Thông tin truyện

Phúc Vận Kiều Nương

Phúc Vận Kiều Nương
Đánh giá: 0.0/10 từ 0 lượt

Diệp Kiều là bị một trận pháo đánh thức. Nàng có chút mờ mịt mở to mắt, tiếp theo lập tức thấy trước mắt mình che kín một mảnh đỏ rực. Theo bản năng duỗi tay đi bắt, còn không đụng tới mặt, Diệp Kiều lại đột nhiên cứng đờ. Nàng, có tay? Chuyện này làm cho Diệp Kiều vô cùng kinh ngạc, nàng còn không quên không lâu trước mình còn đang phát sầu vì hóa hình. Bản thể nàng là một cây nhân sâm, tu hành ngàn năm, lại chậm chạp không thể hóa hình.


Mắt thấy tiểu hồ ly cùng nàng cùng nhau tu luyện đã có thể đi mị hoặc nam nhân, lão hổ tinh xưng vương xưng bá ở trong rừng, ngay cả tiểu hắc hùng (gấu đen) ngốc nhất đều có thể biến thành người, cố tình chỉ dư lại nàng. Diệp Kiều vì thế không ít lần phát sầu, đặc biệt là con hồ ly tinh kia luôn luôn khoe với mình nhân gian có bao nhiêu phồn hoa, ăn ngon uống tốt còn có nam tử tuấn tú, còn khoái hoạt hơn thần tiên.


Tiểu nhân sâm tinh không cảm thấy nam nhân có cái gì tốt, nàng chỉ không muốn bị chôn ở trong đất, có thể ăn ngon uống tốt, hưởng thụ cảm giác làm người một phen. Nhưng ai có thể nghĩ đến, chỉ ngủ một giấc, ngay cả độ kiếp đều không có, vậy mà cứ như vậy thành người? Diệp Kiều sững sờ nhìn chằm chằm tay mình, lăn qua lộn lại xem, càng xem càng cảm thấy đẹp.

Bình luận truyện