Sổ Tay Nuôi Dưỡng Cung Chủ

Chương 27: Thẳng thắn



Hôm sau.

Cố Hiểu Đao chống thắt lưng ngồi ở trên giường, oán hận nói: “Ta đói bụng.” Thanh âm của hắn vốn là tục tằng, một khi oán hận, càng có vẻ hung thần ác sát.

Cung chủ một chưởng đánh hắn bay ra ngoài cửa, làm hắn lăn ba vòng đến bên cạnh tảng đá, lạnh lùng nói: “Muốn ăn cái gì.”

Cố Hiểu Đao như một con cá chép nhảy dựng lên, “Cho ta một bàn rượu thịt.”

Cung chủ cười lạnh một tiếng: “Mì dương xuân, không thể nhiều hơn được nữa!”

Ở trên là bản võ hiệp thông thường của cung chủ và Cố Hiểu Đao.

“Ăn mì còn ngẩn người.” Cung chủ đẩy cằm hắn, ý bảo hắn mau nuốt xuống. Cố Hiểu Đao vội vàng bừng tỉnh, hét lên: “Ta muốn ăn thịt.” Một bát mì dương xuân đã muốn gạt ta làm mười trang tư thế? Tình yêu cổ đại không đáng tin, cực kỳ không đáng tin.

Cung chủ chậm rì rì gắp một dúm mì đút đến bên miệng hắn, thản nhiên nói: “Thánh y nói, thịt là trọc khí, hiện tại ngươi không thích hợp ăn.”

Cố Hiểu Đao oán hận nhai mì, “Vậy ngươi đừng có ở trước mặt ta ăn mì thịt bằm! Ta ngửi được!”

Ngũ giác của hắn cũng không phải là hoàn toàn biến mất giống như lão y sử nói, ít nhất trừ bỏ ánh mắt, địa phương khác đều khỏe... cổ họng miễn cưỡng tính phá hủy một nửa.

Cung chủ lau khóe miệng cho hắn, cười nói: “Vậy về sau bổn cung với ngươi ăn giống nhau, ngươi ăn cái gì, bổn cung liền ăn cái đó.”

Tuy rằng rất cảm động, nhưng điều này cũng không thể thay đổi được sự thật hôm nay ngươi ở trước mặt ta ăn một bát mì thịt bằm! Cố Hiểu Đao dùng thanh âm khí thế có thể khiến mặt đất run rẩy hừ một tiếng.

Cung chủ đút hắn ăn xong một bát mì, sờ đầu hắn nói: “Ngươi tiếp tục ngủ đi, bổn cung luyện công.”

Ăn rồi ngủ? Tuy rằng thanh âm của ta biến thành giọng tráng hán, nhưng ngươi cũng không thể bồi dưỡng hình thể ta thành tráng hán a! Cố Hiểu Đao lắc đầu liên tục: “Ta không muốn ngủ, ngươi luyện đi, ta ở bên cạnh chơi.”

Mà chơi cái gì? Chơi ngón tay hả... Nhân sinh thật sự là tịch mịch như tuyết a.

Cung chủ ngồi ở trên giường, nghe hắn thở dài, nói: “Muốn bổn cung một bên luyện công, một bên nói chuyện với ngươi không?”

Cố Hiểu Đao: “... Sẽ không tẩu hỏa nhập ma chứ?”

Cung chủ khẳng định nói: “Sẽ không.”

Cố Hiểu Đao: “... Không cần ngưng thần tụ khí hả?”

Cung chủ: “Đó là điều tức.”

Cố Hiểu Đao nhỏ giọng nói: “Ngươi thật là đang luyện công? Mắt ta mù, ngươi đừng gạt ta...”

Cung chủ: “Ngươi vẫn là ở một bên chơi ngón tay đi.”

Cố Hiểu Đao: “...”

Một lát sau, Cố Hiểu Đao vẻ mặt đau khổ nói: “Ngươi vẫn là trò chuyện với ta đi.”

Cung chủ lạnh nhạt nói: “Nói cái gì?”

Cố Hiểu Đao nâng mặt hỏi: “Vì sao ngươi có thể nhất tâm nhị dụng?”

Cung chủ lật một trang bí tịch trên đầu gối, không chút để ý nói: “Luyện công và nói chuyện vốn là sẽ không có xung đột.”

