Sát Phá Lang - Hồng Y Quả

Quyển 2 - Chương 36: Cuộc chiến của lực lượng thần thánh



Safin biến về hình người, như dũng sĩ khải hoàn, huênh hoang trở về phòng nghỉ. Cái đầu cao ngạo ngẩng cao đó hoàn toàn không nhìn đến mọi người.

Quả nhiên, vừa bước vào, hắn đã được hoan nghênh nhiệt liệt, được mọi người vây quanh. Còn có người lập tức lao đến trước mặt hắn. Hắn thầm dựng ngón cái: Làm giỏi lắm Safin! Ngươi xem ngươi giúp gấu trúc báo thù, gấu trúc quả nhiên đã cảm kích chủ động nhào vào lòng ngươi.

Hắn vẫn giữ tư thế cao ngạo, đầu ngẩng thật cao, không thèm nhìn người vừa lao đến, tự cho rằng động tác tiêu sái kéo đối phương vào lòng.

“Vương, vương tử điện hạ… tiểu, tiểu nhân không có sở thích đó, hơn nữa tiểu nhân đã kết hôn rồi, nhi tử cũng đã ba tuổi, ngài bỏ qua cho tiểu nhân đi…” Âm thanh đó tràn đầy sợ hãi, quả thật giống như thị nữ bị ác bá cường chiếm.

Safin cúi đầu nhìn, giật bắn mình: “Sao lại là ngươi!?” Nào có phải là gấu trúc chứ? Thì ra là đội trưởng đội hộ vệ có râu quai nón, người đầy cơ bắp.

“Ngươi bớt viễn tưởng đi, ta không có mù mắt, dựa vào ngươi cũng muốn lọt vào mắt đại gia ta?” Safin vội đẩy đội trưởng ăn mặc như xã hội đen ra, nhìn xung quanh. Gấu trúc đâu?

“Điện hạ, điện thoại của vương.” Đội trưởng thị vệ tự dưng bị phi lễ còn bị chán ghét mặt đầy ủy khuất, nhưng vẫn cung kính đưa di động cho chủ tử nhà mình.

Safin nghe điện thoại: “A lô…” Ngữ khí lười biếng không để tâm.

“Con trai, ba mới xem tivi, làm giỏi lắm!” Lão long vương tuy đã có tuổi, nhưng vẫn rất khỏe khoắn, thanh âm vẫn vang dội.

“Hừ!” Với đối thủ như thế, con còn chưa dùng đến nửa thực lực.

Lão long vương không để ý thái độ ngạo mạn khoa trương của thằng con, con trai của ông mà, đương nhiên có tư cách kiêu ngạo: “Đừng quá sơ ý, hiện tại người toàn tộc đều biết con tham gia thi đấu. Thắng thua của con không chỉ đại biểu cho một người, mà còn đại biểu cho danh dự của cả tộc ta, con biết chưa?”

“Ờ.” Ngữ khí rõ ràng là đối phó cho qua, lực chú ý của Safin đã tập trung toàn bộ lên người gấu trúc chuẩn bị lên đấu.

“Đừng không để tâm! Thằng con này, đã lớn như thế sao còn không biết nặng nhẹ gì hết vậy? Quả nhiên đàn ông vẫn phải có gia đình rồi mới trưởng thành. Thế này đi, tháng sau tộc trưởng Đông Hồ tộc dẫn con gái đến viếng. Con trở về xem thử, nếu thích hợp thì cứ định việc kết hôn đi.”

“Hồ ly?! Không cần! Hồ thối lắm.” Safin biết rõ chuyện phụ vương muốn lấy mình đi hòa thân.

“Hồ ly có gì không tốt? Trong hồ tộc có nhiều mỹ nhân nhất.” Là vương của một tộc, ông không chấp nhận người khác cự tuyệt, cho dù đó là con trai của mình: “Hừ! Đừng tưởng ba không biết chút tâm tư của con, hùng tộc đều là mấy kẻ thô tục, mãng phu tứ chi phát triển, đầu óc đơn giản. Căn bản không xứng với chủng tộc cao quý như chúng ta!” Ông hiểu rõ sở thích của con trai mình.

“Đầu óc đơn giản chút có gì không tốt, đơn thuần là một phẩm chất đáng quý. Cho ba biết, con trai của ba thích gấu, dù sao ba cứ đợi con dẫn con dâu gấu về đi!” Nói xong không đợi phụ vương trả lời đã cúp máy.

Gấu trúc sắp lên đấu rồi, lúc này là cơ hội tốt để tạo ấn tượng tốt về mình, hắn phải lên cỗ vũ sĩ khí!

Gấu trúc có hơi hoảng loạn, trước đó khi làm nhiệm vụ tống táng quỷ, thánh quang của gậy trúc còn rất cường liệt. Nhưng hiện tại càng lúc càng ảm đạm, như vậy nó phải dựa vào cái gì để đấu đây? Không có pháp bảo gia truyền này, nó không có một chút nắm chắc.

