Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn

Chương 27



Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt liền tới tháng năm rồi.

Cảnh xuân thâm tỏa, cỏ cây ẩn tình, tháng năm, nhất định là một mùa hạnh phúc.

Sau một tháng và sáu ngày, bạn sẽ có một cơ hội để lựa chọn vận mệnh củamình, đồng thời, cũng bị số phận lựa chọn, sở dĩ hạnh phúc, là bởi vì ởtrước đó, bạn còn có cơ hội nghỉ xả hơi.

Người mệt nhọc nhất,không phải mười hai năm phấn đấu để đổi lấy hai ngày ngắn ngủi, bởi vìtrong hai ngày đó, không liên quan số phận, không liên quan tương lai,bạn chỉ có chính mình, còn có cây bút của bạn nữa, ngoài ra, không có gì cả. mà ngay cả, bài thi của bạn, đều là bộ giáo dục phát.

Tuổithanh xuân của bạn, cuộc sống có bao nhiêu thời gian, có khả năng đượcăn cả ngã về không? Bạn có thử qua cảm giác nắm thật chặt số phận củachính mình ở trong tay hay không? Bạn có kiệt sức hay không, gần lúctuyệt vọng, được một loại niềm tin tha thiết ấm áp chống đỡ, sau đó mỉmcười đứng dậy lần nữa?

Nếu như bạn đều không có, vậy bạn nhấtđịnh chưa từng trải qua kì thi tốt nghiệp trung học. Ở trên ý nào đó mànói, thi tốt nghiệp trung học là một lễ trưởng thành chính thức, lúc này nói bừa một câu, đời người không thi vào trường đại học, là không hoànchỉnh.

Bởi vì, bạn thiếu một cơ hội, ở lúc bạn xinh đẹp nhất trẻ tuổi nhất, thành toàn một lần tuổi trẻ ngông cuồng của mình.

Nếu như bạn nguyện ý, bạn có thể có vô số lần cơ hội làm lại, nhưng là, bạn không thể tiếp tục làm lại phần thanh xuân trong năm tháng cố chấp nhất của tuổi trẻ khinh cuồng, đó là niềm vui tràn trề quyết không thỏa hiệp với số phận.

Ở tương lai vĩnh viễn không thể biết trước, chúngta có thể tin tưởng, chỉ có hiện tại. Mà hiện tại như bước đi trên băng mỏng, chúng ta có thể tin tưởng, chỉ có chính mình.

Bất kể nhưthế nào, xin tin tưởng chính mình, điên cuồng tin tưởng chính mình!Không biết xấu hổ tin tưởng chính mình! Những thứ khác, sau này hãy nói.

Tháng năm rồi, trên bảng đen thời gian thi vào đại học đếm ngược càng ngàycàng hơn đến gần, hình như Mộc Tử Mạt không cảm thấy thời gian trôi qua, ba ngày sau, sẽ phải tiến hành liên kết thi sáu trường tỉnh D.

Cái gọi là sáu trường, đều là sáu trường trung học trọng điểm xuất sắc nhất tỉnh D , chúng nó cộng lại chính là mạch máu giáo dục toàn bộ tỉnh D,sáu trường liên kết thi, tình huống chưa bao giờ có, tất cả cao thủ cáctrường so đấu, nghiễm nhiên là thử dao mổ trâu trước khi thi vào đạihọc.

Trung học H đối với cuộc thi lần này cực kỳ coi trọng, theotruyền thống bao năm qua, cuộc thi lần này đại khái có thể phản ảnh kếtquả cuối cùng của thi vào đại học, sai lệch gần như bằng không. Sắp xếptrường thi, thủ tục thi, hoàn toàn là chuẩn bị theo hình thức thi đạihọc.

Nhà trường coi trọng không thể nghi ngờ trong lúc vô hìnhtăng thêm áp lực cho học sinh lớp mười hai, nhưng là vừa nghĩ tới có thể so đấu với cao thủ trường khác trong thành phố, từ đáy lòng lại cảmthấy hưng phấn.

