Sáp Kiện Vô Địch

Chương 40: Hoạn Thư trong truyền thuyết



p>Sáp Kiện Vô Địch(Plug-in Vô Địch)Tác giả: Dã Bạch Thái

-----oo0oo-----

Chương 40: Hoạn Thư trong truyền thuyết
Dịch: Siêu Cấp Thuần Khiết



Oanh! Long Tượng Phục Ma cùng Hổ Hạc Song Hình đụng vào nhau!
Kình khí bắn ra bốn phía! Lôi đài đổ nát, cả tràng quán cũng khẽ sáng ngời lên!
Hai người tách nhau ra, Du Dương thần thái tự nhiên đứng ở giữa lôi đài, mà Lệnh Hồ Tùng lại bị chấn lui đến sát cạnh lôi đài, dưới chân hắn đồng thời xuất hiện một rãnh sâu xuất phát từ giữa lôi đài!
"Ngươi dùng là cái chiêu thức gì vậy? Thế nào mà giống Hình Ý Cửu Biến như vậy?" Lệnh Hồ Tùng cả kinh nói.
"Đương nhiên là Hình Ý Cửu Biến rồi!" Du Dương nói.
"Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng! Trong Hình Ý Cửu Biến căn bản không có chiêu thức kia!" Lệnh Hồ Tùng nói.
"Không, ngươi sai rồi! Ta không biết của ngươi Hình Ý Cửu Biến là ở nơi nào học được, song hình kết hợp, cũng không phải chỉ có mỗi một chiêu Hổ Hạc Song Hình!" Du Dương nói.
"Không có khả năng, Hình Ý Cửu Biến chỉ có song hình hổ hạc là có thể kết hợp được, căn bản là không thể có chiêu thức khác!" Lệnh Hồ Tùng tu luyện vài chục năm Hình Ý Cửu Biến, luôn luôn cho rẳng nó là độc môn tuyệt học của mình, ngày hôm nay phát sinh sự kiện, khiến hắn nhất thời không thể chấp nhận được!
"Ai, ta còn tưởng ngươi còn có tổ hợp những hình khác đây! Xem ra mấy chiêu khác của ta là không có cơ hội thi triển!" Du Dương than thở.
Lệnh Hồ Tùng kinh hãi: "Ngươi... Ngươi còn có những tổ hợp song hình kỹ năng khác?"
"Ân! Còn có ba, bốn cái a!" Du Dương khẳng định đáp.
Lệnh Hồ Tùng vừa nghe, choáng luôn!
Lệnh Hồ Tùng nguyên lai cho rằng Du Dương chỉ có năng lực học tập kỹ năng của người khác siêu mạnh, nhưng biểu hiện bây giờ của Du Dương đã phá vỡ những suy nghĩ lúc trước của hắn, Du Dương chính là một người thần bí, ngươi càng muốn nhìn thấu hắn, lại càng thấy hắn thần bí hơn.
Không riêng gì Lệnh Hồ Tùng có ý nghĩ như vậy, khác giả dưới đới, cùng với Phan Trác Phỉ mọi người cũng có đồng dạng suy nghĩ.
"Ta nhận thua!" Lệnh Hồ Tùng có chút chán chường, ngày hôm nay Du Dương đem cho hắn một đả kích quá lớn, luôn luôn tự nhận mình là con ngươi thập phần lí trí, mà nghe được lời này nhất thời cũng không thể chấp nhận nổi.
"Lệnh Hồ huynh, nếu có cơ hội chứng ta tái luận bàn nhiều hơn một chút, mọi người cùng nghiên cứu Hình Ý Cửu Biến một chút, ta cảm thấy không gian phát triển của Hình Ý Cửu Biến là rất lớn, có lẽ sẽ có một ngày, nó có thể tiến hóa thành 'Kinh thế cấp' vũ kỹ không chừng a!" Du Dương nói.
"Kinh thế cấp vũ kỹ, này... Có khả năng sao?" Lệnh Hồ Tùng yên lặng lẩm bẩm.