Đừng dùng giọng điệu bình thường nói ra biết không! Cố Hiểu Đao nói: “Ngươi có thể một tay vẽ vòng tròn một tay vẽ hình vuông không?”

Cung chủ ngạc nhiên nói: “Sao ngươi hỏi vấn đề giống lão cung chủ thế?”

Cố Hiểu Đao: “...” Đây không phải là vấn đề Chu Bá Thông hỏi Tiểu Long Nữ sao! Chẳng lẽ ngươi là Tiểu Long Nữ? Lão cung chủ là Chu Bá Thông? Dạy ngươi luyện hai tay hỗ bác thuật? Liên tưởng đến cung chủ mặc trang phục nữ, Cố Hiểu Đao không khỏi lộ ra mặt si hán.

Cung chủ nói: “Một tay vẽ vòng tròn một tay vẽ hình vuông nói lên điều gì?”

Nói lên năng lực phối hợp tốt... Cố Hiểu Đao nói đến bên miệng biến thành: “Nói lên ngươi thông minh, là kì tài luyện võ!”

Cung chủ lạnh nhạt gật đầu: “Có vài phần đạo lý.”

Có đạo lý cái đầu ngươi! Khiêm tốn một chút chết hả!

Cố Hiểu Đao nghe được tiếng hắn lật trang sách, hiếu kỳ nói: “Ngươi rốt cuộc luyện công gì vậy.”

Cung chủ nói: “Nhiều đời cung chủ Cửu Vân cung truyền thừa xuống, gọi bí quyết dương long.”

Cố Hiểu Đao: “Chẳng lẽ không phải bí quyết long dương?”

Cung chủ: “... Dương long.”

Cố Hiểu Đao à một tiếng, “Nghe qua tuyệt không lợi hại.” Còn khó đọc!

Cung chủ cười nhạo nói: “Bí quyết dương long chính là bí tịch người giang hồ cầu còn không được, mà ngay cả trong Cửu Vân cung này cũng có không ít người mơ ước, ngươi nói xem nó có lợi hại không?”

Cũng đúng, mấy cái bí tịch tên phong cách cổ xưa loại này đều rất trâu bò, nhìn cung chủ vô địch như vậy thì biết! Cố Hiểu Đao bĩu môi, bỗng nhiên nghĩ đến: “Có phải Thu Tam Nguyệt cũng muốn có bản bí tịch này không?”

Hỏi xong liền phát hiện không khí hình như có điểm gì là lạ... Cố Hiểu Đao chỉ muốn tán cho mình một bạt tai, ở trước mặt cung chủ là 'không được nhắc' Thu Tam Nguyệt, hắn cư nhiên còn chủ động nhắc tới. Vì thế vội vàng giải thích: “Ta chỉ là tùy tiện hỏi thôi, ta cũng không nhớ lại lúc trước...” Không đúng ta vốn là không có kí ức của độc y! CMN ta là xuyên qua!

Cung chủ thản nhiên nói: “Bổn cung không tức giận, ngươi giải thích cái gì.”

Cố Hiểu Đao: “...”

Cố Hiểu Đao cười gượng hai tiếng: “Chỉ biết cung chủ rộng lượng nhất.” Mới là lạ!!!

Cung chủ thản nhiên nói: “Thu Tam Nguyệt có dã tâm, vẫn luôn không ngừng muốn bí tịch.”

Cố Hiểu Đao nói: “Ta biết a, hắn còn muốn Cửu Vân cung, nhốt ngươi ngược đãi ngươi thì không nói đi, mà còn muốn giết ngươi.”

Cung chủ nghe vậy lại là một trận trầm mặc.

Hay rồi, cư nhiên nhấc lên thời điểm u ám trong cuộc đời của cung chủ... Thật không hổ là sát thủ tâm linh Cố Hiểu Đao!

Cố Hiểu Đao thật cẩn thận nói: “Nếu không ngài vẫn là luyện công đi, không cần bồi ta nói chuyện.” Ta có thể chơi ngón tay! Gãy bàn chân!

Cung chủ khinh miệt mỉm cười: “Không sao. Ngày đó hắn không những không hại bổn cung, ngược lại giúp bổn cung, bổn cung còn phải đa tạ hắn.”

Ngươi xem ngươi kìa, người ta hại ngươi, rõ ràng ngươi tức giận muốn chết, còn nói ra lời khẩu thị tâm phi này, sĩ diện là bệnh, phải trị.

