Quán Ăn Đêm Kỳ Lạ

Chương 161: PN 2: Trứng Vàng - Tiểu Hắc



Trứng Vàng là hỗn thế tiểu ma vương, khi còn nhỏ yêu thích nhất chính là khi dễ quạ đen Tiểu Hắc, sau đó dẫn dắt một bang "em trai" chơi bùn.

Sau khi cơ thể biến lớn, bởi vì thật sự quá nghịch ngợm, cho nên ba ba Tạ Nhất quyết định đưa Trứng Vàng đến trường học.

Trứng Vàng cùng Tiểu Mao tuy rằng còn chưa có một tuổi, nhưng thoạt nhìn đã như mười mấy tuổi. Tạ Nhất quyết định đưa hai đứa con trai lớn đến trường học. Bọn họ bộ dạng đã khá lớn, liền đưa đi học cấp 3.

Tiểu Mao thân là em trai, nhưng ngoan ngoãn hiểu chuyện, đi học chuyên tâm nghe giảng, học tập thành tích đặc biệt tốt. Các giáo viên đều thích Tiểu Mao. Hơn nữa Tiểu Mao thành tích thể dục cũng tốt, chỉ là ngày thường không thích vận động, vừa đến hội thao khẳng định là cầm cờ đi trước. Một học sinh ưu tú như vậy quả thực trăm năm khó gặp, giáo viên đương nhiên thích. Tiểu Mao nhảy lớp, nhưng cũng không ảnh hưởng gì. Nhân duyên rất tốt, rất nhiều bạn nữ mượn cớ hỏi bài đến cùng Tiểu Mao lôi kéo làm quen. Tiểu Mao nháy mắt liền biến thành học trưởng (một nam sinh học giỏi đứng đầu, tiêu biểu cho một khối hay một trường học nào đó).

Mà Trứng Vàng thì sao?

Kỳ thật cũng là nhân vật đứng đầu, nhưng vây chung quanh là rất nhiều đàn em. Bộ dạng hung thần ác sát, thành tích học tập thật sự cũng giống như vậy. Bởi vì là cấp 3, hơn nữa trước kia không có kiến thức cơ bản, đi học cũng không nghe giảng, cho nên thành tích vẫn luôn quanh quẩn ở mức đạt tiêu chuẩn cùng không đạt tiêu chuẩn. Một khi chịu nghe giảng, thành tích lại sẽ đột nhiên tăng vọt, có lúc đạt được hạng nhất. Điều này thiếu chút hù chết giáo viên. Giáo viên còn tưởng rằng hắn copy bài em trai.

Trứng Vàng thích chơi bóng rổ, sau giờ học mang theo nhóm đàn em thu nhận trong trường chạy đi chơi bóng rổ. Chơi bóng đến một thân đầy mồ hôi, nhưng các nữ sinh lại rất thích xem Trứng Vàng một thân mồ hôi.

Kỳ thật nói cũng đúng, Trứng Vàng chính là phiên bản của Thương Khâu. Thương Khâu bộ dáng như tượng thần, thân hình cao lớn, góc cạnh rõ ràng, vận động ra một thân mồ hôi, đồng phục còn dán ở trên người, chỉ có một từ có thể hình dung.

Gợi cảm!

Học sinh cấp 3 rất khó cảm nhận được từ gợi cảm. Bởi vì đối với người trưởng thành mà nói, học sinh cấp 3 thật sự quá non. Rất nhiều nữ sinh tuy rằng xinh đẹp, nhưng chung quy không đủ gợi cảm, càng đừng nói những thằng nhóc còn ham chơi.

Bởi vậy mọi người đều thích xem Trứng Vàng chơi bóng rổ. Trứng Vàng tham gia thi đấu bóng rổ quả thực nhân khí bạo phát, sân bóng rổ khán giả ngồi chật kín.

