Nữ Mạnh (Thương Tận Xương)

Chương 41: Hay cho một người



- Tu Âu cảm ơn anh, nếu hôm qua không có anh chắc giờ Thuận Tii củng gặp Chu Hoài An, Tì Tan tôi nợ anh một mạng " nói xong Cô đứng dạy cúi đầu với Tu Âu

Tu Âu thấy cô cúi đầu, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Đế Tứ Thần, thấy Lão Đại nhà mình nhìn Tan Tỷ nhíu mày chứ không thèm nhìn mình liền cười nói với cô

- Tan Tỷ câu cảm ơn Tu Âu tôi nhận, chứ câu tôi nợ anh một mạng thật là Tu Âu tôi không dám nhận, mà nhận củng không nhận nổi

Tì Tan nhìn chăm chăm Tu Âu sau đó cười ra tiếng, những người trong bàn ăn thấy cô cười như vậy mà lạnh sống lưng

- Đế Lão Đại coi như lần này Đế Gia lại cứu cô một lần nữa thật cảm ơn, sau này nếu có chuyện gì xin Lão Đại cứ nói Tì Tan sẵn sàng giúp a

Đế Tứ Thần gật đầu nhìn cô chứ không trả lời

sau buổi ăn cô xin phép về Tề Gia, lúc bước vào cửa thấy Tề Laii mặt mày đầy râu ria ánh mặt sợ hãi nhìn Cô, cô chẳng thèm để ý đi ngang qua đi lên lầu

Thuận Tii xém chút nữa là mất mạng cô giận Tề Laii củng là đúng, tin tưởng hắn mới giao Thuận Tii cho hắn mà hắn lại không quý trọng qua lại với Chu Hoài An đã vậy còn làm chuyện ấy trên giường Thuận nữa chứ rồi tới Chu Hoài An dám sai một đứa trẻ đâm Thuận Tii rồi để hắn can ngăn hứ đúng là nực cười, vốn Chu Hoài An có thù với Thuận Tii, Tì Tan....

cô bước vào phòng của cô thấy Thuận Tii đang nằm ngủ tay còn gắm dây chuyền nước biển mà lòng nhói, đi lại mép giường ngồi xuống nhịn không được đưa tay sờ mặt Anh, đúng lúc này Thuận Tii mới mở mắt cười dịu dàng với cô

- Tan tao xin lỗi,lại làm mày lo lắng nữa rồi

- Ừ

- Tan đừng giận Tề Laii nữa, dù sao củng là người một nhà " vừa nói anh vừa quang sát sắc mặt của Cô, thấy cô vẫn bình thường thì đã hiểu cô đã tha cho Tề Laii

- nghỉ ngơi đi ngày mốt qua xin lỗi Dương Gia một tiếng " Tì Tan nói xong đứng dạy đi lại tủ đồ lấy cái quần súp bờ men với áo thun trắng rồi đi vào nhà tắm,tắm khoản 30p cô mới bước ra thấy đồ hồ đã là 1h trưa rồi lại nhìn thấy Thuận Tii nhắm mắt ngủ nên bước qua phòng Dạ Sii

-Tan Tỷ về rồi " Dạ Sii nghe tiếng bước chân liền biết là ai nên xoay mặt qua mừng rỡ nói

- ừ về củng lâu, tụi nó có kể chuyện hôm qua cho em nghe không? " Tì Tan đi lại ngồi cạnh nàng đưa tay nghịch tóc nàng âm thanh dịu dàng hỏi

- có Ngọc Như, Tề Phú kể lại cho em nghe rồi " nghe giọng này của Dạ Sii như là thiếu nữ mới lớn làm cô nhịn không được cười ra tiếng hỏi lại nàng

- sợ khônng?

