Sơ Hạ Trong Tôi

Chương 42



Bảy giờ tối, sự kiện tiểu thịt tươi họ J bắt nạt người mới náo nhiệt cả ngày lại thăng cấp lần nữa, Weibo bạo liêu lúc trước đăng một video. Trong video, Dư Hi Hâm bị người đại diện lôi kéo, nước mắt giàn dụa xin lỗi đạo diễn và Kỷ Sơ Hạ, đạo diễn cau mày, vẻ mặt không kiên nhẫn, còn Kỷ Sơ Hạ thì ngồi trên ghế gương mặt lạnh lùng, ngay cả mí mắt cũng không nâng. Dư Hi Hâm đứng khóc lóc xin lỗi, quả thật vừa đáng thương vừa uất ức.

Đoạn video này là trợ lý của Dư Hi Hâm trộm quay trong lúc hỗn loạn, không quay cảnh ban đầu hắn kêu gào cuồng loạn, chỉ bắt đầu quay sau khi hắn bị người đại diện dạy bảo mới khóc sướt mướt xin lỗi. Thoạt nhìn quả thật rất giống bị Kỷ Sơ Hạ bắt nạt còn không thể không cúi đầu.

Từ trong cuộc thi, Dư Hi Hâm đã đi theo phong cách thanh thuần ngượng ngùng,nói chuyện sẽ đỏ mặt, hơn nữa đặc biệt am hiểu “bán thảm”, thường xuyên té xỉu sinh bệnh phát thông báo, là tiểu đáng thương trong giới giải trí. Tuy có rất nhiều người trào phúng chỉ trích hắn, nhưng đúng là có rất nhiều fan thích loại nhu nhược hoa thố ti, hiện tại thấy video này, fan của hắn hoàn toàn bùng nổ.

* 菟丝花  hoa thố ti là loại dây leo bám vào cây khác hút chất dinh dưỡng.

Nếu ban ngày nhóm fan chỉ xé mặt trong diễn đàn, hiện tại video này vừa đăng, nhóm fan liền vọt đến Weibo của Kỷ Sơ Hạ mắng chửi. Ngay cả người qua đường cũng sôi nổi đứng về phía Dư Hi Hâm, thỉnh thoảng có người lên tiếng giúp Kỷ Sơ Hạ cũng bị nói là fan não tàn và thủy quân của Đông Hoàng.

Sau đó có một người tự xưng là nhân viên của đoàn phim Khê Hoa Ngạn nhảy ra, nói thật ra ngày đó ông chủ Tần đến tham ban Kỷ Sơ Hạ, Dư Hi Hâm nổi tâm tư muốn dụ dỗ Tần Ý, kết quả ngược lại chọc giận đối phương mới bị đoàn làm phim khai trừ. Lần này dư luận càng đẩy trò cười này lên cao trào.

Nhưng vì Dư Hi Hâm đi theo phong cách ngây thơ quá mức thành công, nhiều người đoán là Tần Ý coi trọng Dư Hi Hâm, Kỷ Sơ Hạ thấy có nguy cơ liền ra tay trước. Trong nháy mắt câu chuyện tiểu thịt tươi đang hot trở thành tiết mục máu chó hậu cung tranh giành kim chủ cao phú soái, càng làm quần chúng bát quái không dừng lại được.

Nửa giờ sau, Dư Hi Hâm phát bài Weibo đầu tiên, tỏ vẻ chuyện đã qua, nên nhìn về phía trước, kêu gọi fan của hắn giữ bình tĩnh, không cần tổn thương người khác. Kỷ Sơ Hạ vẫn luôn im lặng lại có vẻ có tật giật mình.

Kỷ Sơ Hạ quay xong cảnh đêm mới phát hiện sự tình đã phát triển đến nước này. Cậu xem qua video, cảm thấy không còn gì để nói. Ngày đó cậu quay cảnh treo trên không cả ngày, đến tối kết thúc công việc, mệt đến nỗi không muốn nói chuyện, lại mới vừa bị Dư Hi Hâm chỉ mặt mắng chửi là kỹ nữ, lúc hắn bị người đại diện áp đến giả vờ xin lỗi, cậu có vẻ mặt hòa nhã mới là kỳ quái.

Trợ lý đi đến nhỏ giọng nói chủ tịch Tần đang ở bên ngoài, Kỷ Sơ Hạ thu dọn đồ đạc xong ra khỏi trường quay liền nhìn thấy xe của Tần Ý.