"Thế nào là không có khả năng, song hình kết hợp này cũng đã đạt đến siêu phàm cấp cao giai vũ kỹ, nếu như đem ba hình kết hợp? Bốn hình? Chín hình thì sao? Không có gì là không có khả năng!" Du Dương nói.
"Tổ hợp 3 hình? Tổ hợp 9 hình?" Du Dương phán như sấm sét giữa trời quang, khiến Lệnh Hồ Tùng đột nhiên tỉnh ngộ.
"Trời ơi! Ta tại sao trước nay không có nghĩ đến! F…, trước nay ta vẫn tự xưng mình là thiên tài, như thế nào mà chưa từng nghĩ đến đạo lý đến giản này đây!" Lệnh Hồ Tùng đột nhiên tâm tình tốt hẳn lên, nhịn không được văng tục một câu. (DG: cũng k tục lắm ^^ )
Du Dương một câu đề tỉnh Lệnh Hồ Tùng, "Du Dương, thật cám ơn ngươi!"
Lệnh Hồ Tùng hiểu, nếu như không phải Du Dương vừa nói câu kia, hắn có thể vì chính thất bại này mà chán chường, trầm luân về sau này. Du Dương không chỉ đánh thức hắn, mà con mở ra thông đạo đi đến cánh cửa vũ kỹ cao cấp hơn sau này cho hắn. Lệnh Hồ Tùng ở sâu trong nội tâm cảm tạ Du Dương.
Hai người xuống lôi đài, Lệnh Hồ Tùng kéo Du Dương lại.
"Du Dương, cho ta chút mặt mũi, cùng ta và mấy huynh đệ đi ăn một bữa cơm đi?" Lệnh Hồ Tùng hướng Du Dương mời.
"Ách... Ăn cơm a!" Du Dương lộ vẻ do dự. xem tại TruyệnFULL.vn
"Thế nào? Nếu như giờ ngươi không có phương tiện, lần sau cũng có thể!"
"Không phải, có người mời ăn cơm ta đương nhiên nguyện ý! Bất quá... Trước ta đã mời Trác Phỉ đạo sư, còn có Vũ Thiến đồng học, cùng huynh đệ của ta..." Du Dương nói.
"Vậy thì cùng nhau đi đi! Càng nhiều người càng vui a!" Lệnh Hồ Tùng nói.
"Ha ha, vậy xấu hổ quá! Vốn là ta mời mọi người đi ăn cơm, nhưng bây giờ muốn cho ngươi tính tiền..."
"Tất cả mọi người đều là đồng học, ai tính tiền đều như nhau!" Lệnh Hồ Tùng hào sảng nói, hắn còn muốn hướng Du Dương lãnh giáo chiêu Long Tượng Phục Ma song hình tổ hợp đây.
"Ta đây đi nói cho bọn họ một tiếng!"
Du Dương trong lòng đã nở hoa rồi, hóa đơn của mình nhưng có người thanh toán hộ, bảo sao hắn có thể mất hứng đây.
"Vũ Thiến, Trác Phỉ đạo sư, chúng ta đi ăn cơm cùng bọn họ, thế nào?" Du Dương thử tính hướng hai nàng hỏi, mà hảo huynh đệ của hắn Lâm Thiểu Vân, lão Du trực tiếp bỏ qua không thèm hỏi.
"Không được, ta còn có công tác còn chưa có hoàn thành! Mấy người các ngươi đi thôi!" Phan Trác Phỉ nói.
"Ách... Trác Phỉ đạo sư không đi, vậy rất đáng tiếc a!" Du Dương đại than thở.
"Lần sau đi! Lần sau ngươi đơn độc ước hẹn ta, ta nhất định cấp thể diện cho ngươi!" Phan Trác Phỉ mỉm cười nhìn về phía Trương Vũ Thiến, trong ánh mắt lộ ra chút ý tứ khiêu khích!
"Ha ha, vậy thì tốt quá, ta mong mỏi bữa ăn tiếp theo sẽ mau chóng đến!"
Phan Trác Phỉ li khai, Du Dương vẫn nhìn theo cho đến khi bóng hình biến mất mới thôi!
"Nhìn xem, có cái gì đẹp chứ, không phải có mỗi bộ ngực lớn một chút sao?" Trương Vũ Thiến tức giận ở dưới nách Du Dương hung hăng nhéo một cái. (DG: Chỉ cần mỗi cái đấy :”>)
