Nuông Chiều Em Là Đặc Quyền Của Anh

Chương 1: Tiểu thư của nhà họ Hàn



-Tiểu thư ơi người dậy đi mà tiểu thư ơi .Chị người hầu muốn bật khóc với cái người quấn cái chăn như con tằm lên người đang trong mộng đẹp

Cái người ở trong chăn vẫn tiếp tục công việc của mình là ngủ (lạy bà dậy đi cho con viết tiếp truyện -.-)

-Sao vậy .Hàn Khải Minh mở cửa bước vào

-Thưa thiếu gia goi quài mà tiểu thư không chịu dậy

-Đi ra đi ,để tôi .Minh nói

-vâng .cô người hầu bước ra ngoài , vẻ vui mặt tươi vui vì đã thoát khỏi cô

Khải Minh thở dài nhìn cô em gái bé bỏng của mình không nỡ đánh thức nhưng mà cô phải dậy để ăn TRƯA nữa chứ (phục cái bà này thiệt)

-Tuyết San bảo bối , dậy nào em -Khải Minh mỉm cười nói , anh yêu thương cô lắm ,anh chỉ ấm áp với cô thôi.Anh tự hứa với mình sẽ cưng chiều cô cho tới khi gả cho người con trai khác,mà anh coi là có thể chăm sóc được em gái mình.Nghỉ tới đây anh hơi đau lòng khi bảo bối anh nâng niu bấy lâu phải đem gả cho người khác nhưng trước khi đem gả bảo bối đồng thời là tiểu tổ tông này thì phải đánh thức cô dậy trước đã.

-Ô ,cô bé à bộ em không muốn ăn bánh à uổng công anh chuẩn bị cho em nhiều bánh đến vậy còn có cả bộ truyện anime mà mấy bữa nay em đòi nữa .Anh nói lớn

-Vẫn ngủ ...(cái bà này , thức là bà chết à =.=)

-Hàn Tuyết San! Này vậy khỏi nhé .Anh đen mặt, giả bộ bước ra ngoài

Bỗng cái chăn bay lên mặt anh .Đúng như dự đoán của anh , làm sao mà cô không dậy được chứ

-Anh mua bánh cho em ? .Cô hỏi

-ừ .anh trả lời

-Còn có cả bộ truyện anime ? .Cỏ hỏi tiếp

-ừ .Anh thở dài , trả lời tiếp

-Yup~ thương anh hai ghê nha .Cô nhảy như tinh tinh ở trên giường

Anh cười với bộ dáng đáng yêu của cô .Lúc cô còn nhỏ anh sợ cô sẽ bị ăn hiếp bơi dáng vẻ nhỏ nhắn của cô nhưng bây giờ thì anh nghĩ lại rồi cô ăn hiếp người ta thì anh tin ! Mà ngược lại không bị khi dễ mà được mọi người tung hô bởi vẻ đẹp mang phần đáng yêu như con nít của cô nữa chứ , có vẻ anh không cần phải lo nữa rồi . Anh xoa đầu cô thật nhẹ bảo cô vào nhà vệ sinh anh sẽ ở dưới chờ cô xuống nhà ăn chung với anh...