Lần này đội bóng rổ trường Trứng Vàng phải đấu với đội bóng rổ trường nổi tiếng nhất thành phố. Cái trường trung học kia được công nhận tốt nhất thành phố. Kỳ thật Tạ Nhất tính đem hai đứa con trai đến học trường đó. Thương Khâu quen biết rộng rất dễ dàng đăng ký vào bất cứ trường nào. Bất quá trường học kia quá xa nhà, Tiểu Mao lại quá ngây thơ đơn thuần, Tạ Nhất không đành lòng, vì thế liền dứt khoát cho bọn họ học trường gần nhà.

Trường cấp 3 tan học trễ, hơn nữa giáo viên có thêm phụ đạo. Trứng Vàng nhìn ngoài cửa sổ, đã có học sinh ở trên sân chơi bóng rổ, Trứng Vàng nhìn với vẻ mặt hâm mộ.

Giáo viên còn đang giảng, điện thoại di động của Trứng Vàng đột nhiên rung lên một chút. Hắn nhanh móc ra, len lén xem. Là quạ đen Tiểu Hắc gửi tin nhắn.

Quạ đen Tiểu Hắc nói hôm nay đi ngang qua trường học, cố ý tới đón Tiểu Mao, cho nên thuận đường đón luôn hắn.

Kỳ thật Trứng Vàng cùng Tiểu Mao Mao thoạt nhìn không nhỏ, căn bản không cần người đón đưa đi học. Bất quá Tiểu Hắc một ngày ít nhất có cỡ bốn lần vừa vặn đi ngang qua trường học, mỗi lần đều đón Tiểu Mao Mao, thuận tiện đón Trứng Vàng.

Trứng Vàng đang nhàm chán, liền gửi tin nhắn đùa giỡn Tiểu Hắc.

Giáo viên cho thêm bài tập, bên ngoài trời muốn tối, dù sao cũng là mùa đông, lúc này mới chuẩn bị tan học. Trứng Vàng lập tức đứng lên, trực tiếp ra bên ngoài hô to:

"Các anh em về mau thôi!"

Chọc giáo viên hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái, nhưng Trứng Vàng căn bản không để ý.

Tiểu Mao nhanh thu dọn đồ vật, bị Trứng Vàng túm ra ngoài. Các bạn học vừa thấy, vội vàng nói:

"Lão đại! Không chơi bóng rổ à?!"

Trứng Vàng lập tức nói:

"Không được, "bạn gái" anh tới!"

Các bạn học:

"......"

Bạn gái?! Tình huống gì!? Đại ca thế nhưng có bạn gái?!

Tiểu Hắc căn bản không biết tình huống như thế nào lại hắt xì, cảm thấy khả năng thời tiết quá lạnh, muốn cảm mạo.

Trứng Vàng cùng Tiểu Mao Mao từ trường học chạy ra, lúc này đã rất vắng người. Bảo vệ canh cửa cũng sắp tan ca, đang ngồi ngáp trên ghế.

Trứng Vàng vẫn là thực săn sóc. Bởi vì Mao Mao là em trai đầu tiên, hắn liền khiêng giúp cặp sách. Cấp 3 cặp sách không tính nhẹ, đặc biệt Tiểu Mao Mao là người hiếu học. Trứng Vàng nói:

"Cặp sách của em quá nặng, sẽ ép em không cao nổi."

Hắn nói, còn xoa xoa đầu Tiểu Mao Mao. Tiểu Mao Mao muốn kháng nghị, bất quá anh trai quá cao lớn, không cách kháng nghị.

Bọn họ đi ra khỏi cổng trường, còn chưa có nhìn thấy Tiểu Hắc, kết quả một đám côn đồ vây quanh. Những người đó trong tay đều cầm côn, còn có dao nhỏ.

Bị vây quanh, Trứng Vàng lập tức cảnh giác, lạnh lùng quét mắt một vòng, đem em trai bảo hộ ở sau người.

Những côn đồ nói:

"Ô, nhìn xem, người nổi tiếng ra tới!"

Trứng Vàng nói:

"Các anh muốn gì?"

Những tên côn đồ cười lạnh nói:

"Cảnh cáo chú em. Nghe nói ngày mai chú em có trận đấu bóng rổ."

