Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 347: Trận chiến đỉnh cao (4)



Ngoại trừ những người này, các vị trí khác đương nhiên là lấy đám người trưởng công chúa, nhị hoàng tử, tứ hoàng tử làm trung tâm mấy đoàn thể nhỏ từ quý tộc đế đô.

Một đám cao thủ nước phụ thuộc đến khiến nhiều người chú ý, nhất là ánh mắt hướng lên người Tôn Phi càng nhiều nhất. Trong khoảng thời gian này, danh tiếng Tôn Phi vang xa, lấy được ngôi vị đệ nhất cao thủ các nước phụ thuộc, đồng thời có quyền chỉ huy Lang Nha Quân Đoàn, chính là một ngôi sao chính trị mới nổi. Trong lúc nhất thời, đủ loại ánh mắt kinh ngạc có, khinh thường có, thân cận có, địch ý có… đều đặt tại người hắn.

Trưởng công chúa cũng ngồi trên một chiếc ghế đá, dưới bảo hộ của thiếu nữ áo tím Ziyan, xa xa nhìn về Tôn Phi khẽ gật đầu.

- Hì hì hì, Alexander, ngài tới muộn đó nha.
Trong tiếng cười kiều mị mười phần, ma nữ Paris lắc cái eo thon, phong tình vạn chủng đi tới, giơ ngón tay xinh đẹp chọc chọc trước ngực Tôn Phi, cười duyên nói:
- Người ta mới vừa rồi còn cùng nhị điện hạ tự hỏi ngài đang ở đâu…

Tôn Phi chỉ thấy nhức đầu, nhưng cũng lịch sự đáp lại vài câu.

Ma nữ tựa hồ là càng ngày càng thích trêu chọc Tôn Phi, lôi kéo Tôn Phi đi tới trước mặt nhị hoàng tử Domingos, vừa cười vừa nói chuyện. Nhị hoàng tử là một trong không nhiều quý tộc Tôn Phi có cảm giác không tệ, hai người thấp giọng hàn huyên một trận, không khí rất thoải mái, cuối cùng Tôn Phi mới trở lại vị trí đoàn thể cao thủ các nước phụ thuộc.

Bất quá cuộc trò chuyện vừa rồi, ở trong mắt nhiều kẻ khác, lại biến thành biểu thị cho vài ý nghĩa đặc biệt: Hương Ba Vương cùng nhị hoàng tử lại hữu hảo như thế, thậm chí ở trước mặt nhiều người như vậy chuyện trò vui vẻ, thoạt nhìn là đã muốn hoàn toàn về phe nhị hoàng tử.

Nghĩ đến đây, rất nhiều người không khỏi len lén liếc mắt về phía trưởng công chúa.

Bởi vì người nào cũng biết, trưởng công chúa là đại mưu sĩ bên phe đại hoàng tử Arshavin.

Nhưng mà không ai có thể nhìn thấy vẻ gì trên mặt trưởng công chúa, nàng vẫn bình đạm mỉm cười.

Thế nhưng điều này không có nghĩa là đám quý tộc đứng cạnh trưởng công chúa không dùng ánh mắt địch ý nhìn hướng Tôn Phi.

Tựa hồ là cảm nhận được cái gì, thiếu nữ áo tím Ziyan hơi hơi nhíu mi, sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người mà chậm rãi đi tới trước mặt Tôn Phi, thái độ thân mật thì thầm vào tai hắn, rồi chỉ chỉ trưởng công chúa phía xa.

Tôn Phi dở khóc dở cười, gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Ziyan lúc này mới lại lặng yên trở về, đứng ở bên người trưởng công chúa.

Một màn này lại để cho một ít người âm thầm quan sát hơi sửng sốt, chẳng lẽ Hương Ba Vương kỳ thật cũng có quan hệ không cạn với phe trưởng công chúa đại hoàng tử? Nếu không như thế nào Ziyan lại có thái độ như thế? Một ít quý tộc trẻ tuổi thiếu chút nữa cả mắt cũng rơi xuống, phải biết rằng Ziyan ở trong quý tộc đế đô nổi danh lãnh ngạo, có tin đồn từng có lần tứ hoàng tử đưa lời cầu hôn muốn cưới Ziyan, nhưngbị bản thân nàng chính mồm cự tuyệt, lúc này làm sao lại chủ động trò chuyện với Hương Ba Vương?