“Tiểu Via, sao vậy? Đừng lo, chỉ là thi đấu thôi, thua thì thua thôi, cũng không có tổn thất gì. Vẫn còn có chúng ta đây mà.”

Bị Giả Tấn Xuyên nói thế, gấu trúc ngược lại cảm thấy an ủi không ít. Tuy Giả Tấn Xuyên trình độ không ra sao, nhưng sau đó không phải vẫn còn Chân Chính và Hiểu Dạ Bách Quỷ sao? Đặc biệt là Hiểu Dạ Bách Quỷ lợi hại như thế, chắc chắn sẽ không thua.

Safin cũng nhân cơ hội chỏ mỏ vào: “Đúng thế, thua thì thua thôi. Ra khỏi cuộc đấu sớm cũng tốt, ta dẫn ngươi đến tây long tộc của ta chơi. Chúng ta có rất nhiều chỗ vui, hơn nữa phong cảnh cũng đẹp. Đúng rồi, chúng ta còn có rất nhiều đồ ăn ngon, ngươi chắc chắn sẽ thích…”

Safin vẫn đang thao thao bất tuyệt ý đồ muốn dụ gấu trúc, không ngờ gấu trúc đột nhiên la lên: “Tốt quá rồi!”

Safin nghe thế thầm vui, xem phản ứng của tiểu khả ái là đồng ý về nhà với mình sao?

Nhưng khi quay đầu nhìn mới thấy, gấu trúc căn bản không chú ý đến lời hắn, mà đang vùi đầu nghiên cứu pháp bảo gia truyền.

Cũng không biết là chuyện gì, khi Safin lại gần, kỳ tích liền phát sinh, thánh quang của gậy trúc lại bắt đầu sáng lên.

Gấu trúc hiếu kỳ kéo gậy trúc ra cách Safin một đoạn, thánh quang bắt đầu yếu đi. Sau đó lại gần, thánh quang lại mạnh lên. Lặp lại vài lần như thế, thánh quang biến hóa lúc mạnh lúc yếu, thật vui!

Lẽ nào thánh quang có liên quan đến tên này? Không đúng, trước kia khi đối phó với tống táng quỷ mới xuất hiện thánh quang, chứ không phải lúc quen tên này. Đại khái là có liên quan đến tà khí, Safin là người có tà khí trong tổ họ.

“Tuyển thủ Viagra, nhanh! Lên thi đấu đi!” Không cho phép nó nghĩ kỹ, nhân viên công tác đến thúc giục.

Gấu trúc đang định bước vào sân đấu, Safin nhân cơ hội chạy đến cho nó một cái ôm. Gấu trúc giơ sào lên gõ bay tên vô lại. Safin vừa né vừa cười gian: “Vừa rồi là cái ôm chúc phúc, đừng căng thẳng, ngươi có thể làm được!”

“Tuyển thủ Viagra, nhanh lên!” Nhân viên công tác lại thúc giục, gấu trúc vội đáp rồi chạy qua. Trải qua trận kịch nháo của Safin, hiện tại nó thật sự không còn chút căng thẳng nào.

“Đây là đài truyền hình Linh Động Lực, các bạn đang xem truyền hình trực tiếp đại hội thiên hạ linh hiển lần thứ 500! Tôi là người chủ trì Mạch Đương Cơ, đồng thời xin giới thiệu người cộng tác với tôi, tiên phong thời thượng của giới linh dị – Huyền Thiên đại sư!”

Huyền Thiên giả bộ mắc cỡ chớp mắt: “Mạch thiên vương quá khen rồi. Bây giờ sẽ tiến hành trận đấu, vòng đấu thứ hai, hiệp thứ ba. Tiếp theo sẽ là tuyển thủ Viagra của tổ 240 ra mặt. Ồ? Viagra? Đúng là một cái tên làm đàn ông hưng phấn, ha ha. Tổ 38 sẽ phái ai ra ứng chiến đây?”

Mạch đương Cơ mắt sắc thấy trước: “Là Tuẫn đạo giả Rio!”

Lúc này một thiếu niên tóc ngắn bước vào nơi đấu, tuổi của hắn sấp xỉ 17, 18 tuổi, tướng mạo thanh tú sạch sẽ, khí chất ôn hòa. Trên người mặc trường bào mục sư, trước ngực đeo cây thánh giá, tay còn cầm một quyển ‘Thánh Kinh’. Tuy trước đó đã thấy qua ảnh của hắn trong máy tính của Hư Không Già La, lúc đó chỉ cảm thấy đây là một thiếu niên ôn hòa mang khí chất u buồn. Nhưng hiện tại thấy người thật thì có thể cảm giác được khí tức trách trời thương dân của hắn.