Trứng Vàng vừa nghe thiếu chút nữa cười ra tiếng, nói:

"Bày trận lớn như vậy? Là vì trận đấu bóng rổ?"

Những tên côn đồ nói:

"Tao cảnh cáo mày, đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Nếu không nghe khuyên bảo, chúng tao liền đánh gãy tay, cho mày ngày mai không thể chơi bóng rổ!"

Tiểu Mao Mao vừa nghe, giận trừng mắt nhìn bọn họ, nói:

"Các người sao lại như thế?!"

Mấy tên côn đồ cười nói:

"Ha ha ha, phía sau chính là bạn gái của mày sao, thật dễ thương...... A!!!!"

Tên côn đồ nói còn chưa xong, đột nhiên kêu thảm thiết một tiếng. Trứng Vàng tùy tiện cho tay vào cặp của Tiểu Mao Mao, lấy ra một quyển tự điển tiếng Anh, thực chuẩn ném vào mặt tên lưu manh, hơn nữa là nện ở trên mũi.

Lưu manh la lên một tiếng, tức khắc máu mũi chảy xuống, chấn kinh mở to hai mắt. Tiểu Mao Mao lại là nói:

"Anh, đó là từ điển mới!"

Trứng Vàng không có thành ý, nói:

"Không có việc gì, không có việc gì, mới cũ gì nội dung cũng giống nhau."

Tiểu Mao Mao lại nói:

"Dính máu lên rồi."

Trứng Vàng nói:

"Không có việc gì, không có việc gì, máu heo mà thôi, trở về anh lau sạch cho em."

Mấy lưu manh vừa nghe, tức khắc, vung côn sắc trong tay, nói:

"Mẹ nó, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Các anh em lên! Hôm nay phải dạy dỗ thằng này một trận! Còn nữa, con bé phía sau kia nhìn rất xinh, chờ dạy dỗ thằng này xong, mang con bé đi."

Trứng Vàng cười lạnh một tiếng, đem cặp sách nhét ở trong tay Tiểu Mao Mao.

"Ôm."

Tiểu Mao Mao ôm hai cái cặp sách to. Trứng Vàng đã cởi áo khoác xuống, trực tiếp ném cho Tiểu Mao Mao, sau đó liền vọt lên.

Tiểu Hắc đi đến gần trường học nhìn thấy có xe bán khoai lang nướng. Ngày mùa đông, chiều tối tay chân lạnh lẽo, nghe mùi khoai nướng hắn liền đi mua, sau đó vui vẻ quay trở lại.

Tiêu Hắc thích nhất chính là khoai lang nướng, vừa đi vừa bóc vỏ. Khi trở lại cổng trường, liền nghe được có người hô to, hắn thấy bảy tám tên lưu manh cầm côn sắt vây quanh Trứng Vàng. Hơn nữa Trứng Vàng còn mặc áo ngắn tay, áo khoác cũng không có, liền thiếu chút cởi trần. Tiểu Hắc sợ tới mức, thiếu chút nữa đem khoai lang nướng ném. Hắn trừng to hai mắt, chạy nhanh đến.

Bên kia Trứng Vàng đã dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai hạ gục đám côn đồ. Bất quá đảo mắt vừa thấy Tiểu Hắc vọt lại đây, Trứng Vàng lập tức kêu lên.

"Ai ui!"

Hắn trực tiếp ngã xuống đất, diễn ngã như thật.

Hiện tại cảnh tượng thực xấu hổ, tất cả côn đồ đều ngã ở trên mặt đất, chỉ có một mình Trứng Vàng đứng. Mà lúc này Trứng Vàng cũng ngã trên mặt đất, lăn lộn kêu.

"Ai u ai u!"

Tiểu Mao Mao không biết đã xảy ra chuyện gì còn tưởng rằng anh trai bị thương, vội vàng chạy tới, cả cặp sách cũng từ bỏ, nói:

"Anh! Anh không có việc gì chứ?!"

Trứng Vàng che lại ngực "bi thương" nói:

"Mao mao, anh sợ là không ổn."

Tiểu Hắc chạy nhanh tới, nói:

"Cậu thế nào rồi?"