-không nha Dạ Sii rất sợ Tan Tỷ nhưng không sợ Tan Tỷ giết người" vừa nói xong Dạ Sii quay người ôm chặt cô cằm để lại vai cô

Tì Tan nghe được củng ấm lòng củng giơi tay ôm lại nàng, Dạ Sii em ở Tề Gia như một công chúa, được gia đình Tề sủng nịch, còn có Tề Bạch đứa con trai hiểu chuyện đối với em mà nói đã là một may mắn lớn rồi em không cần gì nữa đâu

buổi tối người Tề Gia đầy đủ còn có Hoắc Lã Thạc, La Quân, tất cả ngồi trong phòng khách, chú nhìn tôi, tôi nhìn chú, tất cả điều nhìn về Tì Tan lúc này Tề Laii đứng dạy cúi thấp đầu nói

- Tan Tỷ việc lần này tôi sai tại tôi không nhìn ra bản thân của mình xém tí nữa là hại cả Thuận Tii tôi xin lỗi

Cô nhìn Tề Lai khẽ cười một tiếng sau đó hắng giọng tức giận quát lớn

- Hay cho một người giỏi nhất trong Tề Gia mà không nhìn ra được bản thân mình, hay cho người của Tề Gia mà không biết ai tốt ai xấu, hay cho một người ở dưới tướng mà không nghe lời

cô vừa ngưng lời Tề Laii liền quỳ xuống nói

- Tề Laii đã sai xin Tan Tỷ trách phạt

cô thấy Tề Laii quỳ xuống rồi nói lời này cô liền cười ra tiếng nói

-phạt sẽ phạt rồi đó nhưng bây giờ tôi nói lại cho chú một lần nữa nhé sẽ không có lần thứ 3 đâu đấy, Thuận Tii nhà tôi không giống Chu Hoài An cho dù là địa vị hay tính cách điều hơn Chu Hoài An gấp ngàn lần, năm đó tôi nói chú hãy quên chuyện củ đi tại sao chú lại cố chấp không tin lời của Tôi xém xíu nữa là Thuận Tii mất mạng, mạng của Thuận Tii dù đối với chú không ra gì nhưng đốt với tôi rất quan trọng, chú nói lớn không nói nhỏ không nhỏ nhưng với tôi chú chỉ như thằng nhóc mới bước vào đời.......... sau này lời tôi nói mong mấy người nghe và suy nghĩ ra một chút sẽ tốt hơn, 19 năm nay tôi chưa bao giờ nói sai

Tì Tan vừa dứt lời tất cả điều đồng thanh - VÂNG "

cô hài lòng gật đầu nhìn mọi người rồi mới nhìn Tề Laii một cái nữa rồi mới nói

- phạt chú lần này không phạt nữa đứng dạy đii, Ngọc Như chạy vào bảo đầu bếp nấu thêm canh gà cho Tề Laii uống 2 ngày nay Tề Laii chưa ăn gì rồi

nghe được Tì Tan hết giận mình mà còn bảo nấu canh gà cho mình uống trong lòng hạnh phúc tràn đầy, gật đầu đứng dạy đi lại ôm Tì Tan một cái rồi mới buông ra, sau này em sẽ không để Tỷ lo nữa đâu cảm ơn Tỷ

Tề Nam nhìn Thuận Tii rồi lại nhìn Tì Tan càng nhìn càng thấy có gì đó không đúng, địa vị cao hơn Chu Hoài An làm sao mà có chuyện đó được Chu Gia nói thấp không thấp, nói cao không cao nhưng vẫn có tiếng còn Thuận Tii ở chung với Tì Tan mà những người Thái Bảo cuộc sống củng không nhiều tiền tại lại nói địa vị cao hơn....

- à đúng rồi ngày mốt chúng ta qua Dương Gia xin lỗi một tiếng, tiệc mừng họ của ông Dương bị Tề Gia chúng mình phá hỏng củng nên qua xin lỗi " Tì Tan nhìn Tề Nam hỏi

-Vâng được " Tề Nam vừa nói xong liền giật mình cmn tại sao giọng lại kỳ thế,giọng rất ôn nhu không có phần nghiêm túc trời đất chuyện gì sảy ra vậy