Cung chủ bất mãn nói: “Ngươi đây biểu tình gì?”

Cố Hiểu Đao chà xát mặt: “Ta lại nhìn không được, sao ta biết được là biểu tình gì?”

Cung chủ hừ lạnh nói: “Bổn cung đa tạ hắn, là bởi vì lúc trước nếu hắn không hạ hóa công tán bổn cung, thì sao công lực của bổn cung sẽ tăng nhiều như vậy.”

Cố Hiểu Đao có chút hỗn loạn: “Khoan đã, lúc trước không phải ngươi nói là căn bản ngươi không có ăn hóa công tán sao, Hữu hộ pháp cũng nói chén nước trà Thu Tam Nguyệt hạ dược kia là bị hắn uống... Cho nên nói ngươi rốt cuộc trúng hay là không trúng?”

Cung chủ lạnh nhạt nói: “Tất nhiên trúng. Thu Tam Nguyệt không chỉ hạ hóa công tán vào trong chén trà kia, sở dĩ công bố chưa ăn hóa công tán, bất quá là tăng thêm chút khí thế, dọa những kẻ phản đồ thôi.” Cung chủ nói xong dừng một chút, “Không phải chỉ ngươi.”

Cố Hiểu Đao đầu tiên là mắng Thu Tam Nguyệt đê tiện kia, sau đó khó hiểu nói: “Vạn nhất ta thật sự là phản đồ thì sao?”

Cung chủ nghĩ nghĩ: “Có thể tha thứ cho ngươi, dù sao ngươi vẫn chưa trực tiếp hại bổn cung.”

“Vậy vạn nhất ta khôi phục bình thường, biến thành độc y lúc trước, ngươi phải làm thế nào?”

Cung chủ suy sụp, một lúc lâu sau mới cau mày nói: “Ta không biết.”

Cố Hiểu Đao tiếp tục hỏi: “Ngươi là thích ta trước khi phát bệnh hay là sau khi phát bệnh?”

Cung chủ: “Đương nhiên là sau khi ngươi phát bệnh, nếu ngươi khôi phục bình thường... bổn cung cũng không biết phải làm như thế nào.”

Cố Hiểu Đao cười ha ha, không nghĩ tới vấn đề này cư nhiên làm khó cung chủ, không nghĩ tới cung chủ thành thật như vậy!!!

Cung chủ mắt lạnh nhìn hắn ở trên giường cười đến lăn qua lộn lại, không vui nói: “Ngươi cười cái gì?”

Cố Hiểu Đao nói: “Cười ngươi thật tinh mắt!” Sau đó lại tiếp tục cười ha ha.

Cung chủ: “...”

Cố Hiểu Đao cười đủ, lúc này mới xoay người ngồi dậy, thu hồi biểu tình cợt nhả trên mặt, nghiêm túc nói: “Cung chủ ta muốn nói cho ngươi biết một chuyện.”

Cung chủ bị sắc mặt biến đổi cực nhanh của hắn thuyết phục, “... Ngươi nói.”

Cố Hiểu Đao nói: “Ta không là độc y thật sự.”

Cung chủ: “...”

Cố Hiểu Đao tiếp tục nói: “Ta là người ở kiếp sau xuyên qua tới.”

Cung chủ: “...”

Hai mắt Cố Hiểu Đao mù, cũng nhìn không được biểu tình trên mặt cung chủ, đành phải hỏi: “Ngươi đối chuyện này thế nào?”

Cung chủ đạo: “Có cần mời thánh y đến xem hay không?”

Cố Hiểu Đao: “...”

“Ta nói đều là sự thật!!!” Cố Hiểu Đao phát điên nói.

Cung chủ cũng không luyện công nữa, thu hồi bí tịch, giơ tay sờ trán Cố Hiểu Đao.

Cố Hiểu Đao nắm tay hắn, nghiêm túc nói: “Ta nói, là sự thật.”

Cung chủ trầm mặc một lát, thản nhiên nói: “Nếu ngươi là người kiếp sau đến, vậy hẳn là ngươi biết việc hiện tại, ngươi nói thử xem bổn cung bao nhiêu tuổi?”

Cố Hiểu Đao: “...” Sao ta biết được lịch sử thế giới hư cấu này của các ngươi chứ! Huống hồ loại nhân sĩ giang hồ các ngươi cũng sẽ không được người khác ghi chép lại?!