"Ai ôi!!!! Đánh là thương, mắng là yêu, nhưng cái vặn này là có ý gì a!" Du Dương xoa vết thương, lại nói: "A! Ta biết rồi, đây là ghen trong truyền thuyết a! Ha ha, Vũ Thiến ta nói không sai chứ!"
"Ghen, tự đi mà ghen đi!"
Trương Vũ Thiến đem khả năng bạo lực của mình phát huy đến tính hoàn mỹ, lại cho Du Dương một quyền, bất quá Du Dương phản ứng nhanh, một quyền này chẳng những chưa có đánh tới, ngược lại còn để cho Du Dương ở 2 đầu núm của nàng sờ loạn 1 cái. (DG: Có cái để sờ sao :F )
Trương Vũ Thiến biết mình không phải là đối thủ của Du Dương, tiếp tục nữa thì chính mình tổn thất càng nhiều, cuối cùng oán hận rời khỏi đối chiến quán, bữa cơm của Du Dương bọn họ rốt cục nàng cũng không tham gia nữa!
"Du huynh, thật xấu hổ a! Quấy nhiễu bữa tiệc với mỹ nữ của huynh rồi!" Lệnh Hồ Tùng áy náy nói.
"Không có việc gì, vừa lúc chúng ta cũng tiết kiệm chút tiền! Ha ha!" Du Dương nói.
Lệnh Hồ Tùng, Lương Quá, Xích Vô Kỵ, Đoạn Dịch, bốn người bọn họ gia thế không tầm thường. Đều có những bối cảnh nhất định. Cho nên mời khách ăn cơm cũng không có keo kiệt gì, cuối cùng Lệnh Hồ Tùng tại Thiên Trạch Thực Phủ đặt một bàn rượu, mở tiệc chiêu đãi Du Dương cùng Lâm Thiểu Vân.
"Có một vấn đề ta rất kỳ quái!" Trong bữa tiệc Du Dương nói.
"Vấn đề gì?" Lương Quá hỏi.
Du Dương tại mặt vũ kỹ đã thể hiện ra tài hoa kinh thế, khuất phục triệt để tứ đại công tử.
"Lương huynh cùng Vô Kỵ huynh ta không rõ ràng lắm, nhưng Lệnh Hồ huynh cùng Đoàn huynh hai người các ngươi thực lực mạnh hơn xa La Hoành Hành, nhưng vì sao hắn lại là học viện lão đại đây? Hơn nữa Lương huynh cùng Vô Kỵ huynh vì sao trong trận đấu gặp phải hắn lại trực tiếp bỏ quyền vậy?" Du Dương nói.
"Không, nếu cho rằng là như thế thì huynh tựu sai rồi! La Hoành Hành thực lực tuyệt không thấp hơn bốn huynh đệ chúng ta!" Lệnh Hồ Tùng nói.
"Không thể nào!" Du Dương hai lần đánh bại La Hoành Hành, hắn cảm giác đều rất nhẹ nhàng a!
Lệnh Hồ Tùng hiểu ý tứ trong lời nói Du Dương, "Huynh hai lần trước thắng nhẹ nhàng như vậy hẳn là trùng hợp! La Hoành Hành vũ kỹ lấy cương mãnh làm chủ, hơn nữa Thái Cực Vân Thủ của huynh vừa khéo lấy nhu chế cương, sở dĩ huynh thắng là như vậy! Còn có lúc trước La Hoành Hành vô cùng khinh địch, mới có thể cho huynh có cơ hội lợi dụng!"
"La Hoành Hành nói hắn cũng có một chiêu siêu phàm cấp vũ kỹ, các huynh biết là chiêu gì không?" Du Dương hỏi.
"Vũ kỹ của hắn thập phần bá đạo, hơn nữa uy lực kinh khủng, Hổ Hạc Song Hình của ta căn bản không phải là đối thủ của hắn!" Lệnh Hồ đáp.
"Cái gì, vũ kỹ của hắn lại còn mạnh hơn Hổ Hạc Song Hình của huynh! Vũ kỹ của hắn tên là gì vậy?" Du Dương hiếu kỳ hỏi.
"Siêu phàm cấp vũ kỹ của hắn tên là..."