêm là tốt rồi."

- --------------------