Sáp Kiện Vô Địch

Chương 97: Hỏa tinh



“Đầu xà lão đại, chúng ta lúc nào đi hỏa tinh đây?” DU Dương đi đằng sau hỏi.

"Rất nhanh!" Đầu Xà dẫn đường ở phía trước nói.

“Đầu xà lão đại, ngài cùng tửu quỷ kia quen thân đúng không?” Du Dương lại hỏi

"Coi như cũng được, có mối làm ăn thì lui tới mà thôi!” Đầu Xà nói.

Du Dương thầm nghĩ: "Việc buôn bán! Tửu quỷ này thì có thể làm ăn gì được, chắc là buôn người roài?"

Trong trang viên có một mật thất ở dưới, rộng ngang với sân bóng nhỏ. Đây giống như là một nhà xưởng, có một con thuyền vũ trụ nằm im lìm giữa lối vào.

Du Dương đánh giá một chút cái phi thuyền vũ trụ này, chiếc phi thuyền này dài khoảng ba mươi lăm thước, cao trên dưới 7m, hình dạng giống tàu ngầm, bề ngoài coi như hoàn hảo, chính là nhìn qua có vẻ để ở đây đã lâu.

Du Dương có chút hoài nghi mà hỏi: "Thứ này còn có thể bay sao? Liệu vào vũ trụ xong có tan ra từng mảnh không?"

"Yên tâm đi, nó còn ngon lắm, từ đời ông ta nó đã bắt đầu bay rồi, nhiều năm đã qua, mà chưa thấy dở chứng phát nào cả" . Đầu Xà nói.

“ Từ đời ông? Bao nhiêu năm rồi vậy?” Du Dương trong long xuất hiện dự cảm không hay.

Nhưng tiền thì cũng mất rồi, người cũng đã giao, chịu vậy.

Hành khách trong phi thuyền không chỉ có mình Du Dương, có tổng cộng hai mươi mấy người, mỗi tội toàn đàn ông, đặc điểm chung là thân thể nhìn rất cường tráng, Tâm Huyết Thần Tốc đều đạt khoảng ba đến bốn lần tốc độ trái tim.

Du Dương tìm một cái ghế trống ngồi xuống, hắn quay sang người bên cạnh hỏi, "Anh bạn, lên thuyền này ngươi phải tốn nhiêu tiền? .

"Tiền hoa hồng, tiền đại lí, tiền quan hệ, tổng cộng khoảng hơn hai mươi vạn!" Người bên cạnh tính toán một lúc rồi nói.

"Đều phải tốn bằng này tiền sao? . Du Dương lại hỏi.

Người nọ hơi có tự hào nói: "đây là ta với Đầu Xà còn có chút quan hệ nên mới rẻ thế, những người khác muốn đi phải hơn ba mươi vạn trở lên!"

"Ah" . Du Dương vừa nghe, xem ra chính mình tốn ít nhất, đối với việc bị lấy mất mười vạn nguyên, trong lòng bình ổn không ít.

Lại qua hồi lâu, độc nhãn đầu trọc Đầu Xà mới đi lên phi thuyền. Lúc này đã là đêm khuya, trần nhà phía trên mật thất chậm rãi mở, lộ ra vô tận tinh không.

Phi thuyền khởi động, dần dần bay vào vũ trụ. Du Dương đến phòng quan sát bầu trời đêm vô tận.

Du Dương trong lòng cảm thán không thôi, mong ước bay vào vũ trụ cuối cùng cũng thực hiện được, bất quá là dưới hình thức xuất cảnh trái phép.(quá buồn)

“Vũ Trụ mênh mông, ta đến đây."

Hành trình vô cùng dài và chán.

Đến lúc phi thuyền tiến nhập khí quyến sao Hỏa, Du Dương mới hứng khởi hơn được một ít.

Du Dương đối với phi thuyền khen: "Tuy rằng phi thuyền này nhìn qua rất rách nát, nhưng quả thật có thể từ địa cầu bay đến Hỏa Tinh.

Đám người Du Dương bắt đầu thưởng thức phong cảnh.

Nhân loại khai phá Hỏa Tinh so với Mặt Trăng thì chậm hơn hai trăm năm, nhưng cũng đã có mấy trăm năm lịch sử, Hỏa Tinh đã không còn là tinh cầu hoang vắng như ngàn năm trước kia. Mà giống địa cầu, cũng có tầng khí quyền, cũng có thảm thực vật bao phủ, cũng có núi, sông, hồ nước, hải dương, thành thị như nhau, chả thiếu cái gì."Có thể đem một tinh cầu vốn không có sinh vật sống cải tạo thành như vậy, con người quả thực là đỉnh cao của vũ trụ a” . Du Dương cảm thán nói.

Hỏa Tinh cảnh sắc tuy đẹp, nhưng Du Dương bọn họ lại phải đáp xuống địa phương rất hoang vắng.