Chỉ một thoáng, tứ hoàng tử Cristo sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.

Thời gian chầm chậm trôi qua trong bầu không khí kỳ quái, mà những người lúc nãy dẫn mọi người tới đây quan chiến cũng không biến đã đi đâu mất, tìm đâu cũng không thấy bóng dáng, tựa hồ là cứ thế mà đột nhiên biến mất.

Thế nhưng tất cả đều biết, kỳ thật Võ Thánh Sơn luôn trong tình trạng phòng vệ sâm nghiêm đến cực điểm, lúc này nhìn như gió êm sóng lặng, bất quá nếu có người dámđi lại xông loạn, trong nháy mắt kế tiếp tất nhiên là mưa rền gió dữ. Tôn Phi có thể mơ hồ cảm giác được, khắp Võ Thánh Sơn đều ẩn giấu những khí tức cực kỳ cường hãn, hiển nhiên là có cao thủ phòng vệ.

Hiện giờ đã sắp tới hoàng hôn. 

Theo tin tức truyền lưu, Võ Thánh quyết chiến sẽ tiến hành lúc hoàng hôn, thế nhưng kỳ lạ là giờ này vẫn chưa thấy hai vị Võ Thánh hiện thân.

Tôn Phi một mực quan sát hoàn cảnh chung quanh.

Vị trí bãi cỏ nơi mọi người đang dừng chân cũng không phải nơi cao nhất của ngọn núi này. Cách đó hơn trăm mét, một cột đá đường kính ước chừng năm mươi mét, cao trăm mét, thế chọc trời mới là đỉnh Võ Thánh Sơn.

Nếu Tôn Phi không có đoán sai, đến đúng giờ, hai đại Võ Thánh sẽ đứng trên đỉnh cột đá kia mà quyết chiến.

Đến lúc đó, mọi người đứng từ bãi cỏ này hoàn toàn có thể dõi theo trận chiến mà không cần lo dư lực lan tới.

Trong lúc vô tình quay đầu, Tôn Phi phát hiện tứ hoàng tử Cristo cùng một đám trẻ tuổi quý tộc đứng chung một chỗ, đang chỉ trỏ về bên này, thỉnh thoảng tinh quang trong mắt lại lóe lên rồi cười cười khó hiểu.

Tôn Phi lắc đầu, đối với tứ hoàng tử này thực không biết nên nói gì.

Mấy ngày nay, Tôn Phi nhận được không ít tin tình báo từ Tín Phóng Biện, dần dần bắt đầu hiểu tình hình tại đế đô. Tứ hoàng tử này chính là luôn không cam lòng bị đại hoàng tử cùng nhị hoàng tử làm lu mờ, vẫn muốn tranh đoạt đế vị, đáng tiếc hắn tài đức có hạn lại tự cho là mình siêu phàm, ở trong mắt mọi người hoàn toàn là một vai hề góp vui. 

Có thể xuất hiện tại nơi này, phần đông đều là kẻ có thân phận hiển hách, đem ra so sánh đương nhiên 25 cao thủ đứng đầu các nước phụ thuộc là thân phận địa vị thấp nhất, bởi vậy cũng bị một vài quí tộc kỳ thị chỉ trỏ, bởi thế mới sinh ra việc có vài cao thủ nước phụ thuộc muốn mượn cơ hội kết giao quý tộc lại bị người ta dán cái mông lạnh lên mặt mà tiu nghỉu trở về.

Tôn Phi mỉm cười, đây gọi là tự rước lấy nhục.

Đúng lúc này, xa xa truyền tới một loạt tiếng bước chân, mọi người quay đầu nhìn lại, đã thấy ba cao thủ Võ Thánh Sơn thân mặc trường bào xám, lưng đeo trường kiếm dẫn mười mấy người đi tới.

Tôn Phi nhận ra người quen trong đó, chính là đám võ sĩ Spark đế quốc mấy người trước bị mình bắn ngược cục đá xuyên thủng bả vai. Thoạt nhìn giờ hắn thương thế đã lành lặn, không chút nào giống vẻ chật vật ngày hôm đó.

Bất quá trong đó tựa hồ cũng không có Võ Thánh Iaquinta.

- Người của đế quốc Spark đến…

- Là đoàn người đi theo Võ Thánh Spark, bọn tạp chủng này lại dám xuất hiện tại đây?