Chú thích dưới áp lực, Mộc Tử Mạt có chút tứcgiận, cổ họng khô rát, rất không thoải mái, bình thường không có bệnhkhông có đau, một người vui vẻ, hiện tại cả người giống như dưa chuộtnằm yên ở trên bàn.

Triệu Viện Viện thấy dáng vẻ phờ phạc ỉu xìucủa Mộc Tử Mạt, cho là cái đó của cô lại tới, không khỏi lắc đầu thởdài, "Tử Mạt, nếu như đến lúc đó cậu cũng đau thành ra như vậy, nhấtđịnh sẽ ảnh hưởng thi vào đại học, tớ nghe nói cái đó có thể uống thuốclàm nó lùi lại, cậu có nên thử một chút hay không?"

Mộc Tử Mạtvừa nghe cũng biết Triệu Viện Viện hiểu lầm, vội vàng nói, "Mình khôngphải cái đó, là có chút tức giận, cổ họng có chút đau."

TriệuViện Viện "A" một tiếng, "Vậy sao cậu không đi phòng y tá trong trường?việc này rất quan trọng, thân thể cũng không thể có chỗ sơ xuất."

Nói đến đây, sắc mặt Mộc Tử Mạt có chút tái nhợt tràn lên một tia cười yếuớt ngọt ngào, thật ra thì cô đã sớm nói với Cố Tính, anh nói anh sẽ đira bên ngoài mua thuốc, để cho cô đừng lo lắng, cũng đừng nghĩ cái gì,nghỉ ngơi thật tốt.

Cho nên cô mới có thể không làm bài tập, nằm ở trên bàn chờ anh.

Cố Tính rất nhanh mua được thuốc mang đến đây, còn nhân tiện mang theo một ly nước cẩu kỷ hoa cúc, để cho cô làm trơn cổ họng.

Mộc Tử Mạt uống thuốc, buổi trưa ngủ một giấc ở kí túc xá, cuối cùng cảmthấy có chút tốt lên, nhưng cổ họng vẫn có chút khô, cô bò xuống giườngđi lấy chiếc cốc giữ nhiệt ở trên bàn, mùi thơm nhàn nhạt của nước cẩukỷ hoa cúc chảy qua cổ họng, mát lạnh bôi trơn.

Uống nước xong,xoáy nắp lại, Mộc Tử Mạt cất kỹ bình giữ nhiệt lần nữa, Triệu Viện Việnvừa tỉnh lại không nhỏ không to "A" một tiếng, một phen cầm lấy chiếccốc trên bàn, ánh mắt tiếp cận càng gần, cốc giữ nhiệt màu trắng tuyền,miệng cốc có một vòng màu xanh dương nhạt, hình trên cốc nhẹ nhàng xinhxắn —— cũng ít khi thấy.

Ngay sau đó, Triệu Viện Viện hô lên mộttiếng, "Tử Mạt, chiếc cốc của cậu và Cố Tính chính là giống hệt!" Nóixong, vẫn không quên cầm lên, nhìn tỉ mỉ lại một lần, thật sự rất giốnghệt!

Ngày thường cô thường xuyên đi tìm Tô Tĩnh Nhiên, có mộtngày nhìn thấy một chiếc cốc màu trắng ở trên bàn anh ấy, cảm thấy rấtthích, liền cầm lên nhìn một lúc lâu, sau đó Tô Tĩnh Nhiên mới nói chocô biết đó là của Cố Tính , cô còn ảo não một chút, vốn cho là có thểchiếm thành của chính mình.

Bỗng nhiên Triệu Viện Viện bừng tỉnhgiống như hiểu ra, "A, Tử Mạt, chiếc cốc này của cậu là mua ở nơi nào?"Cô đã từng đi tất cả siêu thị lớn nhỏ tỉnh H, cũng tìm rất lâu ở trênmạng, nhưng không tìm được, sau đó Tô Tĩnh Nhiên nói cho cô biết, cáicốc kia ở trong nước bình thường không mua được,cô mới bất dắc dĩ buôngtha.

Mộc Tử Mạt cúi đầu, cười một cái nói, "Không phải mua."