Du Dương phát hiện địa phương phi thuyền đáp xuống là một quặng mỏ cỡ trung của Hỏa Tinh!

"Được rồi, hành trình kết thúc, chúng ta tới nơi rồi, tất cả cầm hành lý, bất kể là ai, cút hết xuông phi thuyền cho ta!" Đầu Xà hô.

“Đầu Xà lão đại, hình như nơi này không có lữ điếm?” Du Dương quay sang hỏi.

"Ha ha, ở đây chỗ ở không cần tiền!" Đầu Xà cười gian nói.

Sauk hi Du Dương ra khỏi phi thuyền, thấy hơn hai mươi người khác đứng thành hai hàng, quanh phi thuyền có hơn hai mươi tên võ giả, cảnh giới cũng không thấp, Tư Duy Mạch Động đều đang ở Luyện nhục kỳ, hơn nữa trong tay mỗi người bọn họ còn cầm một cây súng điện từ, nòng súng hướng về đám Du Dương.

Du Dương cũng bị đẩy vào bên trong hàng.

Lúc này, một tên võ giả kỳ "Dưỡng thần" giả đi ra, hắn đánh giá đám Du Dương một chút, sau đó hướng Đầu Xà hỏi: "Chất lượng thế nào cao thấp không đều a. Có mấy tên thể trạng hơi yếu, liệu sống được không đấy?

Đầu Xà lập tức cười ruồi, ghé tai nhỏ giọng nói: "An tổng quản, những tên thể trạng kém, ta giảm giá cho ngài 80%, thế nào!"

An tổng quản tên An Liên Anh, là một trong những người phụ trách chủ yếu ở đây.

An tổng quản An Liên Anh hơi gật đầu, sau đó trấn an mọi người trong hàng: "Mọi người không cần lo lắng, cũng không phải sợ, chúng ta là thương nhân, không phải hắc mỏ "

Từ lời nói của An Liên Anh, Du Dương rốt cục biết rõ ràng chân tướng sự tình.

Du Dương hắn không phải là bị sái quỷ bán, mà là bị Đầu Xà bán đi! Giống như nhập cư trái phép ngàn năm trước, nữ thì bị bán làm nô lệ, kỹ nữ, nam thì thành thợ mỏ, nô tài.

An Liên Anh nói: "Tất cả mọi người đều là tự nguyện tới nơi này, Đầu Xà cũng đã nói rõ, các ngươi ở chỗ này của ta công tác ba năm, cuối kỳ nhận hộ chiếu của Hỏa Tinh, đến lúc đó các ngươi đi ở tự do, nếu như nguyện ý lưu lại, chúng ta sẽ trả lương cao! Nếu như các ngươi không tin tưởng lời của ta, các ngươi có thể hỏi những người đã làm việc ở đây. Còn nữa, với những kẻ chạy trốn chúng ta vô cùng không thích, hừ hừ.” An Liên Anh lộ biểu tình vô cùng hung ác.

Du Dương nói: "An tổng quản, ta chỉ là dân nhập cư trái phép, không phải làm thợ mỏ, nếu như không có chuyện gì khác, ta đi được rồi chứ?”

"Ngươi không tới đây này làm thợ mỏ, lẽ nào ngươi không muốn lắm hộ chiếu của Hỏa Tinh sao?" An Liên Anh nói.

" hộ chiếu của Hỏa Tinh?" Du Dương không biết hộ chiếu này có chỗ lợi gì, bất quá hắn cũng không muốn ở lại chỗ này, nói: "Hộ chiếu, ta tự mình có biện pháp!"

"Vậy ngươi cũng không thể đi! Đầu Xà đã thu tiền của ta rồi! Thì dù ngươi cần hộ chiếu. Cũng phải ở chỗ này làm cho ta hai năm, trả hết số tiền kia đã!" An Liên Anh nói.

Du Dương rốt cục hiểu rõ, mắng: "Ta Kháo, tên Đầu Xà này quá gian trá rồi, hai đầu đều kiếm tiền" .

Kỳ thực Du Dương không chỉ mình Đầu Xà hai đầu kiếm tiền, bán Du Dương còn có phần tham dự của tửu quỷ nữa.

Du Dương muốn tìm Đầu Xà đi lý luận, nhưng Đầu Xà thu tiền xong, sSớm đã chuồn rồi!

Du Dương nhìn một chút xung quanh. Nhìn vòng vây, lại thầm tính toán thực lực của mình, nếu như trong tay đối phương không có súng, vậy bọn họ hẳn là không ai có thể ngăn được mình, nhưng ở đây hơn hai mươi người trong tay đều cầm súng điện từ, vậy thì lại khác.

"Quên đi, chưa quen cuộc sống nơi đây . Trước cứ thăm dò, nhẫn hai ngày!" Du Dương tính toán một chút, dự định sau này tìm cơ hội chuồn sau.

Du Dương cùng mọi người đi tới mỏ, nghe được những lão thành ở đây nói chuyện, Du Dương chỗ này có chút hiểu.

