Ông Chồng Lớn Tuổi

Chương 41: Du lịch trăng mật.



Hai ngày nay mưa dầm không ngừng, đúng là thời tiết thanh minh.

Buổi tối cậu nằm trên ghế sa lông, gối đầu lên đùi bác sĩ Dương, giơ ipad xem lễ thanh minh này sẽ có những địa điểm vui chơi nào thú vị.

Đúng là không để ý thì thôi, nếu đã xem thì mới biết có quá nhiều nơi để đi. Dụ Trừng từ nhỏ đã không được đi đâu, cũng không dám đòi hỏi ông cho đi.

Bác sĩ Dương thấy cậu chú tâm vào iPad liền lấy một quả dâu bỏ vào miệng cậu, một trái lại một trái.

"Ăn ngon không?"

Cậu gật đầu.

"Đây là quả cuối cùng."

Dụ Trừng không hiểu lời anh nói đanh dời tầm mắt khỏi iPad nhìn lên anh.

Anh cúi đầu ngậm vào đôi môi cậu, vươn đầu lưỡi mút vào, Dụ Trừng liền mềm nhũn, bỏ qua pad, hai tay vòng lấy cổ anh kéo xuống.

Anh lấy iPad từ tay cậu để qua bàn liền ôm lấy cậu tiến vào phòng ngủ.

*** ***

Sau đó, Dụ Trừng mềm oặt mà nằm nhoài trên ngực anh, anh vuốt ve tấm lưng nhẵn mịn của cậu, làm cậu rất thoải mái và có chút buồn ngủ. Dụ Trừng ngáp dài, cảm giác mình đã muốn ngủ, thế nhưng đột nhiên nhớ tới việc chọn địa điểm du lịch bỏ dở nửa chừng, nhất thời buồn ngủ tan mất, cậu ngẩng đầu khỏi người anh:" Lễ này anh có được nghỉ không? ".

Bác sĩ Dương hai mắt nhắm nghiền, lười biếng trả lời :" Uh! ".

"Anh có dự tính đi nơi nào nghỉ lễ không? ".

Anh hơi nâng mí mắt hỏi cậu :"Em muốn đi chơi! ".

Dụ Trừng dùng sức gật đầu, mặt hơi có điểm hồng:" Em muốn cùng anh đi nghĩ lễ"

"Được!.Em muốn đi nơi nào? "

"Em không biết! "

"Đi suối nước nóng, được không!?"

"Nơi nào cũng được, miễn có anh làm em vui"

Anh lần này thật không nhịn được, vai hơi chuyển động, ôm eo cậu, làm cho cậu nằm nhoài trên người anh, hai người chóp mũi đối chóp mũi, anh cười có chút trầm thấp: "Anh có điều kiện! "

"...!"

"Ban ngày làm một lần, ban đêm làm khi nào anh thấy đủ thì thôi. Ok không????" bác sĩ Dương bóp mông cậu hỏi.

Dụ Trừng liền mãnh lắc đầu: "Không, không cần a..." lại suy nghĩ thêm:" ban đêm thôi được không? Nhiều quá em sẽ không đi chơi nổi.... "

"Cũng được! "

Hành trình đi suối nước nóng được định vào sáng thứ sáu. Chỗ suối nước nóng cũng không xa, đi xe khoảng chừng hai giờ là đến nơi. Suối nước nóng ở nơi đó rất nổi tiếng, cảnh sắc cũng rất đẹp.

Dụ Trừng em hành lý bỏ vào phòng, mới bắt đầu quan sát hoàn cảnh của nơi này. Bên trong mỗi phòng đều có một hồ nước nóng riêng, diện tích không lớn nhưng để hai người "Nghịch nước" cũng đủ.

Lầu dưới sân sau một hoa viên lớn, bày khắp nơi là những hòn đá nhỏ, còn có giả sơn, chòi nghỉ mát, đi qua hoa viên theo một con đường đá là đến suối nước nóng.