“Theo thường lệ, chúng tôi sẽ giới thiệu về hai vị tuyển thủ đối trận hiệp này. Đầu tiên là tuyển thủ Viagra của tổ 240. Hắn là một tuyển thủ của yêu tộc, nhìn trên băng ghi hình, chân thân là gấu trúc quốc bảo của thiên triều! Ai da, đúng là hiếm thấy, hơn nữa còn khả ái như thế, tôi cũng muốn một con!” Huyền Thiên chắp tay vào nhau, bày vẻ mặt thiếu nữ thuần tình lãng mạn.

“Muốn cái đầu ngươi! Hắn là của ta!” Safin ở khu nghỉ ngơi nghe được câu này, lập tức không vui.

“Vậy ta giới thiệu về tuyển thủ Rio của tổ 38. Vị thiếu gia này là một nhân viên thần chức, sở dĩ gọi là Tuẫn đạo giả, là vì năng lực đặc thù của hắn. Tin rằng các vị khán giả đã cảm thấy hiếu kỳ với kỹ năng đặc thù này, vậy chúng tôi không nói nhiều nữa, trực tiếp thưởng thức cuộc đấu đi.”

Giọng nói gợi cảm của Mạch Đương Cơ vừa ngừng, trọng tài đồng thời cũng tuyên bố trận đấu bắt đầu.

Trận đấu vừa bắt đầu, Rio đã mở quyển ‘Thánh Kinh’ hắn vẫn cầm trong tay.

“Ủa? Vào thời khắc khẩn trương này mà tuyển thủ Rio còn có tâm trạng xem Thánh Kinh?” Huyền Thiên không hiểu.

Khi mở ‘Thánh Kinh’, một đạo thánh quang từ bên trong bắn ra. Người tại đó lập tức cảm thấy được trên người ấm áp. Trong ánh sáng dịu hòa, không khí chậm rãi xuất hiện một vị nữ thần toàn thân tỏa ra ánh sáng màu vàng lại trong suốt như sương khói, cô từ bi cúi nhìn chúng sinh, chảy một giọt lệ, chậm rãi rơi lên người Rio.

Không đợi gấu trúc phản ứng đây là chuyện gì, Rio đã ngã xuống.

Trọng tài cũng sửng sốt, qua một lúc mới hoàn hồn lại, đi thăm dò hơi thở của hắn. Nhìn ***g ngực không hề nhấp nhô đó, trọng tài cũng nghi hoặc, đây là chuyện gì? Chết rồi?

Tay còn chưa chạm vào Rio, đã thấy một thân ảnh màu vàng đứng lên từ trên người hắn. Tuy ngoại hình đó quả thật là Rio, nhưng lại là một hư thể trong suốt trôi nổi.

“Đó là cái gì?! Oan hồn của Rio?! Sao lại là màu vàng?!” Mọi người trên chỗ ngồi xem bắt đầu xao động.

Gấu trúc tuy ngây ra, nhưng cũng biết tình trạng hiện tại không tầm thường. Nó nắm chặt sào trúc trong tay, chuẩn bị tốt sẽ ứng chiến. Nhưng lúc này, chuyện kỳ quái lại phát sinh, vốn dĩ pháp bảo vừa rồi còn đang ‘sạc pin’ phát ra thánh quang không tính là yếu, hiện tại lại hoàn toàn ảm đạm, biến thành một cây gậy trúc bình thường không thể bình thường hơn.

Thân ảnh trong suốt màu vàng đó đột nhiên mở mắt. Không còn là ánh mắt bi thương trong u buồn kia nữa, mà thay vào đó là chiến ý tiêu sát.

Hai tia thánh quang cường liệt bắn ra trong mắt hắn, nhắm thẳng vào đối thủ.

Gấu trúc bị hai tia thánh quang bắn trúng, lập tức hiện nguyên hình. Thân thể cũng hoàn toàn không thể động đậy, còn bắt đầu run rẩy kịch liệt không thể khống chế, đây là nỗi sợ hãi xuất phát từ bản năng, là kính ý và thuần phục của sinh vật với thần.

Oan hồn được thần phù hộ đó bay qua, không hề tấn công nó, chỉ nhẹ búng lên trán nó. Gấu trúc liền mềm nhũn hai chân ngã xuống.

Trọng tài đếm ngược, cuộc đấu này gấu trúc thua.

Giả Tấn Xuyên thở dài: “Haizz, vận may của tiểu Via thật không tốt, sao lại gặp phải linh lực thần quang như thế chứ, nếu là sức mạnh tà ác thì dễ giải quyết rồi.”

Safin thấy gấu trúc ngã xuống, lập tức lo lắng muốn chạy vào nơi đấu. Bị nhân viên công tác cản lại, Safin vừa tức vừa gấp: “Mọe! Ta lại không làm động tác gì quá mức thân mật với gấu trúc! Móe nó! Đồ tử u linh nhà ngươi! Nếu hắn có gì bất trắc, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!”