Nói Với Tên Google Hỗn Đản Kia... Lão Tử Rất Thích Hắn A!

Chương 9



Thực sự là rất hợp với câu nói: Phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí’ (phúc đến thì ít, hoạ đến thì nhiều)

Nửa tiếng sau, Google chạy về công ty. Toàn bộ toà nhà đèn đuốc sáng trưng, nhân viên đều như kiến bò trên chảo nóng, đứng ngồi không yên. Người trợ lý tiến tới đưa hắn một bản báo cáo: “Vi rút xâm nhập rất nhiều bộ phận, hệ thống vẫn chưa khởi động lại hết, có vẻ như chuyện này đã được chuẩn bị kĩ càng. Tên hacker kia rất cao tay.”

Bên cạnh là người phụ trách bộ Quan hệ đối tác chen vào nói: “Đã liên lạc với NetEase, vài ngày gần đây website bên đó bị cũng bị hack, và hack tới những ba lần.”

Vậy là việc này không phải là tự nhiên mà có rồi…

“Bộ trưởng!” Một nữ nhân viên từ một gian phòng làm việc nhỏ vội vàng chạy đến, ngay cả Google cũng không thấy, báo cáo trực tiếp với Bộ trưởng bộ Quan hệ đối tác: “Trang web Baidu vừa bị sập do lượng xem quá nhiều.”

Lúc này, Google vẫn đang im lặng xem báo cáo mới chịu ngẩng mặt nói: “Bộ phận Bảo vệ Internet, tạm thời tắt truy cập mạng, đầu tiên tập hợp lại các dữ liệu của khách hàng, sau đó tiến hành sửa chữa hệ thống.”

“Đã rõ!” Bộ trưởng bộ Bảo vệ Internet nhận lệnh rồi tiến về thang máy.

“Bộ Kỹ thuật, hãy báo cáo sơ qua về tình hình Tường lửa.”

“Đội Kĩ thuật vẫn đang tiến hành nghiên cứu, nhưng tình trạng lúc này thì không sao, những phần then chốt đã điều chỉnh tốt rồi ạ.”

“Tốt. Sau khi mạng internet được sửa xong thì có thể nhanh chóng nâng cấp Tường lửa được không?”

“Hoàn toàn không thành vấn đề!” Bộ trưởng bộ Kỹ thuật mặc dù trông còn rất trẻ tuổi nhưng hào khí ngùn ngụt, có lẽ kiếp trước chàng là long hổ đại tướng quân chăng?

“Những việc khác không cần lo lắng. Gần đây chúng ta cũng nhàn nhã quá rồi, lâu lâu có một dịp như thế này cũng không hẳn là quá tệ.” Google thoải mái cười, giọng nói tràn ngập tự tin và bản lĩnh khiến các cô gái đứng gần đó đều xôn xao cả lên, tim hồng tung bay tá lả.

Xoay người bước nhanh về phòng làm việc, hắn hơi nghi hoặc, thấp giọng hỏi bác trợ lý bên cạnh: “Baidu  bên kia là sao vậy?”

“Hình như lượt xem ngày hôm nay trên Baidu vượt mức bình thường, và bởi vì trang web của chúng ta bị hack nên một số người chuyển qua dùng Baidu nên dẫn tới việc sập web… Mà cũng lạ thật, cho tới bây giờ bên đó vẫn chưa có động tĩnh gì.”

Cậu nhóc hẳn là không có thời gian triển khai sửa chữa đi… Google cười khẽ, có chút hả hê nho nhỏ. Chắc người ta vẫn còn đang bị ám ảnh với các chị hủ nữ, có lẽ đã bị doạ cho chết khiếp rồi không chừng.

“Vậy kế hoạch bây giờ của ta là gì ạ?” Bác trợ lý hỏi.

“Đầu tiên khôi phục trang web…” Google mở máy tính, nhìn tiêu đề trang “Website Google tạm thời đóng cửa vì lý do kỹ thuật. Xin vui lòng thông cảm. Nguyên nhân sẽ giải thích sau.”

Ngoài ra, hắn còn phải liên lạc với NetEase cái đã.

“TMD!” NetEase đọc trình tự xâm nhập của tên hacker do bộ phận Kỹ thuật đưa lên, đùng đùng nổi giận: “Thằng này muốn chết rồi… Được lắm, thích thì chiều vậy…”

Mop đứng bên cạnh hắn, mặc dù cậu đã quen với ngữ khí này, nhưng vẫn cảm thấy sợ run người.

Hạ hoả một chút, NetEase cố gắng duy trì giọng điệu bình ổn: “Bây giờ tình trạng như thế nào rồi?”

“Đã ngắt mạng và chuẩn bị thu dọn tư liệu của khách hàng, đồng thời phòng chống vi rút. Nhưng còn số dữ liệu đã mất thì…. Cũng không biết phải phục hồi từ đâu nữa.”

NetEase mặt nhăn nhíu, phiền phức…”Vậy thì các cậu tiếp tục tiến hành kế hoạch đi. Việc nâng cấp Tường lửa nên chậm lại một tí, chúng ta là trang web thương nghiệp, nhất định phải đảm bảo dữ liệu của khách hàng không bị mất, dĩ nhiên, càng không thể bị đánh cắp!”

“Đã biết.” Cậu nhóc kỹ thuật viên vội vã ôm xấp giấy tờ rời đi. NetEase vừa ra khỏi phòng làm việc thì bí thư bộ Quan hệ đối tác tiến đến: “Thưa Sếp, là điện thoại của ngài Google.”

Không thèm bắt máy, hắn nhấn phím trò chuyện của chiếc điện thoại bàn, giọng Google truyền tới: “NetEase, anh cũng bị hack à?”

Chẳng buồn đếm xỉa tới thái độ làm màu của Google, NetEase thẳng thừng nghi hoặc: “Mấy ngày nay tôi bị hack ba lần rồi, cho nên lần này cũng không có gì bất ngờ…  Nhưng vì sao anh cũng bị hack?”

“Làm sao tôi biết được…” Ngữ điệu Google không hề lo lắng, ngược lại còn thoải mái đến khác thường. Phản ứng đầu tiên từ gương mặt u ám của NetEase là vẻ mặt bị người đem ra đùa giỡn: “Tôi nói, có khi nào anh là chủ mưu không vậy? Có phải anh hack chúng tôi rồi tự hack mình để che đậy và tranh thủ sự đồng cảm của chúng tôi không?!”

“Đầu óc anh thật đúng là xấu xa có tiếng nha…” Google cười, ” Tôi cũng bị đánh cắp dữ liệu chứ bộ! Chỉ có điều tôi không phải website thương mại, cho nên không cần phải xoắn… Khôi phục dữ liệu cũng rất phiền phức, anh cũng biết mà.”

“…” Website Google cũng xuất hiện dòng chữ “bảo trì”. Mop chọc chọc NetEase, bảo hắn nhìn.

“Tôi chỉ thấy anh hạnh phúc đến kì quặc thôi…”

“A? Phải không?… Sao tôi không cảm thấy gì hết vậy nè…?” Cho dù qua điện thoại cũng nghe thấy ý cười sâu sắc của hắn, “Tôi chỉ nghĩ tới biện pháp dạy dỗ thằng hacker khi bắt được nó nên thấy vui vui vậy thôi…”



NetEase triệt để không còn lời nào để nói. Lúc này Google đột nhiên giống như có việc gấp, vội vã nói câu “Xin lỗi, tôi phải đi đây” rồi cúp cái rụp. NetEase vừa thở dài vừa nghĩ đến cách phục hồi dữ liệu, đêm nay chắc là phải mất ngủ rồi đây.