Phệ Tâm Cổ

Chương 48



Album chuẩn bị đã lâu rốt cục phát hành. Lượng tiêu thụ trong tuần đầu tiên rất không tầm thường, đương nhiên không thể so sánh với những siêu sao hạng nhất, nhưng là một người mới, tình hình rất tốt, ba chữ “Nghiêm Hạo Thần” lần nữa trở thành chủ đề nóng trên tạp chí giải trí.

Có người luận điệu cũ rích nhai đi nhai lại album của Nghiêm Hạo Thần bán đắt chẳng qua là phù dung sớm nở tối tàn, các bạn nữ chỉ nhìn thấy khuôn mặt tuấn mỹ mê người trên ảnh bìa liền không chút do dự mua album, làm sao để ý nội dung bên trong là gì, chỉ là loại nhiệt tình này tới nhanh đi mau, giữ không được bao lâu. Cũng có nhà phê bình âm nhạc có thâm niên chỉ ra rằng tuy còn chưa tính hoàn hảo, nhưng cả album từ giai điệu đến giọng hát đều biểu hiện đáng táng dương, đặc biệt xuất sắc, theo thời gian Nghiêm Hạo Thần nhất định có thể bước lên hàng ngũ của ca sĩ top đầu.

Nghiêm Hạo Thần sau khi xem xong mấy tờ tạp chí hoặc tâng bốc, hoặc dìm xuống hiếu kì không thiếu cái lạ cũng vẫn chỉ cười bỏ qua, ném trả lại cho Hoắc đại tổng tài có bệnh nghiện cất chứa, dù thế nào, bị người chú ý luôn là chuyện tốt. Chứng minh cậu có tư cách được người bàn bạc không phải sao?

Có suy nghĩ tương tự rõ ràng không chỉ một mình Nghiêm Hạo Thần. Có lẽ là vì để hút người xem, một chương trình âm nhạc khá nổi tiếng thế nhưng mời cậu và Kelvin làm khách quý. Bên Hoàn Á tự nhiên không có vấn đề, cơ hội tuyên truyền nhiều không có gì không tốt, nhưng Kelvin này tự tin kiêu ngạo ghét nhất bị nhắc tới cùng Nghiêm Hạo Thần lại cũng đồng ý, hơn nữa ở tiết mục trước bị hỏi “Có ngại diễn chung một tiết mục với Nghiêm Hạo Thần hay không?” thì tự cho là hài hước mà trả lời:

“Nếu như bị mời diễn sắc đẹp, có lẽ tôi sẽ không bằng người ta. Nhưng nếu là tiết mục âm nhạc chính quy, tôi nghĩ người nên cẩn thận chính là đối phương.”

Đối với cái này, Hoắc Kiếm gãi trúng tim đem mà vạch ra:

“Bất quá là tiểu nhân hết thời, muốn mượn em cứu vớt chút danh tiếng thôi.”

Kelvin debut sớm hơn cậu, nhưng vẫn thành tích thường thường, album đầu tiên phát hành hưởng ứng cũng không tốt lắm, ngoài vài scandal cùng những thực tập sinh còn chưa debut, gần như không có cơ hội được truyền thông chú ý tới. Scandal về việc Kelvin cùng Nghiêm Hạo Thần là đối thủ của nhau lại được đưa lên mặt báo, hắn tự nhiên sẽ không buông tha cơ hội thật tốt để được chú ý này.

Cách nói của anh trực tiếp khiến cậu rất thích, Nghiêm Hạo Thần vừa lòng nheo mắt phượng xinh đẹp, môi mỏng khẽ nhếch, đang chuẩn bị cho anh một nụ cười tán dương sáng lạn, Hoắc Kiếm liền không nhanh không chậm lại mở miệng nói:

“Bất quá, nếu em xem thường lần này, không nghiêm túc chuẩn bị, lời của cậu ta cũng có khả năng trở thành sự thật.”

Độ cung nhỏ bé nơi khóe miệng thay đổi, Nghiêm Hạo Thần tốn hơi thừa lời:

“Thật sự chưa có ai đề nghị anh sửa cách nói chuyện?”

Thật sự là trực tiếp đến làm cho người ta chán ghét.

Anh còn thật sự nghiêm túc nhìn cậu:

“Thực ra từ rất sớm anh đã muốn nói với em, vẫn không có cơ hội. Lời thật mất lòng, làm người không thể chỉ chọn lời mình thích nghe. Em bây giờ đã chính thức debut, những người và chuyện cần đối mặt phức tạp hơn trước kia nhiều lắm, đạo lý này nhất định phải hiểu được.”

Nghiêm Hạo Thần nghiêm túc nhìn lại anh:

“Thực ra em vẫn có một việc cũng muốn hỏi anh.”

“Cái gì?”

“Anh năm nay rốt cuộc bao nhiêu tuổi?”

“Hai mươi sáu.”

Chậc, loại tính cách như thầy đồ này là dương thành như thế nào? Nhìn thấy ánh mắt khó hiểu của anh, Nghiêm Hạo Thần cười rất lạ, tiếp tục đặt câu hỏi:

“Từ năm giờ đến sáu giờ, anh có lịch làm việc không?”

“Anh phải ở trong phòng hội nghị để họp.”

“Trong phòng hội nghị có TV không?”

“Có.”

“Vậy mở lên.”

Để anh tận mắt nhìn, rốt cuộc lời nói của Kelvin có thể thành sự thật hay không. Nhìn anh nhíu mày, Nghiêm Hạo Thần nhét súp gà tình yêu vào lại trong tay anh, xoay người rời đi:

“Em muốn nghỉ ngơi dưỡng sức, tạm biệt trước.”

Sau đó như nhớ tới cái gì đột nhiên quay đầu lại:

“A, đúng rồi, nhắc anh trước, vì khiến Kelvin phải để ý em trên mọi phương diện, quần của em ngày đó sẽ rất ngắn.”

Hoắc đại tổng tài muộn màng phát hiện mình bị đùa giỡn đứng phía sau cậu bất đắc dĩ kêu một tiếng “Hạo Thần”, Nghiêm Hạo Thần tâm tình khoái trá mà nhếch khoé miệng, cũng không quay đầu lại mà nhanh chóng rời đi.