Bác sĩ Dương cũng đi tới phía sau cậu cùng ngắm cảnh, cậu dựa vào lồng ngực rộng lớn vững vững vàng vàng của anh, anh vòng qua ôm cậu vào trong ngực, anh cười nói: "Em thích nơi này không ?"

"Um! ." Dụ Trừng hai tay nắm thật chặt, ở trước ngực ngẩng đầu nhìn anh nói: " Em yêu anh! ".

" Anh cũng yêu em! Bà xã ".

Sau khi sắp xếp xog hai người lựa chọn chỗ tương đối ít người, nước không quá đầu gối.

Sau khi ngồi xuống cả người cũng có thể cảm nhận được ấm áp, trong suối nước nóng không ngừng có hơi nước bốc lên như sương trắng nên ở xa người khác cũng không thấy rõ họ.

Bác sĩ Dương dựa lưng vào trên tảng đá, Dụ Trừng thì lại phía sau lưng dán vào lồng ngực của anh vừa ăn đồ ăn vặt anh đưa tới.

Sau một lúc ngâm mình trong nước, cậu cả người ấm áp, thoải mái muốn ngủ, đột nhiên cảm thấy phía sau có một đôi tay quấy phá, ve hai núm vú mấy cái, ngay lập tức có thể cảm giác được nụ hoa bắt đầu mẫn cảm mà đứng thẳng.

"Anh đừng..." cậu đè lại tay kia lại dựa vào người anh, anh cúi đầu xuống có thể từ phía trên nhìn thấy hai núm vú ở trong nước.

Ai khi ngâm mình trong suối nước nóng cũng chỉ lo hưởng thụ, không có ai chú ý tới bên này.

"Trừng Trừng có nhớ em hứa qua cái gì không?"

Anh lấy tay gảy gảy trên nụ hoa, cậu lập tức ngẩng đầu nói: " Em .... Em nhớ ra rồi sao!?".

"Anh nói... là... ban ngày làm một lần ...ban đêm..... ".Âm thanh của cậu nhỏ như muỗi kêu, sau khi nói xong đem mặt chôn bên gáy anh.

Anh cúi đầu hôn một cái trên chóp mũi cậu: "Trở về phòng." sau đó bác sĩ Dương liền vác cậu lên đi nhanh về phòng.

Lúc bị ném trên giường cậu trở mình quỳ nằm úp sấp, đem quần lót cởi ra, lộ ra cặp mông trắng mịn dụ người.

Anh đem cái mông của cậu đẩy ra, cúc huyệt phấn nộn hiện ra một cái lỗ nhỏ lộ ra thịt mềm bên trong, anh khom người, lấy tính khí vẽ quanh côn thịt một vòng, tình cờ đem quy đầu đâm vào bên trong cúc huyệt nhợt nhạt mà đánh cắm mấy lần liền rút ra .

"Ừm... Sâu vào... Cúc huyệt muốn ăn tính khí của ông xã..." Cậu theo động tác của tính khí cũng lắc cái mông cầu anh chịch, thậm chí chủ động đem bàn tay đến phía sau, đem hai cánh mông hướng hai bên đẩy ra, anh không nhịn được nữa thừa thế xông lên đâm vào!

"Ạch - a a a..." Cậu bị anh làm đến lập tức xông về phía trước, đầu gối mềm nhũn quỳ không được, mà cúc huyệt kẹp chặt tính khí trong cơ thể không ngừng mà mút vào.


"Oh! ... Em kẹp chặt quá !....." Anh vỗ vỗ cái mông của cậu.

"A... ông xã... To quá.... Chịch em..."

Bác sĩ Dương cũng cố nén nội tâm kích động, tính khí cứng đến nỗi sắp nổ tung, cảm thụ được thịt mềm trong cúc huyệt tầng tầng bao vây lấy tính khí mình, anh ôm eo cậu đem cái mông của cậu hướng lên trên đem côn thịt rút ra một đoạn, lại nặng nề mà thụt vào!

"Ây... A a... Thật thoải mái... Ân... ông xã dùng sức làm em... A..." Cậu hai tay chống giường, bị làm đến dâm từ lãng ngữ không ngừng từ trong miệng tràn ra như uống xuân dược.

