Quân Hôn: Chọc Lửa Thiêu Thân

Chương 5: Huấn luyện một mình



Chạy một vòng rồi lại một vòng, Tô Khả đã thở không ra hơi rồi, ngực cô phát ra những tiếngthình thịch thật đau, mà nữ sinh chạy trước cô, không biết có phải cô ta đánh tiết gà (nghĩa là hăng máu, hưng phấn quá mức) hay không, vừa nghe mệnh lệnh xong đã nhanh chóng chạy đi, mới đó vượt qua cô một vòng.

Khi nữ sinh kia trở về hàng rồi thì Tô Khả vẫn còn phải chạy tiếp thêm mộtvòng nữa, cô liền không nhịn được muốn té ngã, nằm ngay đơ dưới đất.Haizz, quả nhiên, hôn đũng quần của Hoa sen trắng lại phải trả giá lớnnhư vậy! TAT

Quả nhiên, cô ghét nhất là Huấn luyện quân sự! Trời thì nắng như thiêu như đốt, cô đã bị "Phạt đứng" còn chưa tính, vậy màvào giờ phút này còn phạt cô phải chạy nữa. . . . . .

Một cơn gió mát thổi qua, lòng cô cảm thấy thực là mát lạnh, thực là thoải mái nha.

Sau khi Tô Khả chạy xong, cặp chân của cô đã nhũn không còn hơi sức rồi,đợi đến khi trở lại đội ngũ, cô mới phát hiện là nghỉ ngơi xong, mộtvòng mới lại bắt đầu. Nước mắt rơi, cô chạy thật lâu sao? TAT

Chỉ là như vậy cũng tốt, không cần chịu “Phạt đứng” rồi. Vì vậy, Tô Khả vỗvỗ ngực nhỏ của mình đi tới nơi lấy nước uống, vừa định ngồi xuống nghỉngơi, uống chút nước, cái tên đại ngốc kia lại gọi cô đến, sau đó nóivới Tô Khả: "Vừa nãy tôi đã dạy cho các bạn cùng lớp của cô không ítcách đi đứng trong quân đội, mà cô còn chưa có học, nên tôi đến đây đểdạy cho cô."

Tô Khả xoay người lại, hai con mắt long lanh nước nhìn chằm chằm tên đại ngốc kia, "Huấn luyện viên ——"

Giọng nói kia thật mềm mại đáng yêu, làm cho tên đại ngốc thiếu chút nữa đãrun lên. Tên đại ngốc "Khụ khụ" hai tiếng, nhằm che giấu sự bối rối củamình, có trời mới biết mặt của anh ta hiện tại đang nóng bừng, nếu nhưkhông phải do anh có nước da ngăm đen, khẳng định đã bị người ta nhìnra.

Sau đó, tên đại ngốc làm bộ dạng như không có kiên nhẫn phất tay về phía cô nói: “Tranh thủ thời gian mà uống nước đi, uống nướcxong thì tới đây làm ‘huấn luyện đặc biệt’."

Sao mà Tô Khả cóloại xúc động đặc biệt nên rất muốn chửi thề, cô phủi phủi, có lầm haykhông đây, vị huấn luyện này còn muốn dạy dỗ như thế ư! Chưa nghe nóikhông có vượt qua kỳ huấn luyện này, huấn luyện viên còn có thể cho cô"Học bù" đó, có phải anh ta nhìn cô rất khó chịu hay không?

Tô Khả tỏ ý chính mình rất muốn có cục gạch đập vào mặt anh ấy.

Cái miệng nhỏ uống gần nửa bình nước, cuối cùng Tô Khả cũng cảm thấy mìnhcó thể khôi phục lại chút khí lực rồi. Sau đó cô đứng dậy, mới ngẩng đầu lên, liền thấy một tên đại ngốc đưa ánh mắt sáng ngời nhìn cô.

Tô Khả hoàn toàn sợ rồi, anh ta nhìn chằm chằm vào cô đầy tình cảm, có định cho cô "học thêm" không đây?

