Phong Tự Chi Âm

Chương 12



Một ngày nữa, một ngày nữa tiếp tục trôi qua...là lá la...

"Hôm nay mọi người có vẻ bận rộn?" hắc hồ nằm phơi nắng trên tảng đá ở ngự hoa viên, nhìn các công công, nha hoàn đi đi lại lại.

______ta là đường phân cách đáng thương________

Giới thiệu nhân vật phụ - nha hoàn bên cạnh Tư Không Tình - Tố Y

"Công chúa dậy đi dậy đi..." Tố Y dùng sức lắc lắc con sâu ngủ trên giường nhưng hình như không có tác dụng.

"Công Chúa..." trên trán đã lấm tấm mồ hôi nhưng Tố Y vẫn cố hết sức lay người đang ngủ dậy.

Và cuối cùng...

"Ưm...chuyện gì?" Tư Không Tình dụi mắt, khó khăn ngồi dậy, hôm qua tập luyện với hắc hồ nên hôm nay có chút mệt.

Tố Y thấy Tư Không Tình đã tỉnh thì bắt đầu hối thúc "Công chúa...người mau đi rửa mặt để nô tỳ còn thay y phục cho người nữa" sau đó chạy ra khỏi phòng.

Tư Không Tình đứng dậy, đến bên chiếc bàn đã để chậu rửa mặt sẵn, mặt nước yên tĩnh phản chiếu hình ảnh người nào đó tóc tai bù xù, mặt đen xì,...

"Hình như hôm qua mình chưa tắm?" lấy tay gãi gãi đầu một cách rất "duyên dáng", Tư Không Tình bắt đầu quá trình "lột xác", chắc hôm qua khi về đến phòng vì mệt quá nên thay y phục rồi leo lên giường ngủ luôn?

t/g : bê bối quá...

Một lúc sau...

Tố Y từ ngoài bước vào, trên tay là phụ kiện và y phục cần thay, thấy Tư Không Tình đã ngồi ngay ngắn ở trước gương, Tố Y cũng nhanh nhẹn chạy đến chải đầu, làm tóc, thay y phục...


Tư Không Tình một thân hồng y, trên đầu cài một đóa hoa mẫu đơn, tóc đen dài được thả ra phía sau, khuôn mặt được trang điểm nhẹ càng làm tôn lên vẻ đẹp "câu hồn" của nàng.

"Tình nhi! Muội xong chưa?" Tư Không Dĩnh Vũ đột ngột mở cửa, sau đó định chạy lại ngắm nhìn muội muội của mình.

"Tam hoàng tử! Ngài không được tự ý vào phòng của công chúa như thế, không hợp quy củ..." Tố Y chắn trước mặt Tư Không Dĩnh Vũ, nghiêm túc nói.

Tư Không Dĩnh Vũ mặt ngơ ngác cầu cứu Tư Không Tình, lúc trước hắn cũng vào phòng muội muội như thế mà? Các nha hoàn khác có nói gì đâu?

"Được rồi! Tố Y, ngươi lui xuống trước đi!" nha hoàn Tố Y này mặt nào cũng tốt, riêng chỉ có một việc không được là rất tuân thủ quy củ, cần phải làm công tác tư tưởng a.

Thấy Tố Y đã ra ngoài, Tư Không Dĩnh Vũ liền chạy tới chỗ Tư Không Tình ngồi, sau khi xem xét một vòng, Tư Không Dĩnh Vũ gật gật đầu, cảm thán "Tình nhi! Hôm nay muội thật xinh nha..."

Tư Không Tình nghe vậy thì không nhịn được nở một nụ cười, vui vẻ hỏi "Nga? Tam ca đến đây chỉ để khen muội sao?"

"Đại ca bảo ta đến đây đón muội đến đại điện!"

___________ta là đường phân cách đáng thương__________

Đại Điện...

Tư Không Dình Hành nhíu mày nhìn vị công chúa của Nữ Thần Quốc đang quỳ ở dưới đại điện.

"Công chúa là khách, cái lễ này trẫm thật sự không nhận nổi!" vừa mới tới đã cho ta ba lạy, cái này là có ý gì? Trù ta chết sớm hả?

Vị công chúa này dung mạo xinh đẹp, mái tóc dài màu nâu đen, đôi mắt xanh trong trẻo hồ nước, khóe môi đang nở một nụ cười yếu ớt "Bệ hạ là bậc minh quân cao cao tại thượng, ta chỉ là một công chúa nhỏ bé, việc hành lễ là điều đương nhiên..."

"Trẫm đã chuẩn bị chỗ ngồi cho công chúa, mời công chúa!" Tư Không Dĩnh Hành chỉ về vị trí đầu tiên bên phải đại điện, âm thầm so sánh, vị công chúa này quả thật rất xinh đẹp nhưng so với Tình nhi của hắn thì vẫn còn kém vài bậc a.

t/g : gia đình này thuộc thể loại tự sướng cấp độ cao?

Vị công chúa nhìn về phía Tư Không Dĩnh Hành chỉ, thoáng giật mình, sau đó đứng lên đi về phía đó, trong lòng thập phần buồn bã...

t/g : hiểu lầm, hiểu lầm a.

Tư Không Tình và Tư Không Dĩnh Vũ từ cửa đại điện đi vào, cùng hành lễ "Bái kiến phụ hoàng!"

"Tình nhi! mau mau đứng lên..." Tư Không Dĩnh Hành cười tít mắt nhìn đứa con gái duy nhất của mình, ai nha nha, càng lớn càng đáng yêu a.

"Phụ hoàng! Còn ta thì sao?" trọng nữ khinh nam, phụ hoàng đúng là luôn bất công a.

"Ban ngồi!" Tư Không Dĩnh Hành híp mắt nhìn Tư Không Dĩnh Vũ, đúng là hắn mong muốn có một đứa con trai để nối ngôi nhưng không cần tới ba đứa a, thật là dư thừa, nếu có thêm một đứa con gái thì tốt quá.....