Cậu mở cửa ngồi lên xe, Tần Ý kéo cậu đến gần cẩn thận quan sát, thấy vẻ mặt cậu bình tĩnh mới yên tâm một chút.

Kỷ Sơ Hạ cười cười: “Đừng lo lắng, em không có trái tim thủy tinh, hắc hồng cũng là hồng, có người hắc chứng minh em thật sự hot.”

“Đừng nói bậy.”

“Thật sự không sao đâu, anh Lương đã nói chuyện với đạo diễn rồi, tối nay sẽ đăng Weibo thanh minh.”

Tần Ý gật đầu, tuy Kỷ Sơ Hạ nói không cần hắn hỗ trợ, nhưng ban ngày hắn vẫn gọi điện cho Chu Vĩ hỏi về chuyện này, có Đông Hoàng tạo áp lực cho đoàn làm phim, hiện tại cũng rõ ràng đối phương có kế hoạch gì, việc này không qua đêm nay sẽ giải quyết xong.

Ngày mai Kỷ Sơ Hạ phải chụp ảnh cho tạp chí, đã xin đoàn phim nghỉ một ngày, Tần Ý hỏi cậu muốn về khách sạn hay là về nhà, không đợi cậu trả lời lại đề nghị: “Hay về nhà anh đi, ngày mai đi chụp ảnh tạp chí cũng gần một chút, sáng mai anh đưa em qua.”

Kỷ Sơ Hạ ngẩn người: “Đến nhà của anh?”

“Anh bảo người thu dọn phòng khách, em yên tâm, trong nhà chỉ có anh và A Tranh.”

Kỷ Sơ Hạ ngẫm lại, giờ này về nhà thì Kỷ Thu Vũ đã ngủ, không nên quấy rầy cô bé, về khách sạn thì mai phải dậy sớm, liền không từ chối: “Đi thôi.”

Đây là lần đầu tiên cậu đến nhà chính Tần gia, từ khi ông nội Tần Ý qua đời, mấy chú mấy cô của hắn đều dọn ra ngoài, ngôi nhà lớn như vậy chỉ có ba anh em Tần Ý ở. Hiện tại Tần Dao ra nước ngoài, chỉ còn lại Tần Ý và Tần Tranh. Tần Tranh không ở nhà cả ngày, hôm nay cũng không về nhà như trước, trong nhà càng hiện lên vẻ lạnh lùng tịch mịch.

Vừa vào cửa, Kỷ Sơ Hạ liền có chút e dè, Tần Ý để cậu ngồi đó, tự tay pha một ly sữa: “Thoải mái đi, uống xong thì lên lầu ngủ, đừng suy nghĩ nhiều. Nghỉ ngơi sớm một chút.”

Kỷ Sơ Hạ chớp chớp hai mắt, hắn quá dịu dàng, cậu không biết nên nói gì mới tốt.

Lúc cậu nằm lên giường còn chưa đến mười một giờ, lăn qua lộn lại trên giường lớn không ngủ được bèn cầm di động lướt Weibo. Nửa giờ sau, Weibo chính thức của bộ phim Khê Hoa Ngạn đăng bày thanh minh đầu tiên, giải thích lý do Dư Hi Hâm bị khai trừ khỏi đoàn, là vì hắn bỏ bê công việc làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến tiến độ quay phim, còn đăng kèm bản ghi chép hoạt động mỗi ngày suốt một tháng nay, có lý do có bằng chứng, không chừa chút mặt mũi cho Dư Hi Hâm. Vừa nhìn ghi chép tiến trình hơn một tháng nay là hiểu, thời gian Dư Hi Hâm ở đoàn làm phim còn không đến nửa tháng.

Fan của Dư Hi Hâm còn mạnh miệng tranh luận, ý đồ lấp liếm trọng điểm, Weibo của đoàn phim Khê Hoa Ngạn lại đăng một video mới: “Vừa khéo không tắt máy quay, bóc được trò cười của ai kia.”

Video này là đoạn trước khi Dư Hi Hâm xin lỗi, hắn đỏ mặt tai hồng, gương mặt vặn vẹo, kiêu ngạo la hét trước mặt đạo diễn: “Tôi cũng có hậu trường, mấy người ai dám đuổi tôi.”

So với boy ngây thơ, ngại ngùng đỏ mặt nói câu “Anh yêu các em” với fan cứ như là hai người khác nhau.