Không phải mua!? Triệu Viện Viện kích động quơ quơ tay của cô, "Đó là từ đâu có? Nói cho tớ biết, tớ cũng muốn!"

"Đây là của Cố Tính ."

Triệu Viện Viện há hốc miệng, thật lâu vẫn không thể khép lại, đột nhiên nhưlà phản ứng kịp chút gì đó, cô khoát tay áo, hình như có chút tức giậnnói" Mộc Tiểu Mạt cậu cũng đừng trêu chọc tớ, quan hệ giữa cậu và CốTính là như thế nào, cậu ta làm sao có thể đem chiếc cốc của chính mìnhcho cậu?" Nói xong, còn vô cùng tự tin vỗ vỗ bộ ngực ʘʘ, "Tớ dám nói cậu nhất định là gạt tớ!"

Đừng xem Triệu Viện Viện đầu óc tốt, nhưng có đôi khi cũng là vòng cực kỳ cong, nhất là ngay từ đầu cô ấy đã tựđịnh kết luận của câu chuyện, ví dụ như, cô ấy cho rằng Mộc Tử Mạt và Cố Tính là tuyệt đối không có khả năng, cho nên cô ấy hoàn toàn sẽ khôngnghĩ tới những khả năng khác, bị mắc kẹt ở đâu đó trong đầu óc đã chếtcủa chính mình.

Đến lúc này, Mộc Tử Mạt cũng không có ý định gạtcô áy, " Mặc dù tớ và Cố Tính không có quen thuộc như cậu và Tô TĩnhNhiên, nhưng mối quan hệ của chúng tớ đã đến mức mà tớ có thể quang minh chính đại cầm chiếc cốc uống nước của cậu ấy , tớ nói như vậy, cậu hiểu chưa?"

Nếu đúng như trong lời nói, nụ hôn đầu của Triệu Viện Viện, hình như đã sớm cho người nào đó đi.

"A!" Triệu Viện Viện kêu một tiếng vô cùng bén nhọn, ngay sau đó phản ứnglại, vô cùng kích động bắt được tay của Tộc Tử Mạt, "Tử Mạt, cậu...cậuvà Cố Tính. . . . . . Là cái dạng kia như tớ nghĩ sao?"

Mộc Tử Mạt không nói gì, đây chính là chấp nhận?

Triệu Viện Viện lại thảm thiết kêu một tiếng, lộ ra vẻ mặt hung dữ, làm bộnhư có vẻ tức giận, nhẹ nhàng nhéo ở cổ của Mộc tử Mạt, "Mộc Tiểu Mạt,mau thành thực khai báo cho bản tiểu thư, đoạn gian tình này là bắt đầulúc nào?"

Tiền Thiên Thiên và Lý Sở Tâm bị đánh thức từ lúc nàokhông biết, cũng có hứng thú nhìn lại đây, ánh mắt trong sáng, đoánchừng là thức dậy cũng được một lát rồi, Mộc Tử Mạt suy nghĩ đơn giảnmột chút, tâm tình rất tốt nói, "Đó là một đất nước có bầu trời thángtám tinh khiết nhất trên thế giới. . . . . ."

Như vậy, chân tướng mối quan hệ của bọn họ xem như là khắp thiên hạ to lớn đi!

Thật ra thì, ở trung học H học sinh lớp mười hai còn không biết đau khổ dàyvò là cái gì, liên kết thi sáu trường tỉnh D đã trôi qua rồi. Nói thật, đến tháng năm, bọn họ đối với tất cả cuộc thi lớn nhỏ, chết lặng rồi!Dĩ nhiên, cuộc thi lần này bọn họ cũng không dám thả lỏng chút nào.

Đối với lớp trọng điểm môn khoa học xã hội nặng về phòng thủ, lớp trọngđiểm môn khoa học tự nhiên bộc lộ rõ tài năng, đạt được thành tích ấntượng trong sáu trường liên kết thi lần này, chủ nhiệm lớp thậm chí hiệu trưởng đối với phiếu điểm lần này của bọn họ cũng cảm thấy vô cùng hàilòng.

