Quản lý Tieba

Chương 53



Tuy rằng tôi và các thành viên đấu qua đấu lại, thế nhưng hai bên đều ấp ủ tình cảm đong đầy khi cạnh khóe đối phương, đây là cách biểu đạt tình yêu ở 2D, là kỹ năng mà những người sống ở hiện thực 3D không học được.

Bây giờ mỗi ngày không có việc gì làm, tôi đều vào kênh YY [Chốn tụ tập của thần bảo hộ vợ chồng Cửu Meo và Kỷ Bát] tán dóc với mọi người, một đằng thì ghét bỏ Lục Thiên Húc cái này cái nọ, một nẻo thì giả bộ show hai chữ ân ái to đùng.

Đôi khi, Lục Thiên Húc sẽ chen vào nói hai câu, bày tỏ anh ta không phải như những gì tôi hình dung, tôi đỏ mặt, cảm thấy Lục Thiên Húc đang dỡ sân khấu của mình ngay trước mặt người hâm mộ, vì vậy tôi nhất thời tức giận tát anh ta cái bốp, mắng to cút về viết lập trình của anh đi.

Sau đó tôi trông thấy trên kênh công cộng YY một câu rồi một câu:

1: Á á á á! Chịu không thấu!!! Tuy rằng bọn họ show ân ái mỗi ngày! Tui vẫn đỡ không được truyền hình trực tiếp hu hu hu

2: ‘Cút về viết lập trình của anh đi’ ui cha cha cha cha, Cửu Nhật đại đại viêm khí quản rồi!!

3: Quả nhiên không ngoài dự đoán của tôi, Cửu Nhật đại đại phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, Meo đại của chúng ta phụ trách trồng dưa.

4: Trồng dưa?

5: ←_← Lầu trên ngây thơ quá, khụ khụ, là trồng dưa của Cửu Nhật đại đại trong cúc của Meo đại đó mờ.

6: Yoooooooooooooooooo súng của tui khao khát khó nhịn quá!!

7: Yoooooooooooooo…

…….

Nhìn đám con gái còn thô bỉ hơn con trai kia, tôi tặc lưỡi, nghiêm túc nói: “Yên lặng ——” sau đó ra vẻ sang chảnh, “Mọi người hiểu lầm rồi, tuy rằng tôi là bên bị thông, thế nhưng chuyện lớn trong nhà đều do tôi làm chủ.”

“Hô hô hô hô hô, Meo đại, nhà cậu chưa từng xảy ra chuyện lớn gì mà, há há há há há” Sau Lục Thiên Húc, tới lượt cái mụ Nắp Nồi chết tiệt dỡ sân khấu của tôi.

Kênh công cộng:

1: 23333333333333333

2: Nắp Nồi good job ha ha ha ha ha ha, cười chết tui rồi ha ha ha ha ha

3: Nắp Nồi theo phe Cửu Nhật đại đại mà 233333333333

4: Đập bàn (. ⌒?⌒) mỗi ngày đùa với mấy thím chắc tui cười ra cơ bụng quá!!!

5: Cơ bụng!! Tui đoán Meo đại đã từng hết sức ao ước sờ mó cơ bụng của Cửu Nhật đại đại, sau đó hỏi vì sao em không có! Cửu Nhật nghiêng người, đè Meo đại dưới thân, bíp bíp bíp bíp bíp bíp, bíp bíp bíp, bíp bíp bíp ← có nhịp điệu ghê hông

6: 23333333333333

7: Ha ha ha ha ha ha ha!! Cầu nội dung thật sự của bíp bíp bíp…!!

8: Ai có cách ghi hình không!! Nhanh lên!!! Táng gia bại sản cầu xin!!

…….

……

Tôi nghẹn họng.

Tôi biết làm sao để phản bác sự thật này.

Thì ra trong lúc lơ đãng, tôi đã biến thành tên thụ tép riu nằm dưới tầng chót mà ai cũng có thể ngược.

Tôi thở dài đầu hàng, nói: “Mấy người tan học khoan  về, tôi bảo chồng tôi tới đánh mấy người nhừ tử.”

1: 233333333333 Cầu đánh nhừ tử!!!

2: Nằm ngửa rồi nè!!! Tới đi!!!!

3: Chồng tôi ←_←, Meo đại thế mà nói ngọt xớt!!! ┑( ̄Д ̄)┍

4: Không về không về, mau tới đây!

5: Hứ, bản thân đánh không lại nên kêu chồng tới hả!?

……

……

Lúc tôi đang nhìn bọn họ đắc ý đến quên trời quên đất, Lục Thiên Húc ôm lấy tôi từ phía sau, cằm đặt trên vai phải của tôi, nói vào micro: “Đừng ăn hiếp cậu ấy, tôi sẽ đánh mọi người nhừ tử.”

Tôi sửng sốt, sau đó hết sức tán thưởng biểu hiện xuất sắc của anh ta, hôn chụt lên mặt anh ta một cái, tiếp theo lại nghĩ, thì ra Cửu Nhật đại đại cũng hứng thú với hoạt động show ân ái thú vị này! Sao không chịu nói sớm! Tới đi, lên luôn!

1: YOOOOOOOOOOOOOOOOOO trời ơi! Bao che khuyết điểm tới kìa!

2: Đù!!! Phúc lợi nha!!!!!!!!!!

3: (*/ω*) Ui chao, giọng của Cửu Nhật đại đại nghe vừa biếng nhác vừa gợi cảm!!

4: Ghi âm đã hơn 2 tiếng, cho dù bộ nhớ nổ tung tui cũng thấy đáng giá!!!

5: Nếu hai người không kết hôn tui sẽ báo cảnh sát!!

Dấm Lượn: Nếu hai người không kết hôn tui sẽ báo cảnh sát!!

7: Nếu hai người không kết hôn tui sẽ báo cảnh sát!!

8: Nếu hai người không kết hôn tui sẽ báo cảnh sát!!

9: Nếu hai người không kết hôn tui sẽ báo cảnh sát!!

……

……

Lục Thiên Húc quay lại hôn tôi một cái: “Chúng ta kết hôn đi.”

“Hừ. Thật không chấp nhận được mà, không nhẫn, không quỳ xuống, không lấy chồng.” Sau đó trong lòng mừng như mở hội, tắt mic, nhào lên người Lục Thiên Húc, lưu loát móc kình thiên trụ ra liếm.

Liếm một hồi tôi cảm thấy càng liếm càng không có vị, vì vậy nói: “Quý ngài uy mãnh, lát nữa chúng ta đến siêu thị một chuyến đi, em muốn mua bơ đậu phộng.”

Anh ta đang chìm trong bể dục, “Hả?”

“Lần sau liếm kình thiên trụ, bôi chút bơ đậu phộng đi, bây giờ liếm khô khan nhạt nhẽo quá, có hơi không muốn làm tiếp.” Tôi chép miệng nói.

“Đm.” Sau khi chửi bậy xong, anh ta bất chợt ném tôi lên giường, tụt quần tôi xuống, cầm kình thiên trụ thọc vào.

“Mẹ nó, áo, áo mưa…”

“Hôm nay khỏi cần, không phải em ngại không có vị sao, cho em dính chút vị của chính em.”

_ (:з “∠)_

Tôi lại tìm đường chết.