Trứng Vàng nhìn thấy em trai cả cặp sách cũng ném, nhưng Tiểu Hắc không hề bỏ túi khoai lang nướng xuống. Hắn không vui, vì thế liền che lại ngực nói:

"Ôi... ngực đau quá, thở không nổi...... Không được, tôi không muốn chết......"

Tiểu Mao Mao không hổ là em trai ruột thịt, lập tức lấy ra di động nói:

"Anh chờ em gọi điện thoại kêu xe cứu thương!"

Trứng Vàng nhanh giữ chặt tay Mao Mao, không cho gọi điện thoại.

"Không được, không được, không kịp. Anh sắp tắt thở, trước khi xe cứu thương tới anh khẳng định đã chết."

Tiểu Mao Mao gấp đến độ không chịu được, vành mắt đều đỏ, nói:

"Vậy... vậy làm sao đây, anh......"

Tiểu Mao Mao còn chưa có một tuổi, lại thực đơn thuần, cũng không giống học sinh cấp 3, lúc này muốn khóc. Tiểu Hắc tựa hồ bị Tiểu Mao Mao truyền nhiễm cảm xúc, cũng thập phần nôn nóng. Cái này vừa lòng Trứng Vàng, Trứng Vàng vội vàng nói.

"Hay là... Hay là hô hấp nhân tạo đi."

Trứng Vàng vẻ mặt hưng phấn nhìn chằm chằm Tiểu Hắc. Tiểu Hắc tức khắc cảm giác da đầu tê rần.

Tiểu Mao Mao không hổ là em trai ruột thịt, lập tức nói:

"Em làm cho anh!"

Trứng Vàng sợ hãi, vội vàng ngăn lại, nói:

"Không được, lượng khí của em quá ít, cứu không được anh."

Nói giỡn, nếu em trai làm hô hấp nhân tạo cho mình, ông già Lương Khí kia còn không cầm dao phay chém mình?

Tiểu Mao Mao không được, bởi vì hắn tương đối gầy. HunhHn786 Tiểu Hắc có chút do dự, bất quá "mạng người quan trọng" vẫn là thò lại gần, chuẩn bị làm hô hấp nhân tạo.

Trứng Vàng cũng chính là vì Tiểu Hắc không "kinh nghiệm" mà luôn bắt nạt. Hắn vốn dĩ chính là nhân vật trong trò chơi mà thôi, cái gì cũng chưa gặp qua, khoai lang nướng cũng trở thành món ăn trân quý. Tiểu Mao Mao tuổi còn nhỏ, cái gì cũng không hiểu. Hai người đều tin là thật, nếu đổi làm người khác, khẳng định không tin.

Trứng Vàng nằm trên mặt đất giả chết, thấy Tiểu Hắc thò qua, trong tay còn cầm túi khoai lang nướng. Hắn nổi giận, trực tiếp bắt lấy khoai lang nướng vứt đi.

Bên cạnh có một lưu manh bò dậy muốn chạy trốn, kết quả túi khoai lang nướng vừa lúc ném trúng đầu. Tiểu Hắc mua một túi lớn khoai lang nướng. Túi khoai kia đập tên côn đồ lại ngã xuống đất.

Tiểu Hắc bị ném túi khoai lang nướng, vừa muốn kháng nghị, Trứng Vàng đã đánh đòn phủ đầu. Hắn ôm Tiểu Hắc giữ chặt hôn môi.

Tiểu Hắc ô một tiếng, cảm giác căn bản không phải hô hấp nhân tạo. Lưỡi Trứng Vàng như vũ khí sắc bén cạy mở chen vào phá cửa thành, bắt đầu công chiếm đất.

Tiểu Hắc còn muốn phản kháng, bất quá thực mau liền mềm nhũn, bị Trứng Vàng gắt gao đè nặng, điên cuồng hôn môi.

Tiểu Mao Mao ở một bên nhìn, cảm thấy phương pháp hô hấp nhân tạo này hình như có chút quá kịch liệt, bất quá thoạt nhìn dùng được. Anh trai một chút sắc mặt liền hồng, tròng mắt cũng đỏ. Giống như... Giống như muốn ăn thịt người.

