SevenKnights Hệ Thống Dị Giới Du

Chương 20: Gia nhập Jeffer học viện (1)



2 ngày sau, Lâm Tiêu ba người lúc này đang đứng trước một cánh cổng! Cánh cổng này cao gần 10m, có chiều ngang gần 5m. Cánh cổng màu đỏ thẩm, trên cổng có hình 2 đầu sư tử trông vô cùng khí thế. Xung quanh người đầy ấp người, tất cả đều là tuổi dưới 25.

Jeffer học viện!!

Hôm nay là ngày Jeffer học viện chiêu sinh! Lâm Tiêu ba người đã đến đây từ trước và xếp hàng đăng ký. Sau khi ghi danh xong, dựa theo luật của học viện thì chỉ cần dưới 17 tuổi đạt đến cao giai ma phái sư sẽ được tuyển thẳng. Lâm Tiêu được thông qua vòng thí luyện nhưng hắn lại cảm thấy đau đầu là Shane thì ngược lại, bởi vì cảnh giới của nàng từ lâu đã vượt qua kiếm thần nên hắn không biết để nàng thông báo về cảnh giới như thế nào. Bất dắt dĩ, hắn chí có thể để cho Shane tham gia khảo hạch mà thôi.

“Tất cả những ai đăng ký tham gia khảo hạch lập tức đi theo ta.” Lúc này một người lão giả đi ra và nói. Khi nhìn đến lão giả thì Lâm Tiêu vô cùng ngạc nhiên vì cảnh giới của người này là cấp 8 trung giai ma đạo sư.

Thật không ngờ chỉ là một người quản lí khảo hạch mà đã có thực lực như vậy! Không hổ danh là một trong tam đại học viện! Lâm Tiêu thầm nghĩ.

Sau đó hắn đi đến bên cạnh Shane:

“Chúng ta tạm thời chia tay tại đây thôi!”

“Nhưng ta không muốn xa chủ nhân ngươi a!" Shane không không cam lòng nói. Lâm Tiêu là lẽ sống của cả đời nàng, nếu như xa Lâm Tiêu thì làm sao mà nàng có thể sống được. Nên nàng sống chết không đi.

Lúc này Lâm Tiêu lại nói:

"Shane! Từ trước tới giờ ta chưa một lần nào coi ngươi như một người hầu! Ta muốn ngươi có một cuộc sống như bao cô gái khác, ta muốn ngươi học cách kết bạn, học cách yêu một người!" Vừa nói Lâm Tiêu lại đưa tay sờ lên mặt Shane.

"Ta không cần bạn bè! Ta chỉ cần ở bên chủ nhân là đủ!"

"Nhưng ta muốn nhìn thấy ngươi có bạn bè à." Lâm Tiêu ánh mắt nhìn về phía Shane chứa vô hạn cưng chiều.

"Nếu đó là mong muốn của chủ nhân thì Shane sẽ thực hiện. Ta sẽ tìm thật nhiều người để kết bạn." Shane cúi đầu và nói.

"Đúng vậy kết nhiều bạn ngươi mới thấy không cô đơn! Nào giờ thì đi đi!" Lâm Tiêu chỉ về phía cánh cổng. Shane gật đầu sau đó xoay đi nhưng sau đó lại ngừng lại, Lâm Tiêu tưởng nàng lại cảm thấy không muốn đi nên định mở miệng khuyên bảo. Nhưng sự kiện tiếp theo khiến hắn trở tay không kịp. Chỉ thấy Shane lúc này chạy về phía hắn!

Chụt!!!!

Chỉ thấy bờ môi của Shane hôn nhẹ vào vào má của Lâm Tiêu sau đó nhanh chóng chạy đi chỉ chừa lại một mình Lâm Tiêu ngơ ngác đứng đó. Sau một lúc hắn tĩnh táo lại

"Cái cô nàng này." Nói đến đây Lâm Tiêu mỉm cười sau đó xoay người đi đến nơi trắc thí tiềm năng. Nơi này là một căn phòng trống chính giữa có một quả cầu thuỷ tinh.

“Mời ngươi đặt tay lên trên đó.”

Lâm Tiêu nhìn về phía phát ra giọng nói thì thấy có 2 lão giả ngồi ở đó. Một người mặc áo bào xanh và một người mặt áo bào đỏ.

Lâm Tiêu nghe vậy liền tiến đến giữa căng phòng sau đó đặt tay lên quả cầu thuỷ tinh. Một nguồn tinh thần lực bỗng xâm nhập vào não hãi của hắn, hắn theo bản năng định chống lại nhưng lúc này giọng nói từ lão giả vang lên lần nữa:

“Hãy thả lỏng, đừng chống lại nó!” Nghe vậy Lâm Tiêu cũng thả lỏng nhưng vẫn âm thầm đề phòng nguồn tibh thần lực này dò xét ra được hệ thống. Tuy rằng hắn rất tin tưởng hệ thống nhưng ‘cẩn tắc vô áy náy’ vẫn hơn. Sau một lúc quả cầu thuỷ tinh sáng lên nhưng tia sáng rất bình thường, không quá sáng cũng không quá tối. Thấy một màng như vậy lão già áo xanh thở dài:

“Haiz! Tinh thần lực chỉ đạt mức trung bình.”

“Ngay cả gân cốt cũng không có gì đặt biệt.” Lão già áo đỏ cũng thở dài.

“Cho vào lớp bình dân vậy!” Lão giả áo xanh nói.

“Ừm! Quyết định vậy đi!” Lão già áo đỏ gật đầu đồng ý!

Sau đó ném cho Lâm Tiêu một tấm thẻ bài màu xám, trên đó có khắc tên của Lâm Tiêu và mặt sau là hình một đầu sư tử, phía dưới co ghi hàng chữ ‘bình dân lớp’. Thấy như vậy Lâm Tiêu cười khổ, sau đó xoay người bước đi. Phải đợi khảo hạch của Shane kết thúc thì mới có thể nhập học chính thức. Hắn cùng với Lâm Ngọc cùng đi về phía tửu điếm. Dù sao khảo hạch của Shane sau một tuần mới kết thúc! Lâm Tiêu cảm thấy tò mò với nội dung của khảo hạch, dù sao mỗi lần khảo hạch đều sẽ đổi mới.