Quận Chúa Truy Phu

Chương 28: Ta biết y thuật



Bảo Bảo bị cái lạnh còn hơn băng hơn tuyết làm cho tỉnh. Vội vàng bơi đến khúc gỗ hơn mét rưỡi bám lấy nó. Mặc dù toàn thân bị dòng nước xiếc đập vào đá đau thấu tâm can nhưng nàng vẫn cắn răng ôm chặt lấy khúc gỗ. Trực giác thứ sáu của phụ nữ nói cho nàng biết nàng nhất định sẽ sống sót. Bởi vì từ trong các bộ phim, truyện hiện đại hay cổ đại nàng rút ra một định luật nhảy vực ắt không chết còn được một thân nội công thâm hậu hay bí kíp võ công.

Và kết luận của Bảo Bảo đã chính xác, không chỉ sống sót mà còn được một thân nội công thâm hậu, còn có một tiểu bảo bối đáng yêu nữa!

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---------

Bảo Bảo hoảng sợ nhìn về phía trước, có ai nói cho nàng biết tại sao đã rơi xuống vật rồi mà giờ chuẩn bị rơi xuống thác nước nữa vậy.

"Áaaaaaaaaaa" Tiếng la của Bảo Bảo làm cho động vật xung quanh giậy mình. Bảo Bảo dùng hết sức mình cố gắng bán chặt vào khúc gỗ, dòng nước cuốn trôi Bảo Bảo xuống thác nước. Bị nước đánh vào những vết thương bị đá đập trúng khiến cả người Bảo Bảo đau muốn chết. Nàng thật sự muốn mình ngất đi để khỏi phải chịu cảm giác đau đớn này.

"Haiz" Bảo Bảo thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng dòng nước đã chảy êm lại. Nàng ngó nhìn xung quanh mà kinh ngạc. Mấy năm nay nàng cùng các sư huynh đi khắp thiên hạ cũng chưa từng thấy nơi nào đẹp như nơi này. Nơi này đẹp gấp trăm lần cảnh vật nơi Tiểu Long Nữ cùng Dương Quá luyện công trong phim Thần Điêu Đại Hiệp.

Nước thật trong, có thể nhìn thấy cảnh vật tận dưới đáy, Bảo Bảo vóc một ngụm lên miệng uống thử.

"Nước thật ngọt." Nàng cảm thấy đây là loại nước ngon nhất mà nàng từng được uống. Không giống ở hiện đại, muốn tìm loại nước vừa trong vừa sạch lại ngọt như vậy e là rất khó. Bởi nguồn nước đã bị ô nhiễm trầm trọng rồi vì vậy chúng ta không nên xả các loại nước thải xuống suối xuống sông.

Bảo Bảo thật sự rất mệt, không biết mình bị trôi đi bao lâu rồi nên khi vừa trôi dạt vào bờ nàng liền bất tỉnh.

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------

"Cẩn thận....áaaaa" Bảo Bảo giật mình ngồi dậy. Nàng nằm mơ hôm rơi xuống vực. Nàng muốn cứu người nhưng lại trượt chân té xuống vực, trôi lềnh bềnh trên sông lại bị sát thủ truy sát bám theo không tha.

"Nước" một cánh tay đưa cốc nước tới trước mặt doạ Bảo Bảo giật hết cả mình.

Bảo Bảo vừa uống vừa nhìn chủ nhân cánh tay này.

"Ngươi không sợ trong nước hạ độc?" Giọng nói nghi hoặc hỏi.

"Ta biết y thuật" Bảo Bảo nhìn khắp người "Tiểu cô nương, ai đã băng bó vết thương cho ta vậy?"