Tư thế này có thể đem cả tính khí đều đi vào hết sảng khoái đến không muốn rút ra, chỉ muốn vẫn luôn ở trong cúc huyệt ấm áp mềm nhũn rồi cứng, cứng rồi trực tiếp làm.

Cậu cong lên cái mông, bị làm đến thoải mái, đột nhiên hai tay bị anh nắm chặt, đem cả nửa người đều kéo thẳng, tính khí vừa cắm vào cúc huyệt, lúc cắm vào hai đầu gối cũng sẽ bị làm đến dịch chuyển về phía trước.

"A... Ông Xã... ôm em ..."

Cuối cùng anh đem hai người xoay mình về hướng tấm gương to, Dụ Trừng ngẩng đầu nhìn liếc mắt một cái, thấy mình trong gương mặt đầy cảnh "xuân", ánh mắt mơ hồ, trước ngực bị ve đến săn cứng.

Dưới hạ thân là một mảng nhỏ lông mao đen nhạt sắc chính giữa là một tính khí đang rỉ chất dịch trắng.

"Bà xã! Nhìn vào gương! "

"A a... rất dâm đãng... Không nên nhìn..."

"Bà xã! Em rất đẹp! "

"A... to quá.... Cúc huyệt..... của em... rất trướng... A a a... Nhẹ chút..."

"Nha nha... Chậm một chút... A a a a... Muốn làm hư ... ông xã mau dừng lại... Ân a a..." Dụ Trừng cả người đều run, liều mạng lắc đầu, bị làm đến miệng không ngừng rên rỉ nước bọt cũng không kịp nuốt xuống mà từ khóe miệng chảy ra.

Một bộ dạng bị làm đến thất thần.

"Không muốn... mông đau quá... A a a... Ông xã tha em..."

"Không được... Không được... Muốn bắn... A a a a... anh bắt nạt em.. Nha nha..."

Tay bác sĩ Dương cảm giác được tính khí trong tay run lên, Dụ Trừng bắn ra, tinh dịch bắn ra.

"Em xong rồi đến anh."

Tính khí từ trong cúc huyệt lùi ra, chỗ ấy có vài giọt chất dịch trong suốt từ bên trong chảy ra. Sau đó lại đâm mạnh vào trong cùng.

"Ông xã.. lớn quá... A..." Cậu cảm giác trong cúc huyệt no đến mức tràn đầy, miệng huyệt muốn khép chặt cũng không làm nổi, tính khí lửa nóng thâm nhập trong cơ thể.

"Không thích sao?"

"Thích... Thích nhất ông ... Ân a..."

"Nha nha... Không chịu được... Aa a... ông xã.. Nha a... Ba ba... Tha em..." Dụ Trừng một trận gọi loạn, thậm chí ngay cả ba ba đều kêu ra khỏi miệng.

Thấy cậu đáng thương đến nước mắt chảy đầy mặt, anh động viên hôn nước mắt trên mặt cậu. Cậu ủy khuất nhìn anh chu môi làm nũng nỗ lực cho anh buông tha mình mà người kia vẫn như cũ đem tính khí để trong cúc huyệt ấm áp không chịu lui ra, chỉ là động tác lại nhẹ nhàng mà động đậy.

"Được thôi, hôn ông xã một cái. Ông xã sẽ bỏ qua cho em."

Dụ Trừng nâng mặt của anh ở phía trên in vài cái hôn, trong lúc đó cũng khịt khịt mũi làm ra một vẻ mặt bị bắt nạt đến không chịu được.

Bác sĩ Dương từ cúc huyệt bị làm đã tê rần rút ra một nửa, sau đó lại đem cả cây thao tiến vào, không nói lời gì mà nhanh chóng va chạm vào cúc huyệt bị thút đến đỏ tươi.

"Được... ông xã... Cúc huyệt muốn hỏng rồi... Nha..."

Ngón tay anh để trên cúc huyệt kìm mấy lần, cậu hận cắn anh một cái, hai người ôm nhau cùng hưởng thụ dư vị cao trào.