Cao thủ toàn tỉnh tập trung, bản thân tính chất môn khoahọc xã hội tự nó quyết định rất khó kéo ra khoảng cách ở trong cuộc thinày, cho nên các môn khoa học xã hội trong trường trung học H luôn luônthuộc xuất sắc nhưng vị trí cũng không nổi trội, chỉ là, thành tích lầnnày đạt được, làm cho mọi người rất hài lòng.

Thật ra thì đến cuối cùng, thực sự thi đỗ có lẽ cũng không phải thực lực, mà là tố chất tâm lý.

Mộc Tử Mạt và Triệu Viện Viện cũng đạt được thành tích thật tốt, nhất làngữ văn và Anh ngữ đơn khoa của Mộc Tử Mạt , chia nhau đứng thứ nhấttoàn tỉnh và đặt song song thứ nhất.

Bảng xếp hạng thành tích vừa ra tới, Triệu Viện Viện liền lôi kéo Mộc Tử Mạt hỏi cô có biết thànhtích của Cố Tính hay không , vẻ mặt Mộc Tử Mạt mờ mịt mà lắc lắc đầu,"Tớ không biết."

"Cậu lại có thể không biết?" Triệu Viện Việnkhông tự chủ cao giọng, một bộ dáng vẻ như không có thuốc nào cứu đượcMộc Tử Mạt nữa, "Làm sao cậu có thể không biết?! Ngay cả tớ đều biết!"Nói xong đều có chút hận đời rồi!

Sự thật là, Mộc Tử Mạt thực sựkhông biết, nhưng cô có lòng tin tuyệt đối với anh, anh chưa bao giờkhiến bất luận người nào thất vọng.

"Vậy cậu ấy thi được thế nào?" Mộc Tử Mạt vẫn hỏi một câu, làm bạn gái, hình như cô vẫn chưa làm hết sức lực.

Được rồi, nhìn thấy ngày thường Mộc Tử Mạt ngay cả thành tích của mình cũngkhông quá quan tâm để ý, Triệu Viện Viện quyết định tha thứ cho cô lầnnày, " Tổng điểm lần này của Cố Tính đạt được kém một phần đành phảiđứng thứ hai toàn tỉnh, điểm tuyệt đối môn số học, khoa học tự nhiêntổng hợp lại đứng thứ nhất toàn tỉnh." Nói xong, lại kéo Mộc Tử Mạt qua, thần thần bí bí hỏi, "Vậy cậu được bao nhiêu điểm số học lần này?"

Mộc Tử Mạt lấy phiếu điểm đang kẹp trong sách nhìn thoáng qua lần nữa, nói, "130 điểm, thế nào?"

Triệu Viện Viện rất có thâm ý mà nở nụ cười, "Tử Mạt, trước kia số học củacậu không phải là không tốt như vậy sao? Cậu xem lần này. . . . . ." Như tên trộm mà lắc lắc đầu, "Cố Tính bình thường dạy bù không ít cho cậuđi?"

Thật ra thì, thực sự chính là như vậy. Sự thật đặt ở trướcmắt, Mộc Tử Mạt không thể không thừa nhận, cái thành tích này xác thựccó một phần công lao của Cố Tính, bình thường được nghỉ không trở vềnhà, Cố Tính sẽ theo cô đi thư viện làm tác nghiệp, gặp phải vấn đề nangiải gì đều là anh giúp đỡ giải quyết.

Dựa theo lời của Cố Tínhmà nói, về mặt học tập Mộc Tử Mạt quả thực rất thông minh, nhưng là mộtkhi ở trong sinh hoạt, phản xạ hình cung sẽ trở nên hơi dài. Nếu khôngphải là Triệu Viện Viện nhắc nhở, cô còn chưa có phát hiện sự biến hóanày mất, xem ra, cô nợ người nào đó càng ngày càng nhiều.

Nhưng, cô nhất định là người mắc nợ hạnh phúc nhất.

Tác giả có lời muốn nói: tin tưởng mình, thành toàn một lần thanh xuân tuổi trẻ khinh cuồng