Phong Ấn Tiên Tôn

Chương 44: Phù chú phong bạo (2)



Thật lâu, Ưng đạo nhân mở mắt ra, hắn không hiểu Liễu Tàn Dương dùng phù chú tàng hình gì, không ngờ có thể che dấu tất cả khí tức bản thân.

- Ta muốn giết ngươi! Long Ngũ! Ngươi chờ, ca ca sẽ giết hắn báo thù cho ngươi!

Long Nhất tìm được một tấm vải nát, phía trên còn có vết máu của Long Ngũ, Long Ngũ đã bị nổ tan xương nát thịt, cũng không tìm được bao nhiêu manh mối.

- Ta hoài nghi hắn ẩn giấu tu vi, tuyệt đối không thể xem thường hắn, không có lệnh của ta, ngươi tuyệt đối không được động thủ, nghe chưa?

Sắc mặt Ưng đạo nhân vô cùng khó coi, hắn phân phó Long Nhất một tiếng.

- Ta muốn báo thù cho đệ đệ!

Long Nhất hoàn toàn không quan tâm lời Ưng đạo nhân nói, trong lòng của hắn chỉ muốn báo thù mà thôi.

- Ưng sư huynh nói đúng.

Kim Kiều là người ở xa mọi người nhất, tu vi cũng yếu nhất, lúc này nàng vừa chạy đến đã thấy mặt đất tan nát, nghe Ưng đạo nhân phân tích, nội tâm của nàng càng sợ Liễu Tàn Dương hơn trước, nội tâm bắt đầu cẩn thận nhiều hơn.

- Lúc này chúng ta phải hành động cẩn thận, tuyệt đối không nên xem hắn là tu sĩ Trúc Cơ bình thường.

Ưng đạo nhân cảnh cáo Long Nhất.

Liễu Tàn Dương ẩn nấp trong một hốc cây u ám cách đó vài chục dặm, hắn đang khôi phục tu vi, chiến đấu với Long Ngũ vừa rồi đã làm hắn tiêu hao rất lớn, lúc này cũng không còn bao nhiêu chiến lực, quan sát trận chiến thì thấy hắn đánh chết Long Ngũ rất nhẹ nhàng, nhưng trên thực tế Liễu Tàn Dương đã sử dụng toàn bộ linh lực bản thân.

Lúc ban đầu Thiên Liệt được dùng để mở đường cho phù chú tấn công, tiêu hao một phần nhỏ linh lực, cuối cùng là đến phù chú phong bạo hấp thu toàn bộ linh lực của hắn, khống chế một quả phù chú cũng không phí bao nhiêu khí lực, nhưng khống chế mười tấm phù chú lại tiêu hao rất nhiều linh lực, Liễu Tàn Dương khống chế hơn ba trăm tấm phù chú, tu sĩ Kim Đan cũng khó làm được điểm này.

- Quá yếu! Ta quá yếu, đối phó tu sĩ Kim Đan lại tốn nhiều sức như vậy!

Liễu Tàn Dương nhớ tới lực lượng bản tôn, phải gia tốc tăng tu vi lên, Liễu Tàn Dương có cảm giác bản tôn không đủ thành thật với mình, dựa theo miêu tả về Thân Ngoại Hóa Thân, đây rõ ràng là thần thông trảm tâm ma, mà mình là hóa thân, nếu như bản tôn bị hấp dẫn thành tiên, trảm hóa thân, hắn nên làm sao cho phải?

Việc cấp bách là tăng tu vi lên thật nhanh.

Liễu Tàn Dương vận chuyển Du Long Đại Pháp nhanh hơn, hắn cố gắng khôi phục tu vi, hắn bố trí ảo trận tại nơi mình ẩn thân, tu sĩ Kim Đan bình thường không cách nào dò xét được.

Ba ngày sau, tu vi Liễu Tàn Dương khôi phục hoàn toàn.

Ưng đạo nhân đang làm Lã Vọng buông cần, mấy ngày qua hắn không có rời đi, hắn có một cảm giác, Liễu Tàn Dương không có bỏ chạy, người này đang ẩn nấp gần đây, hắn cần làm chính là chờ đợi, chờ đợi Liễu Tàn Dương xuất hiện, sau đó phải đánh chết thật nhanh! Tuyệt đối không cho đối phương cơ hội thi triển phù chú.

Liễu Tàn Dương lặng lẽ phóng thần thức thăm dò, hắn có thể đánh chết tu sĩ Kim Đan sơ k, nhưng hắn không có một thành nắm chức tu sĩ Kim Đan trung kỳ, đánh chết tu sĩ Kim Đan trung kỳ cần phải bố trí thiên la địa võng, chỉ có tu sĩ Kim Đan rơi vào trong lưới mới có thể chém giết.

Ưng đạo nhân nhíu mày suy nghĩ, tuy hắn không thể dò xét Liễu Tàn Dương ẩn nấp nơi nào, nhưng thần thức của hắn lại phát hiện chấn động rất nhỏ.

- Xuất hiện!

Thân thể Ưng đạo người lao đi, hắn tiến thẳng về nơi Liễu Tàn Dương ẩn nấp.