Tiểu Mao Mao nghĩ, sờ sờ bụng, cảm giác đói, tan học quá muộn chưa ăn cơm.

Tiểu Hắc cuối cùng muốn tắt thở, mềm nằm liệt, bị Trứng Vàng chặn ngang ôm lên, nói:

"Được rồi, chúng ta về nhà thôi."

Tiểu Mao Mao còn ngây thơ nói:

"Anh đã khỏe rồi sao?"

Trứng Vàng nhìn em trai giống tiểu thiên sứ, nói.

"Tốt không thể tốt hơn."

Thứ bảy này, Trứng Vàng có trận đấu bóng rổ. Bởi vì là trận chung kết, rất nhiều người đi xem. Đặc biệt là có Trứng Vàng ra sân. Sân thi đấu bóng rổ quả thực là biển người tấp nập. Trứng Vàng cũng mời Tiểu Hắc tới xem thi đấu, nhưng Tiểu Hắc nói không tới. Bởi vì lần trước Trứng Vàng làm bộ bị lưu manh đánh, lừa Tiểu Hắc, mấy ngày nay Tiểu Hắc không nói với hắn lời nào.

Ngày thi đấu, Tiểu Mao Mao đương nhiên muốn đi xem. Lương Khí lái xe đưa Trứng Vàng cùng Tiểu Mao Mao đi đến nhà thi đấu. Thời điểm Trứng Vàng ra cửa, Tiểu Hắc có bản lĩnh đang ôm khoai lang nướng ăn, tức chết Trứng Vàng rồi.

Bất quá Trứng Vàng ra cửa, Tiểu Hắc liền đem khoai lang nướng đặt ở một bên, cũng nhanh chóng thay quần áo, chuẩn bị đi đến sân bóng rổ.

Tiểu Hắc tiến vào sân bóng rổ liền ngốc. Người xem cũng quá nhiều đi, còn đều là kêu to.

"A a a a!"

"Ô ô ô!"

Tiểu Hắc phát hiện tỉ lệ nữ nhiều hơn nam một chút.

Không thích hợp?

Tiểu Hắc vì thấy không rõ lắm, cho nên liền chuẩn bị ngồi ở hàng phía trước. Kết quả phát hiện hàng phía trước người thật sự rất nhiều, hơn nữa đa số đều là nữ. Hắn đi tới liền hối hận. Bất quá một nữ sinh đặc biệt nhiệt tình, lôi kéo hắn nói:

"Soái ca một mình sao? Bạn tôi có chút việc không tới, ngồi bên này đi."

Tiểu Hắc thấy cô gái nhiệt tình, cũng không thể thoái thác, liền ngồi xuống. Bởi vì Tiểu Hắc cũng đẹp trai, cô gái tất nhiên nhiệt tình.

Đừng thấy Tiểu Hắc kém cỏi hơn những anh em nhà Trứng Vàng, nhưng kỳ thật cũng là chàng trai đẹp. Dáng người cao gầy, tóc và con ngươi thuần đen, da lại trắng, có một loại cảm giác trong suốt. Đôi môi hồng phấn quả thực chính là màu san hô tự nhiên.

Cô gái thực hâm mộ nhìn Tiểu Hắc, vẫn luôn hỏi Tiểu Hắc dùng mỹ phẩm gì, còn nói:

"A, anh uống nước trắng da Pola Nhật Bản sao? Trắng mịn như vậy, thật là đẹp nha! Ngày thường dưỡng da thế nào? Dùng viên nhọng tinh chất La Prairie sao?"

Tiểu Hắc không biết Pola là thứ gì? La Prairie? Viên nhọng gì?

Tiểu Hắc vẻ mặt bối rối, khiến trái tim cô gái kia đập nhanh hơn, uyển chuyển nói:

"Anh... anh đẹp trai như vậy, khẳng định có rất nhiều người theo đuổi phải không?"

Tiểu Hắc thật thà nói.

"Không có."