Video thanh minh vừa đăng, cư dân mạng đã thay đổi lập trường, hướng dư luận cũng lập tức thay đổi. Tuy có không ít người kiên trì, nói cả Dư Hi Hâm và Kỷ Sơ Hạ đều không phải là thứ gì tốt, nhưng rất nhiều người tin chuyện này chỉ là trò hề của Dư Hi Hâm, sau khi bị đá ra đoàn làm phim thì ôm hận, hất bát nước bẩn lên người Kỷ Sơ Hạ cho hả giận.

Động tác của đoàn đội bên Kỷ Sơ Hạ cũng rất nhanh, đã đăng thông báo của luật sư, lên án Weibo bạo liêu kia tội phỉ báng, rất nhanh đã bị fan cậu kéo Weibo lên top.

Chuyện đến nước này, không cần thiết phải xem tiếp nữa, Kỷ Sơ Hạ tắt Weibo, ngáp một cái, nhàm chán gửi tin nhắn cho Tần Ý: “Anh ngủ chưa?”

“Ngủ không được à?” Gần như một giây sau, bên kia đã trả lời.

“Anh chưa ngủ hả?”

“Đang ở thư phòng.”

Kỷ Sơ Hạ lại trằn trọc trên giường một lúc, vẫn không ngủ được, cậu dứt khoát đứng lên, mặc áo khoác ra khỏi phòng.

Thư phòng của Tần Ý là phòng đầu tiên bên tay trái, cậu đi đến gần, do dự không biết có nên gõ cửa hay không, cửa phòng bỗng nhiên mở ra từ bên trong.

Tần Ý đã thay bộ quần áo thoải mái ở nhà, thoạt nhìn trẻ ra không ít. Kỷ Sơ Hạ ngây ra nhìn hắn, Tần Ý nghiêng người: “Vào đi.”

Thư phòng hắn rất rộng, kệ sách âm tường thoạt nhìn rất có cảm giác cổ xưa, Kỷ Sơ Hạ nhìn lướt qua, cổ kim nội ngoại, loại nào cũng có.

“Anh thích đọc sách à?”

“Lúc rảnh rỗi thì đọc.”

Tầm mắt Kỷ Sơ Hạ dừng trên màn hình máy tính trên bàn làm việc, hình như là giao diện Weibo.

“Anh cũng xem Weibo?”

Hai mắt Tần Ý lóe lên một tia xấu hổ: “Tùy tiện xem thôi.”

“Anh lên Weibo xem cái gì vậy?”

“Chỉ follow một người.”

Kỷ Sơ Hạ: “…”

Tần Ý cũng chú ý tình hình trên mạng, nhìn thấy chuyện của Kỷ Sơ Hạ đã được giải quyết, nhưng vẫn hơi bất mãn như cũ, những lời mắng chửi cậu làm hắn không thoải mái.

Kỷ Sơ Hạ đến gần máy tính nhìn nhìn, là trang điểm tin giải trí, bình luận nhiều like nhất là bàn và scandal tình ái của cậu và Tần Ý.

“Thật ra anh rất oan.”

Kỷ Sơ Hạ bày vẻ mặt khó hiểu, dường như không hiểu ý của hắn.

Giọng nói của hắn lại mang theo ý cười: “Anh nghiêm túc muốn yên đương với em, kết quả cả thế giới, bao gồm cả em đều nghĩ anh chỉ muốn ngủ với em, em thấy anh có oan không?”

Kỷ Sơ Hạ đỏ mặt: “Vậy anh muốn thế nào?”

“Nếu em đồng ý kết hôn với anh, anh lập tức bảo công ty thông báo, nói cho mọi người biết quan hệ của chúng ta là quang minh chính đại.”

Kỷ Sơ Hạ bất đắc dĩ nhắc nhở hắn: “Muốn cầu hôn, điều kiện đầu tiên là phải theo đuổi được người đó, anh giống như làm sai trình tự rồi.”

Khóe miệng Tần Ý nhếch lên, không nói tiếp.

Kỷ Sơ Hạ dời tầm mắt, hai mắt dừng trên món đồ trang trí mèo chiêu tài bằng gốm rất ngây thơ trên ống đựng bút, cậu cầm lên nhìn kỹ, mèo chiêu tài còn được cột một sợi dây màu hồng, nhìn rất quen thuộc. Kỷ Sơ Hạ nghi hoặc nhìn Tần Ý: “Này giống… của em hả?”

Tần Ý ho nhẹ một tiếng: “Lần trước rơi trên xe, anh tiện tay nhặt lên.”

Lần trước là lần nào, món đồ trang trí này của cậu hình như bị rơi mất rất lâu rồi mà?