Sáu Năm Chờ Đợi, Chúng Ta Nghênh Đón Hạnh Phúc

Chương 6



Đùa với Yen xong, chúng tôi lại gọi điện thoại cho mấy vị "tiên nữ" kia cùng nhau ăn cơm, các nàng ấy thi phỏng vấn, cùng bạn học ăn cơm, không rảnh để ý chúng tôi, tôi liền đề nghị đi căn tin tùy tiện ăn một chút, Yen nói: "Không phải nói mời cậu đi ăn cơm ngon sao? Chúng ta tìm một quán ăn đi."

Tôi làm bộ tức giận nói: "Tớ đã nói là tớ đùa giỡn mà, sao cậu còn tưởng thật vậy? Cơm nước căn tin vừa tiện vừa ngon, cần gì phải lãng phí tiền chứ?"

Yen thấy tôi như vậy cũng không nói gì nữa, cười tới gần tôi, tay trái kéo cánh tay của tôi: "Vậy chúng ta đi!" Nói rồi liền đi về phía căn tin.

Tới căn tin, chúng tôi gọi cơm rồi tìm một chỗ ngồi thanh tĩnh, tôi nhìn nàng gọi cơm nước cũng không nhiều, đều là chút thanh đạm, tôi tự gọi chút thịt gà thái hạt lựu, lúc vừa định ăn thì phát hiện có rau cần đi kèm thịt thái hạt lựu, tôi liền theo thói quen chọn rau cần gắp ra, để ở một bên. Yen nhìn cử động của tôi, nhẹ nhăn mày nói: "Cậu không ăn rau cần sao?"

Tôi không phản đối nói: "Ừ! Tớ cảm thấy ăn rau cần có mùi vị say xe, là lạ."

"Vậy rau thơm, hành thái, khổ qua, những thứ đó cậu đều không ăn?" Yen hỏi.

"Sao cậu biết? Tớ đúng là không ăn mấy thứ đó, hàng ngày ba mẹ đều ép buộc tớ ăn, tớ đều không ăn."

"Người lớn rồi không thể kén chọn bừa bãi, những thức ăn đó đều rất có lợi cho cơ thể, chậm rãi tiếp thu chúng nó, biết đâu có một ngày cậu sẽ cảm thấy ăn thật ngon đây?" Yen dịu dàng nói.

"Được rồi! Tớ sẽ cố gắng đi thử nghiệm nhiều hơn." Cũng không biết tại sao, lúc Yen nói với tôi lời này, tôi sẽ sảng kɧօáϊ đáp ứng nàng như vậy, trước đây ba mẹ nói tôi mãi, tôi đều vào tai này ra tai kia.

Nói xong Yen liền thoáng nhìn rau cần của tôi, ra hiệu tôi liền bắt đầu thử nghiệm ngay từ bây giờ. Đã sảng kɧօáϊ đáp ứng người ta như vậy, không thể không nhắm mắt gắp lên một cọng rau cần nhỏ từ từ bỏ vào trong miệng, tôi không có nhai nhiều, liền nuốt mất. Yen nở nụ cười nói: "Thật ngoan!"

Từ đó về sau, bị Yen nhõng nhẽo đòi hỏi, tôi thật sự đã yêu ăn rau cần, rau thơm, hành, còn có khổ qua, phục tôi đi!

Cơm nước xong, chúng tôi đặt gọn khay thức ăn liền chuẩn bị về ký túc xá, lúc quay người Yen bị một cô gái không cẩn thận đụng phải, mà cơm nước còn thừa trêи khay thức ăn trong tay cô gái đều đổ lên quần áo của nàng, cô gái đó sợ hãi, không ngừng nói xin lỗi. Yen vẫn duy trì bình tĩnh như thường, mỉm cười nói: "Không có chuyện gì! Không sao đâu! Cũng không phải cậu cố ý, trở về giặt một tý liền ổn." Tôi nhìn vết bẩn đầy trêи người nàng, quần áo nhạt màu đều bị nhuộm thành một tảng lớn, tôi móc ra giấy ăn lau giúp nàng, khẩn trương nói: "Mau mau trở về giặt đi, nếu không sẽ giặt không sạch rồi." Cô gái đó cũng gấp đến độ sắp khóc nói: "Nếu không tớ giúp cậu giặt nhé, nếu như giặt không sạch tớ sẽ bồi thường."

"Thực sự không cần, không có chuyện gì. Hạ Mạt, chúng mình trở về thôi." Yen nắm tay tôi liền đi ra ngoài, tôi bị cảm phục bởi giáo dưỡng tốt tính, hòa thuận của nàng. Ngoan ngoãn được nàng nắm tay đi, tay nàng thật mềm mại, thật ấm áp, thật thoải mái. Lúc đi tới dưới lầu ký túc xá, nàng ý thức được chính mình nắm tay tôi thật lâu, sau đó mắc cỡ thả tay ra, xấu hổ nhìn tôi cười. Nụ cười này của nàng làm tôi cũng ngây ngốc cười theo, tiếp đó chính là hai người đều cười ra tiếng.

Về ký túc xá, tôi bảo nàng mau mau cởi quần áo ra tắm rửa, nàng ừ một tiếng rồi tiến vào nhà vệ sinh. Qua mấy phút, tôi tới gõ cửa một cái, nói: "Yen, cậu đưa quần áo dơ cho tớ đi, tớ mang ra ban công giúp cậu dùng nước tẩy quần áo ngâm trước." Một lát sau nàng nhẹ nhàng mở ra một khe cửa, đỏ mặt nói:"Đã làm phiền cậu rồi, cảm ơn!"

Tôi đáp lại câu không khách khí sau đó liền cầm quần áo ra ban công giặt giúp nàng, may mà giặt sạch đúng lúc, vết bẩn rất nhanh cọ sạch, đến khi nàng tắm xong đi ra, tôi vừa vặn đem quần áo đi phơi. Nàng đi tới kéo cánh tay tôi, kinh ngạc nhìn tôi nói: "Cậu giúp tớ giặt sạch thế nào vậy? Cậu xem tay cậu đỏ hết rồi."

"Dễ như ăn cháo mà thôi, chút lòng thành." Nói xong nháy mắt với nàng. Nàng rất dịu dàng nói câu: "Cảm ơn!"

Đây là việc nhỏ thứ nhất tôi làm vì nàng, lúc đó tâm tình quả là nho nhỏ kϊƈɦ động……