Nơi này là một mỏ “Xích tinh”, chỉ Hỏa Tinh mới có loại đá này, năng lượng bên trong vô cùng lớn, một viên “Xích tinh” phóng xuất năng lượng gấp trăm lần tấm năng lượng hay dùng nhất bây giờ.

“Mẹ nó, thứ tốt a” Du Dương sau khi nghe được, phản ứng đầu tiên là muốn hấp thu năng lượng của Xích tinh này, nơi này chính là Xích tinh quáng a, nhất định sẽ có rất nhiều Xích tinh, nếu như có thể dùng những thứ này Xích tinh cấp cho plug-in chuyển hoán khí cụ bổ sung năng lượng, vậy thì sướng rồi.

Từ miệng lão thợ mỏ từ địa cầu tới này, mọi người hiểu được đây thật sự cũng không phải hắc mỏ, ngoại trừ phải làm việc ở đây 3 năm, những thứ khác đãi ngộ coi như hơn người bình thường, hơn nữa sau ba năm còn được cấp hộ chiếu của Hỏa Tinh, được tạm trú ở đây mãi mãi.

"Trách không được những người đó đều muốn dùng tiền nhờ vả Đầu Xà, nguyên lai là để có được CMND của Hỏa Tinh, có thể làm công dân Hỏa Tinh chính thức a! Nếu có thể làm một công dân Hỏa Tinh cũng không tệ!" Du Dương thầm nghĩ.

Tại mỏ này, đa số thợ mỏ đều đến từ địa cầu, hơn nữa là đa chủng tộc. Tại Hỏa Tinh vô cùng thiếu nhân công, hơn nữa thợ mỏ địa cầu vô cùng rẻ mạt, nên các ông chủ đều rất thích thuê.

Du Dương được bố trí tại căn phòng bốn người, hai cái giường tầng. Du Dương đến đầu tiên liền chọn một tầng bên dưới của một cái giường.

Nằm trên Du Dương là một tên con trai khá thanh tú nhưng hơi bạc nhược, tuổi so với Du Dương lớn hơn một chút, An Liên Anh tổng quản cho rằng thể trạng của hắn tương đối kém, bị Đầu Xà tính vào số 80% giảm giá.

Hai người cùng phòng khác đều là những thằng trông như Rambo, một tên da đen, một tên da trắng, bọn họ vào sau nhìn Du Dương một chút, sau đó tên da đen mình đầy cơ bắp hướng Du Dương nói: "Ngươi, không được ở đây, cái giường này ta muốn!"

Du Dương nhìn tên Rambo này một chút, muốn đập hắn một trận, nhưng vừa nghĩ mình ở ở đây cũng không lâu, để không làm cho người khác chú ý, hay là trước cứ hạ thấp mình thì tốt hơn.

Du Dương liền lặng lẽ đi tới giường khác. truyện copy từ thegioitruyen.com

Tên Rambo này thấy Du Dương nhượng bộ, trên mặt thập phần đắc ý, trên mặt viết rõ sáu chữ “ta giờ là là lão đại”.

Chú ý nghe hai thằng cơ bắp này nói chuyện, Du Dương biết tên thằng Da trắng là Hank, mà tên đoạt giường tên là A Thái Tư, người nam sinh bạc nhược là Trương Tùng.

Ngày thứ hai, mọi người ăn xong điểm tâm liền chính thức đi nhận việc.

Du Dương cùng ba người cùng phòng đều được phân vào việc đào quặng mỏ.

Du Dương rất hài lòng, nếu như được đào mỏ, nghĩa là có thể tiếp xúc với mạch khoáng, nếu như Xích tinh thực sự đối với chính mình hữu dụng, vậy thì thật là tốt.

Người da đen A Thái tư ôm chầm lấy thanh tú nam sinh Trương Tùng, nói: "sau này đi theo ta, ta sẽ là bảo kê của ngươi”

Du Dương nhìn ra Trương Tùng cũng không thích hành động của A Thái Tư, nhưng cũng không dám phản kháng hắn.

Cái nhà máy mỏ này có rất nhiều đầu mạch khoáng, đám Du Dương cũng chỉ là một cái. Nhiệm vụ của bọn hắn chỉ là dùng mũi khoang khoan lấy Xích tinh thạch xuống.

Xích tinh thạch là một loại tinh thạch đỏ thẫm, màu giống ru-bi, nhưng độ cứng không cao, bất quá mật độ rất lớn. Du Dương từ mạch khoáng tách ra được cả khối to bằng quả trứng gà.

“Tốt, cái đầu tiên không lớn, có thể biển thủ” Du Dương nhìn quanh thấy không ai chú ý liền dùng plug-in chuyển hoán khí cụ kiểm tra, đồng thời cất nó vào bên trong. Chuyển hoán khí cụ hiện thông tin: “phát hiện năng lượng vật chất mật độ cao, có thể hấp thu”