Cô gái vừa nghe, lập tức nói:

"Vậy có bạn gái chưa?"

"Không có."

Đương nhiên không có khả năng có bạn gái.

Cô gái hưng phấn nói:

"Vậy... Vậy thấy tôi thế nào?"

Tiểu Hắc lại vẻ mặt bối rối, nhìn cô gái kia. Cô gái vừa mới bắt đầu thực nhiệt tình, nhưng sau đó... cảm giác không thích hợp. Ánh mắt làm da đầu Tiểu Hắc tê rần.

Lúc này trận đấu bắt đầu rồi, Trứng Vàng đi ra, tức khắc toàn khán đài kêu lên. Lực chú ý của Tiểu Hắc cũng liền dời đi. HunhHn786

Trứng Vàng mặc trang phục thi đấu bóng rổ không tay. Cánh tay lộ ra cơ bắp rất có lực. Thân hình cao lớn, cũng không cảm thấy thô, ngược lại có vẻ săn chắc, đúng chuẩn vận động viên chơi bóng rổ. Tóc vuốt hết về phía sau. Trứng Vàng cùng các đồng đội vừa nói vừa cười đi ra.

Tiểu Hắc nhìn thấy Trứng Vàng trong trang phục này, cũng có chút hưng phấn, bởi vì thật sự rất đẹp.

Nhóm nữ sinh sôi trào lên. Tiểu Hắc liền nghe được cô gái bên cạnh lập tức tức nói:

"Trời ơi!! Soái ca!! Quá soái!! Tôi phải làm bạn gái của anh ấy!! Tôi phải gả cho anh ấy!!"

Tiểu Hắc:

"......"

Trận đấu ngay từ lúc bắt đầu tiếng thét không hề gián đoạn. Tiểu Hắc tức khắc cảm giác chính mình sắp suy nhược tinh thần.

Trứng Vàng kỳ thật vừa đi ra liền thấy được Tiểu Hắc. Tiểu Hắc có thể tới, hắn thật vui. Nhưng bên cạnh là một cô gái ăn mặc rất nóng bỏng, Trứng Vàng vừa thấy sao có thể vui.

Đáng chết!

Trứng Vàng tức muốn chết. Đến giờ nghỉ hắn cũng coi như không có nhìn thấy Tiểu Hắc, đi đến chỗ bên cạnh, cùng mấy nữ sinh bắt chuyện.

Những nữ sinh nhìn thấy Trứng Vàng đến đều kêu không ngừng, một đám hưng phấn. Trứng Vàng còn tạo dáng, đem tóc mái mướt mồ hôi cột ở phía sau, lộ ra cái trán trơn bóng, quả thực 360 độ không góc chết.

Các nữ sinh càng kêu chói tai.

Tiểu Hắc nhìn Trứng Vàng cùng các nữ sinh nói chuyện, trong lòng thấy quái quái, cảm giác chua lè. Bất quá cũng không phải quá minh bạch loại cảm giác này.

Khi trận đấu kết thúc, trường Trứng Vàng toàn thắng. Các bạn học sinh kích động lao xuống khán đài, tất cả đều hướng về phía Trứng Vàng. Tiểu Hắc cũng muốn tới chúc mừng, kết quả thấy mình căn bản không có chỗ. Hơn nữa thiếu chút bị giẫm đạp, hắn nhanh tránh sang bên cạnh.

Toàn trường đều thực kích động. Tiểu Hắc bị đám người chen lấn xô đẩy. Nhìn trái nhìn phải, liền thấy được phòng nghỉ dành cho đội bóng, ánh mắt Tiểu Hắc sáng lên, chuẩn bị đi phòng nghỉ chờ Trứng Vàng.

Trứng Vàng thật vất vả thoát khỏi các fan, đi vào phòng nghỉ, cũng liền nhìn thấy Tiểu Hắc đang cùng đồng đội mình nói chuyện phiếm.

Đồng đội vai trần, thoạt nhìn là vừa tắm xong, chỉ mặc một cái quần xà lỏn. Hai người cười nói, không biết nói cái gì.