Huấn luyện viên, anh thật sự không cần phải phụ trách như vậy.

Vì vậy, Tô Khả chậm chạp đi qua: "Huấn luyện viên, tôi uống nước xong rồi."

Cùng là sinh viên đại học, tội gì làm khó học sinh như thế. Trong lòng Tô Khả cũng chỉ thốt ra một câu như vậy.

Tên đại ngốc nhìn thấy Tô Khả đi tới, trong khoảnh khắc đó liền nhếch miệng lên, để lộ ra hai hàm răng trắng đều, "Vậy bây giờ chúng ta liền bắtđầu, đầu tiên là động tác nghiêm."

Sau đó, trên mặt anh lộ vẻ nghiêm túc, làm mẫu động tác đúng tiêu chuẩn, sau đó nói với Tô Khả: " Học sinh, cô hãy thử xem."

Vẻ mặt Tô Khả vô cùng xấu hổ, sau đó đứng nghiêm, dự định bắt đầu học làm động tác này.

Các bạn học đang nghỉ ngơi bên kia, thấy Tô Khả bị huấn luyện viên huấnluyện đặc biệt, nguyên một nhóm nổi lên tò mò, lúc này Tô Khả cảm thấymình giống như con khỉ trong vườn thú, mà tên đại ngốc kia lại chính làngười huấn luyện của con khỉ đó, sau đó anh ta làm một động tác, cô bắtchước một cái.

TAT có muốn khổ bức như thế hay không!

Vì thế, các động tác của Tô Khả bắt đầu cứng nhắc, cũng ngay sau đó, TôKhả bắt đầu đi hỗn loạn. Hai tay hai chân không thể ngờ lại song song(tức đi chân trái đánh tay trái, đi chân phải đánh tay phải)

Tên đại ngốc thấy thế, lập tức kêu "Dừng, sau đó nhìn Tô Khả nói lời ngaythẳng "Bạn học à, sao tay chân cô lại cùng song song! Việc này giống cái gì, đi nghiêm có khó như vậy sao?

Các bạn học vây xem bên cạnh lại còn rất không phúc hậu mà phát ra tiếng cười haha.

Tô Khả ai oán liếc mắt nhìn tên đại ngốc kia, ánh mắt cái tên đại ngốcliếc xéo, làm bộ như không thấy được, sau đó tiến lên, tay nắm lấy tayTô Khả chỉ bảo.

Thế nhưng Tô Khả có đủ loại không thích ứng. Quả nhiên, không phải anh đẹp trai tiếp xúc tay chân mình, cô liền muốn khóc.

Nghĩ đến lúc nãy tự mình mới vừa hôn đũng quần của Hoa sen trắng, cô liềndương dương đắc ý, nhưng mà bây giờ là tên đại ngốc này đụng vào cánhtay của cô, cô liền cảm thấy không đươc tự nhiên.

Tiếng còi lại một lần nữa vang lên, hóa ra, một vòng huấn luyện mới bắt đầu.

Tô Khả như trút được gánh nặng, rốt cuộc có thể không cần làm con khỉ rồi.

Dường như tên đại ngốc này cầm nắm tay chỉ dạy đến phát nghiện rồi, bên kiaHoa sen trắng đã chỉ huy sắp xếp một đám người về đội rồi, mà cái tênhuấn luyện viên kia còn chưa đứng vào vị trí đầu.

Vì vậy, tất cả mọi người sắp xếp bắt đầu huyên náo.

Vài người có chút lớn gan, thậm chí trực tiếp tiến lên vây quanh Tô Khả vàtên đại ngốc, sau đó ở bên cạnh giễu cợt: “Huấn luyện viên, anh muốn chỉ bảo nhiều cho vị bạn học này."

Tô Khả căm phẫn liếc mắt lườmcái tên học sinh nam vừa nói chuyện, quá ghê tởm! Có nên vui sướng khithấy người gặp họa như vậy không!