Cung chủ thở dài một tiếng, nắm chặt tay hắn, ôn nhu nói: “Ta biết ngươi lo lắng cái gì, nhưng ta cam đoan với ngươi, nếu ngươi khôi phục bình thường, ta sẽ thử thích con người kia của ngươi.”

Cố Hiểu Đao hung tợn nói: “Không được phép thích độc y kia!”

Cung chủ khẽ cười một tiếng: “Ngươi không phải chính là độc y sao?”

Ta! Không! Phải! Sao cung chủ lại là loại phản ứng này!!! Bên trong tiểu thuyết xuyên không, nam chính nghe được lời 'Ta là xuyên qua tới' không phải là rất khiếp sợ sao? Sau đó liền vui vẻ tiếp nhận! Đều do độc y là một tên bệnh thần kinh! Làm hại hắn mặc kệ nói cái gì, đều sẽ bị người khác cho rằng đầu có vấn đề!!!!

Cố Hiểu Đao cảm thấy vô lực, lập lại một lần: “Ngươi không được phép thích độc y bình thường kia, hắn là hắn, ta là ta!”

Cung chủ xoa tóc hắn, “Được.”

Loại giọng điệu có lệ này!!!! Loại nhu pháp dỗ người này!!! Quả thực như là đang an ủi một người đầu óc thiểu năng!!!! Cố Hiểu Đao hít sâu hai cái, vẫn là quyết định không rối rắm vấn đề này nữa, vì thế thay đổi cái đề tài nói: “Hóa công tán và công lực tăng nhiều có quan hệ gì?”

Vừa nãy còn đang thảo luận vấn đề tình cảm, giây tiếp theo đề tài liền mạnh mẽ chuyển lại, cung chủ tỏ vẻ rất không thích ứng, trầm mặc một lát mới nói: “Khi bị nhốt vào trong địa lao, thật sự công lực của bổn cung tan hết, ai ngờ ba ngày sau, không chỉ công lực khôi phục, hơn nữa còn tăng nhiều hơn. Trong bí quyết dương long có một câu khẩu quyết là 'Sau khi tẩy tủy thì có thể thay đổi da thịt', ta nghĩ nhất định là hóa công tán kia nhấc lên tác dụng tẩy tủy.”

Cố Hiểu Đao bừng tỉnh đại ngộ nói: “Cho nên ngươi mới nghĩ cách lấy được phối phương hóa công tán?”

Cung chủ nói: “Không tồi.”

“Vậy nếu công lực ngươi đột phá, vì sao không trốn ra ngoài?” Còn chịu đựng bị móc treo ở trên tường!

Cung chủ thản nhiên nói: “Chạy đi liên hệ bộ hạ cũ sau đó lại trở về.”

“Vì sao!” Cố Hiểu Đao khó hiểu.

Giọng điệu cung chủ bình tĩnh nói: “Không quay về thì sao có thể tương kế tựu kế, một lưới bắt hết đám phản đồ?”

Cố Hiểu Đao nhớ tới hai cái móc sắt xuyên qua xương bả vai hắn, liền tự giác nổi da gà, “Cho nên đầu tiên là ngươi tự mình tháo ra hai cái móc sắt kia, sau đó trở về tự mình móc lại?” Ngẫm lại đã cảm thấy đau a!!!

“Ừm.” Trong giọng nói cung chủ tràn đầy đều là 'chuyện này tính là gì'.

Cố Hiểu Đao tươi cười, cung chủ thật sự là có thể hạ thủ với chính mình a! Có thể nói là người cuồng tự ngược!

Hai người đang ở trên giường ngươi (khuyếch) nông (tán) ta (kịch) nông (tình)(*), bỗng nhiên ống tay áo cung chủ vung, chỉ nghe 'vù' một tiếng, cửa phòng từ bên trong mở ra, người đứng ngoài cửa vừa vặn bị đánh.

(*) ý nói 1 người đang khuyếch tán rộng, 1 người mãnh liệt đưa tình (chắc đang làm bước dạo đầu trước khi làm cảnh 18+)

Cố Hiểu Đao bởi vì nhìn không thấy, đành phải hỏi cung chủ: “Xảy ra chuyện gì?”

Thánh y che mũi hùng hùng hổ hổ tiến vào, khó chịu nói: “Sao ngươi lại đột nhiên mở cửa! Cũng không báo cho người ta chuẩn bị một chút!”