Trứng Vàng tức khắc cảm giác nổ tung, máu ghen xông thẳng đỉnh đầu. Tiểu Hắc chỉ có thể nhìn hắn cởi trần.

Trứng Vàng mặt đen xì đi vào. Tiểu Hắc còn đang cùng đồng đội của Trứng Vàng nói chuyện phiếm. Kỳ thật đồng đội kia đang kể chuyện mất mặt của Trứng Vàng. Tỷ như trong giờ học Trứng Vàng bị giáo viên hỏi bài, nhưng căn bản Trứng Vàng không biết đang học cái gì.

Tiểu Hắc bị chọc cười đau bụng. Đang cười, đột nhiên có người đặt tay lên vai của Tiểu Hắc. Quay đầu nhìn, thiếu chút nữa hắn bị dọa nhảy dựng

Là Trứng Vàng!

Trứng Vàng trên cao nhìn xuống Tiểu Hắc. Hắn bắt lấy cổ tay của Tiểu Hắc, nói:

"Đi theo tôi lại đây một chút."

Tiểu Hắc không biết ra sao, đã bị túm đi rồi.

"Rầm!"

Trứng Vàng mang theo Tiểu Hắc vào một phòng bên cạnh, đóng cửa lại. Đó chính là một trong các phòng tắm. Phòng không phải lớn, một người đứng ở bên trong thì có thể, hai người liền không thoải mái. Đặc biệt Trứng Vàng thân hình cao lớn, hai người đi vào cơ hồ là chen lấn.

Tiểu Hắc bị nhìn chằm chằm đến da đầu tê dại, nói.

"Làm gì?"

Trứng Vàng hai mắt bốc lửa, nói:

"Tôi ghen! Anh hỏi làm gì! Làm anh!"

Tiểu Hắc cũng chưa minh bạch chuyện gì xảy ra. Bất quá nghe được câu cuối cùng tức khắc mặt đỏ lên. Còn chưa có phản ứng kịp, hắn đã bị Trứng Vàng đè lên vách. Tiểu Hắc sợ tới mức con ngươi co rụt lại, nói:

"Từ từ, đừng kéo a......"

Trứng Vàng giống dã thú kiềm trụ Tiểu Hắc, dấm chua dâng trào nói:

"Ngồi ở bên cạnh cô gái nóng bỏng, còn cùng đồng đội của tôi nói đến hăng say. Anh sao nhìn người khác trần trụi, có đẹp hơn tôi sao?"

Tiểu Hắc sửng sốt, ngay sau đó không nhịn xuống "phụt" một cái, sau đó là cười to.

"Ha ha ha ha!"

Hắn cười to, cười đến bụng cũng đau. Da mặt Trứng Vàng sắp cháy sạch, nói:

"Không cho cười."

Tiểu Hắc nói:

"Vậy cậu cũng cởi cho tôi nhìn xem?"

Trứng Vàng da mặt rất dày, nói cởi liền cởi. Hắn lập tức đem áo bóng rổ cởi ra, ném xuống đất. Tiểu Hắc tức khắc hối hận. Hắn thiếu chút nữa đã quên da mặt Trứng Vàng dày cấp độ cao.

Tiểu Hắc mặt đỏ bừng, không dám nhìn. Trứng Vàng đem người khóa vào vách, nói:

"Ai đẹp? Ai đẹp?"

Trứng Vàng vẫn luôn hỏi, Tiểu Hắc sợ bên ngoài nghe thấy, dù sao không cách âm, vội vàng nói.

"Cậu... Cậu... Cậu đẹp!"

Lúc này Trứng Vàng mới nở nụ cười, nói:

"Nghe khá hơn một chút...... Muốn sờ không?"

Tiểu Hắc trên mặt có thể lấy máu, đỏ lên một mảnh. Nhưng hắn nuốt một ngụm nước bọt, nâng tay đi sờ

Xúc cảm tăng một bậc, thật sự quá tốt!

Trứng Vàng cười ghé vào bên tai Tiểu Hắc, dùng giọng khàn khàn nói:

"Anh sờ tôi, tôi đây cũng muốn sờ anh."