Càng ngày càng nhiều người vây quanh, rõ ràng tất cả đã đứng thẳng vào hàng ngũ, lại một lần nữa tánloạn. Toàn bộ sân bãi nhỏ huyên náo, hoàn toàn không có kỷ luật lúctrước.

Mà những người vây quanh Tô Khả, lúc đầu dần dần thoángqua chỉ có nói vài lời, đến cuối không chút kiêng nể gì bàn luận viễnvông. Mọi người líu ríu nói, "Haizzz, Tô Khả, cô lại phạm sai lầm nữarồi.", "Haizzz, Tô Khả, trí nhớ cô có hơi kém nha, cô lại không họcđượcc, ảnh hưởng đến việc học tập của chúng tôi." "Đúng như vậy nha, TôKhả, cô phải cố gắng lên."

Nghe được một số câu nói này, Tô Khảcũng thật muốn học vô ảnh chưởng, đem cái đám người kia quạt đến cái đất nước màu hồng bên cạnh đi làm cái GV cho người ta cường bạo!

Chẳng qua là cũng không lâu lắm, tiếng líu ríu của mọi người dần dần biến mất.

Một cỗ sát khí lạnh như băng không biết từ đâu mà đến, khiến cho mọi ngườiđều câm như hến. Sau khi hiểu được nguyên nhân kéo theo, đám người kiachột dạ không thèm nói lại nữa, sau đó lén lút trở lại vị trí lúc đầu.

Rất nhanh, những người vây quanh Tô Khả càng ngày càng ít đi, vốn là quầnchúng xem đông nghẹt, dần dần biến mất trước mặt Tô Khả.

Tô Khảcó chút kỳ quái, cảm giác quanh mình có chút lạnh, thật vất vả phối hợpđược tay chân vừa rồi không phối hợp được. Mà cái tên đại ngốc kia, vẫnđang dốc hết tâm trí nói với cô: "Ai nha, làm sao cô lại cùng tay cùngchân rồi !"

"Tiểu Triệu, trước tiên anh dẫn mọi người đi xếphàng, tôi đến phụ trách chỉ bảo cô ấy." Giọng nói lạnh lùng mà trongtrẻo vang lên ở chung quanh.

Tên đại ngốc đứng ngây người tại chỗ.

Là tiếng của Hoa sen trắng sao, vì vậy Tô Khả chậm rãi quay đầu, giờ phútnày, nhìn thấy sắc mặt của Hoa sen trắng không tốt lắm nhìn tên huấnluyện viên đại ngốc trước mắt kia, trong lòng Tô Khả kích động khôngthôi, quả nhiên là anh ấy! Quả nhiên là đóa Hoa sen trắng này!

Trong nháy mắt Tô Khả cảm thấy mùa xuân của chính mình đã đến! Muôn hoa kia đều đồng thanh lên tiếng!

Tên đại ngốc ngẩng đầu lên, sau đó chính mắt nhìn chỉ huy kia đã muốn sắpxếp đứng thẳng rất tốt, xấu hổ, sau đó gật đầu một cái, "A, được."

Đôi mắt Tô Khả không hề nháy một cái, cứ nhìn Hoa sen trắng, nội tâm nhộnnhạo, sau đó, liếc mắt nhìn trộm đũng quần Hoa sen trắng, cười “khanhkhách” vài tiếng

Hoa sen trắng vừa mới nói muốn huấn luyện một mình cô sao, một mình, một mình, một mình. . . . . .

Những chữ này cứ ở trong đầu cô tuần hoàn lặp đi lặp lại.

Sau đó Tô Khả liền tưởng tượng đến, đây là cô đang cùng anh bồi dưỡng tìnhcảm JQ, ngay sau đó, tiếng cười "Khanh khách" cười đến mức càng thêm bỉổi vang dội.

Mà Tô Cẩm Niên, sau khi nghe được tiếng cười của Tô Khả, chỉ nhìn thoáng qua Tô Khả, gương mặt tuấn tú như trước không chút thay đổi, chỉ là khóe miệng của anh hơi cong lên.