- Đừng cản ta, để ta bóp chết đám đồ tể này!

Chứng kiến đám người Spark dám xuất hiện trên Võ Thánh Sơn, nhất thời tất cả đều phẫn nộ bất kể quý tộc hay nhóm cao thủ nước phụ thuộc. 

Bất quá bọn hắn nhanh chóng bị những cao thủ của Võ Thánh Sơn cản lại.

Không khí trong lúc nhất thời trở nên khẩn trương, mà đám võ sĩ đế quốc Spark còn cố tình biểu hiện hung hăng càn quấy, nhất là gã võ sĩ cầm đầu thân mặc kinh giáp màu lam, âm dương quái khí nói mấy lời khiêu khích rồi cười lớn không chút e dè…

Tôn Phi khẽ nhíu mày.

Elena cùng Tôn Phi quả thực chính là tâm hữu linh tê, nháy mắt đã hiểu ý của quốc vương bệ hạ, chậm rãi đi qua, quát nhẹ với đám Spark:
- Alexander bệ hạ muốn các ngươi câm miệng!

- Ô, ở đây lại có một tiểu mỹ nhân này!

- Hế hế, mỹ nữ, Alexander bệ hạ nhà nàng là con vật gì vậy? Gọi đến để bọn ta nhìn một cái nào!

Đám Spark thấy Elena dung mạo như thần nữ xuất hiện, nhất thời dùng mấy lời dơ bẩn trêu chọc.

- Các ngươi tìm ta?
Tôn Phi không biết từ khi nào đã đứng sau Elena, ngăn mỹ nữ dong binh đang định xuất thủ lại.

- Là hắn?

Gã võ sĩ Spark cầm đầu nhất thời ngây ngẩn cả người, rùng mình một cái. Đây không phải là cái gã Zenit ngày đó chỉ phất tay đã khiến Bahrton đại sư huynh bị thương nặng sao? Chết tiệt, tại sao lại chọc tới hắn? 

Chứng kiến Tôn Phi xuất hiện, mấy võ sĩ đế quốc Spark nhất thời xám xịt lui trở về, đều không dám nói thêm cái gì nữa.

Một màn này được rất nhiều người chứng kiến, một ít cao thủ nước phụ thuộc đã xuất hiện thần sắc sùng bái trong ánh mắt. Chỉ một câu nói đã khiến đám Spark cao ngạo kia tắt đài, đây mới là phong thái của đệ nhất cao thủ các nước phụ thuộc. Mà lúc này đám quý tộc trẻ đế đô vẫn mang địch ý với Tôn Phi cũng tăng thêm một tia nhu hòa trong mắt khi nhìn hắn.

Đúng lúc này…

- Mau nhìn, kia là… Võ Thánh đại nhân xuất hiện!

Trong đám người không biết là ai hét lên một tiếng, mọi người theo hướng ngón tay của hắn nhìn lại, quả nhiên trên đỉnh cột đá trăm mét kia, không biết từ khi nào đã xuất hiện hai bóng người, lẳng lặng sừng sững, giống như là tồn tại sẵn ở đó từ muôn đời, căn bản không có ai phát hiện khi nào thì họ ở đó.

Mặt trời lặn, mặt trăng thay chỗ.

Đỉnh Võ Thánh Sơn, hai đại Võ Thánh quyết chiến.

Bọn hắn, rốt cuộc đã tới.

Lúc này trời đã tối dần, vầng trăng vừa mới lên đến lưng chừng đỉnh núi, thân ảnh hai đại cường giả nhìn từ góc của một trăm người trên bãi cỏ như là in lên vầng ma nguyệt, tràn ngập cảm xúc.

Spark Võ Thánh Iaquinta thân hình cao lớn, thân mặc giáp nhẹ bằng da, hai tay khoanh trước ngực, tóc dài như thác, cả người đứng yên baát động, xa xa có thể làm cho người ta có loại cảm giác xâm lược cùng áp bức cực đoan.

Mà ở phía đối diện…

Tôn Phi chứng kiến cái thân ảnh này, đột nhiên trong lòng rung mạnh, há to miệng, thần sắc không thể tin nổi, hắn tuyệt đối thật không ngờ, Zenit Võ Thánh Krasic, không ngờ là người đó!