Nước Mắt Sẽ Ngừng Rơi

Chương 10



Ở bar wind’s có 4 người đang chụm đầu vô bàn bạc. Người nóng ruột nhất là Khánh, đứng ngồi không yên đi đi lại lại làm ai cũng bất ngờ trước thái độ này nhưng vẫn gạt qua 1 bên vì việc cấp bách nhất vẫn là cứu Jan thoát khỏi bọn người đó.

tít tít

“mày còn 20’, đi 1 mình mày đưa thêm ai theo thỳ đến nhận xác bạn mày là vừa” bọn chúng hăm dọa

-thôi mọi người ở lại đi_vừa dứt lời nó lấy chiếc exciter lao thẳng tốc độ chóng mặt đến cảnh sát giao thông cũng không dám can thiệp. Nhìn nó phóng qua cảnh sát cũng thấy lạnh người với 1 bộ đen từ đầu đến chân của nó.

KÍT!!! nó dừng lại trước căn nhà mục nát gần cảng Quốc Thiên(tên này t.g bịa ra). Đạp cửa bước vô khung cảnh trước mắt cũng làm nó phải đứng khựng lại, tim nhói đau Jan nằm dưới sàn với thương tích đầy mình, tóc bị cắt nham nhở, quần áo rách tả tơi xộc xệch máu thấm ra chiếc áo sơ-mi trắng đã khô dần vón cục chuyển sang màu đen thẫm. Nó không tin vào mắt mình nữa, trông Jan giờ thật thảm hại nó phải nuốt khan nướt mắt vào trong nếu không đã mất bình tĩnh.

-haha mày đến nhanh hơn tao tưởng_Uyển Nhi cười khinh khỉnh nhìn nó, cô ta giờ không khác gì 1 con quỷ, một đứa con gái có nụ cười thánh thiện gương mặt khả tú đây ư. Nó nhếch mép khinh thường

-mày sẽ phải trả giá đắt đấy_dứt câu nó lại gần cho UN 1 tát trời giáng làm nhõ mất đà ngã xuống, 1 dòng máu tươi chảy ra khóe miệng. UN trừng mắt “mày” nhìn đám du côn ra lệnh

-bắt lấy nó, đánh chết nó cho tao_UN gào lên như 1 con thú điên loạn, giọng chứa đầy sự cay nghiệt. UN cũng định không động thủ với nó, nhưng hết lần này đến lần khác đều thấy nó đi cạnh hắn, và hôm nay cũng vậy chính vì thế mới xảy ra sai lầm này. Vì tình yêu ư, không không phải đó chính là lòng ghen ghét sự đố kỵ...

25 tên xăm xổ đầy mình, cao lớn bặm trợn tay cầm dao, rựa tiến lại chỗ nó, UN mỉm cười đắc ý nhưng không lần lượt

1 tên

2 tên

...

Rồi 20 tên lần lượt nằm xuống máu trào ra lênh láng cả phòng. Tuy thể lực nó rất khỏe nhưng nó vẫn là con gái, sức đã kiệt tay không tránh tra với 25 tên có vũ khí trên tay đâu phải dễ dàng. Thấy nó đã thấm mệt, 1 tên chém lao vào chém nó nó uyển chuyển né được nhưng không may tay vẫn bị cứa 1 đường dài, máu túa ra mặt nó tái dần. Mắt nó lờ mờ nhìn thấy lưỡi dao vung lên tiến vào mình, nó nhắm mắt lại đợi chờ cái chết.

PẰNG!!! PẰNG!!!...

Tiếng súng từ đâu vang lên, bắn văng chiếc dao đó ra rồi lần lượt các tên còn lại ngã xuống, máu tuôn ra. Hắn bước vào trên tay vẫn còn khẩu súng AKA133 mạ vàng(chém) còn vương chút khói. Đi theo sau hắn là Quân và Khánh, Khánh chạy lại phía Jan chua xót nhìn vết thương trên người cô, quoắc mắt đầy giận dữ nhìn saq UN đang co rúm người run bần bật miệng mấp máy gì đó. Khánh bế Jan, Quân bế nó nhanh chóng đưa 2 cô vào bệnh viện

Đợi cho họ đi rồi hắn mới bình thán rảo bước tiến gần đến UN, UN xanh mặt

-cô cũng gan quá nhỉ_hắn nhếch mép tạo thành đường cong hoàn mĩ hiện ra.

-vì em y...yê...yêu anh_UN bắt đầu khóc, kể lể

-7 năm, suốt 7 năm trời em chưa từng yêu ai ngoài anh ra, lớn lên gần nhau sao anh chưa từng quan tâm để ý đến em. Vậy mà từ khi con ranh đó đến ánh mắt anh luôn hương về nó. VÌ SAO_UN gào lên trong tiếng nấc nghẹn ngào, chưa đựng sự tức giận tủi hờn.bỏ qua sự tự tôn của 1 đứa con gái nó van xin tình yêu của hắn, UN cũng mệt mỏi lắm chứ muốn từ bỏ, nhưng trái tim cô không cho phép nó vẫn đập lên từng hồi khi gần anh, póp nghẹn đến đau nhói khi anh gần đứa con gái khác không phải là cô...

-hết chưa_giọng hắn vẫn lạnh tanh nhìn UN. UN ngừng khóc nhìn hắn có thể lạnh nhạt với nó vậy sao, UN làm việc này cũng chỉ vì tình yêu với hắn vậy mà đáp lại cô vẫn chỉ là ánh nhìn khinh miệt.

-lôi cô ta về bang_hắn bỏ đi, để lại UN với 2 hàng nước mắt chảy dài.