- Tiểu tặc, ngươi chết chắc rồi.

Ưng đạo nhân đi đến nơi sinh ra linh lực chấn động lại không tìm thấy Liễu Tàn Dương, nhưng trực giác nói cho hắn biết tiểu tử này đang nấp ở đây.

Ưng đạo nhân phát giác nơi này có bố trí ảo trận, trận pháp rất tinh diệu, trách không được cho dù mình tìm thế nào cũng không tìm ra.

Ưng đạo nhân vận dụng bảo tháp của mình.

- Tuy ta không biết ngươi nấp ở nơi nào, nhưng ta sẽ phát hủy nơi đây, ta không tin không tìm ra nơi ngươi ẩn nấp.

Ưng đạo nhân nói ý đồ của mình là muốn kích thích Liễu Tàn Dương xao động.

Ưng đạo nhân ném bảo tháp trong tay ra ngoài, trong nháy mắt bảo tháp biến cao vài chục trượng.

Tòa bảo tháp này nện thẳng xuống đất, mặt đất chấn động dữ dội, cây cối chung quanh rụng lá gãy đổ không ít, ảo trận Liễu Tàn Dương bố trí cũng biến mất.

Ưng đạo nhân lại nâng pháp bảo lên cao lần nữa, tiếp tục nện thẳng xuống, cây cỏ và cổ thị bị đè nát hoặc nhổ tận gốc.

Liễu Tàn Dương thở dài nhìn hung uy của Ưng đạo nhân.

Ưng đạo nhân dám khẳng định Liễu Tàn Dương đang ở gần đây, cho nên cứ phá hủy nơi này là xong.

Một kích vừa rồi còn cách Liễu Tàn Dương năm trăm trượng, Liễu Tàn Dương cảm giác được tử vong đến gần, xem ra đối mặt tu sĩ Kim Đan trung kỳ, hắn không có phần thắng, cho dù bố trí trận pháp cũng không thể làm gì được người có tu vi cao hơn mình quá nhiều.

Liễu Tàn Dương nhìn bảo tháp bay lên đỉnh đầu của mình thì biết không xong, hắn không thể nhịn được nữa, nếu bảo tháp kia nện xuống, cho dù thân thể mình làm bằng Sa tinh, hắn trúng một kích này sẽ phải chết không nghi ngờ.

Liễu Tàn Dương ngưng tụ tu vi gia trì lên hai chân, hắn nhảy ra khỏi phạm vi công kích của bảo tháp.

Bảo tháp rơi xuống, nơi Liễu Tàn Dương ẩn thân bị nện nát, nếu hắn đi chạm một bước sẽ bị nện thành thịt nát, xem ra cảnh giới của mình quá thấp, cho dù có kinh nghiệm và lịch duyệt vẫn không thể bù đắp được.

Không chờ Liễu Tàn Dương đào thoát, một bàn tay bay tới bắt lấy thân thể Liễu Tàn Dương, cho dù Liễu Tàn Dương muốn vận dụng phù chú cũng không có thời gian..

- Lực lượng quá yếu, nhưng ta rát xem trọng ngươi.

Liễu Tàn Dương nhìn Ưng đạo nhân, hắn phát hiện mình đã bị giam cầm, không thể vận dụng linh lực.

- Quả nhiên, cảnh giới cao thấp là cái hào rộng, Trúc Cơ Kỳ không thể đối kháng tu sĩ Kim Đan.

Liễu Tàn Dương mở miệng, Ưng đạo nhân vốn định lập tức đánh chết Liễu Tàn Dương, nhưng sau khi nghe nói xong lại chần chờ một chút, những lời này có ý gì? Đây là tâm tính thế nào? Sắp chết đến nơi còn cuồng vọng như thế.

Liễu Tàn Dương nhìn Ưng đạo nhân nói một câu:

- Ngươi không thể giết ta.

- Ngươi có ý gì?

Thần thức Ưng đạo nhân tỏa ra chung quanh, hắn muốn dò xét hậu chiêu của Liễu Tàn Dương.

- Ý của ta là, ngươi chết chắc rồi!

Liễu Tàn Dương bị Ưng đạo nhân giam cầm, nhưng hắn không sợ hãi nói ra lời này, Ưng đạo nhân sinh ra cảm giác sợ hãi, trực giác đang nói cho hắn biết, hắn phải chạy nhanh đi! Rời khỏi nơi này thật nhanh, chạy càng xa càng tốt.

- Rốt cuộc ngươi là ai, cứ việc nói ra đi, ta xem xét có tha cho ngươi hay không.

Ưng đạo nhân nói ra, chuyện hắn lo lắng nhất là vì sao kẻ này ngông cuồng như thế, có thể dùng tu vi Trúc Cơ đánh chết tu sĩ Kim Đan, sau lưng hắn có chỗ dựa nào? Chỗ dựa hắn là ai? Sau khi mình giết hắn sẽ có hậu quả thế nào?

Hai thân ảnh lóe lên, Kim Kiều và Long Nhất chạy tới, Kim Kiều đứng sau lưng Ưng đạo nhân, dùng thần thức tập trung Liễu Tàn Dương.