Nói Với Tên Google Hỗn Đản Kia... Lão Tử Rất Thích Hắn A!

Chương 42



Trợ lý đi phía sau cách Google vài bước, né tránh dòng người chen chúc nơi sân bay. Rất nhanh, Google đã biến mất khỏi tầm mắt anh ta.

Thiệt tình… Vất vất vả vả đợi tới trưa, trợ lý quan sát bốn phía một cách vô mục đích. Nhìn dáng của Sếp xem, đừng nói là định đi thanh toán đứa nào nha.

.

.

“Xin chào các bạn và các phóng viên. Sau đây, ngài Yahoo sẽ nói rõ cho quý vị công việc hợp tác lần này.”

Yahoo đi lên đón lấy micro từ người dẫn chương trình rồi từ tốn phát biểu, còn Baidu ngồi cạnh có chút khó xử. Cậu hoàn toàn không ngờ rằng Yahoo lại công bố chuyện hợp tác này hoành tráng như vậy, Baidu vẫn cảm thấy do dự dù đã hạ quyết tâm trở nên mạnh mẽ hơn.

“… Vậy nên, việc hợp tác với Baidu có thể nói là kết quả thúc đẩy từ ba yếu tố thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Đúng không nào?” Yahoo nói đến cuối liền quay qua cười với Baidu, tiện tay đưa microphone.

“A? Vâng, đúng vậy…” Baidu cười áy náy với Yahoo, cậu lại thất thần nữa rồi. Yahoo chỉ nhẹ nhàng gật bảo không sao. Tiếp theo là phần phỏng vấn của các phóng viên.

“Thưa ngài Yahoo, về phương diện tìm kiếm trên mạng lúc trước, ngài vẫn duy trì quan hệ hợp tác với Google, nhưng vì sao lúc này lại đề xuất hợp tác với Baidu? Chẳng lẽ hợp tác giữa ngài với Google xuất hiện vấn đề sao?”

“Google là một cộng sự tốt, ” Yahoo đeo lên gương mặt vẻ tươi cười, “Sự hợp tác giữa tôi và anh ấy cũng vô cùng tốt đẹp. Đến nỗi lần hợp tác này với Baidu…” Yahoo quay đầu nhìn về Baidu, vươn tay trái, như là muốn ôm lấy cậu: “Là kết quả sau khi tôi cân nhắc thật lâu đấy.”

“Xin ngài nói rõ một chút được không ạ?”

“Nếu như Google là ông trùm trong lĩnh vực tìm kiếm, thì Baidu bất quá chỉ là tên nhóc mới ra đời mà thôi.” Yahoo làm mặt quỷ với Baidu rồi nói: “Cậu đừng giận nhé”, tiếng cười bên dưới nhất thời nổi lên. “Thế nhưng Baidu vừa trưởng thành đã thể hiện ra tiềm năng vượt trội. Tôi muốn nắm lấy cơ hội lần này, cùng với Baidu, cố gắng đưa công ty của mình ngày một mở rộng và phát triển.”

“Vậy thì ngài Baidu, ngài nghĩ thế nào về quan hệ cạnh tranh giữa ngài và Google?” Lại có nhà báo đặt câu hỏi.

Có lẽ là do nhiễm phải lời nói dạt dào tình cảm của Yahoo, Baidu thoáng thả lỏng bờ môi căng cứng. Tuy vẫn chưa quen với dáng vẻ “không vui không buồn” này, nhưng đây là con đường phải đi qua để lại quá khứ sau lưng ——Baidu nghĩ vậy, kiên định cất tiếng, nói rõ từng chữ trước giới truyền thông:

“Tôi rất hy vọng được cạnh tranh cùng ngài Google, đồng thời, tôi cũng sẽ không để mình rơi vào thế hạ phong.”

Baidu ra khỏi phòng họp báo mang theo cơn uể oải tột độ. Đầu óc cậu rối mù, không cách nào phân biệt rõ phương hướng, chỉ máy móc nương theo dòng người đi về phía trước.

Rời khỏi cửa khách sạn, gió lạnh buốt xương thoáng lùa vào đầu, khiến Baidu tỉnh lại không ít. Muốn tạm biệt Yahoo, nhưng phát hiện kẻ đã lôi mình đến giờ không biết đã đi đâu, đã không còn thấy bóng dáng.

Một mình một người rong ruổi dưới vòm trời hiu quạnh mịt mờ, cậu chợt cảm thấy trái tim mình đã bị hư vô đào trống rỗng một mảng.

Mình… đến tột cùng đang làm gì thế này?

Người kia chỉ là rời đi mà thôi, đâu cần bị ảnh hưởng lớn đến như vậy chứ?

Không, không phải như thế. Baidu nhủ thầm. Mình muốn thay đổi, để trở thành một người mạnh mẽ hơn, vì vậy mới thay đổi. Không liên quan đến hắn.

Chỉ là… đeo chiếc mặt nạ băng giá này thật mệt mỏi.

“Vâng, xin mời người kế tiếp.”

Đưa tay đón lấy, là một ly hồng trà. Baidu quay đầu, vừa lúc bắt gặp dáng cười ôn hoà của Yahoo: “Trông cậu mệt chưa kìa, có cần tôi đưa về nhà không?”

“Không, không cần.” Hoang mang từ chối, Baidu bỗng thấy mình đóng kịch dở tệ.

Cầm ly đồ uống nhưng không hề mở ra, Baidu không chút do dự tạm biệt Yahoo: “Về trước nhé.” Bóng dáng xoay người nhanh chóng rời đi khiến Yahoo nhíu mày.

Biểu cảm này… Cậu là đang trốn tránh sao? Yahoo suy nghĩ. Nhưng tôi sẽ không để cậu chạy thoát đâu.

Con mắt vô thức lia nhanh bốn phía, kẻ đứng lặng nhìn từ lâu rốt cuộc cũng rơi vào tầm mắt Yahoo. Nhìn vẻ hổn hển hiếm thấy của hắn, lòng Yahoo dâng lên một cảm giác thật yomost. Đang định tiến lên nói móc hắn vài câu, nhưng không đề phòng được động tác bất ngờ của hắn.

Google vung quyền, đánh trúng ngay vào ngực phải Yahoo. Yahoo kêu lên một tiếng đau đớn, lập tức nhịn đau, trở tay tấn công.

.

.

Một giờ sau khi tin nóng xuất hiện, Yahoo và Baidu tổ chức họp báo công bố việc hợp tác của hai bên. Những người không đến kịp đến khi buổi họp kết thúc, đành quay trở về. Ngày mai giới internet sẽ tan vỡ thì thế nào? Sáng nay có rượu sáng nay say —— Được rồi, những lời này không thích hợp để ghi ở đây, bất quá cảm giác của mọi người không khác gì tận thế cho cho lắm.

Myfreshnet cuộn trên sô pha mà xem TV trực tiếp, thở dài tắt TV. Cô quyết định đêm nay phải tỉnh táo một chút. Sự tình hiện tại đã hoàn toàn vượt qua dự đoán của cô, cô cần phải chỉnh đốn lại suy nghĩ một chút, rồi nhân tiện nghĩ ra đối sách sau này. Lỡ như Google khai chiến với Yahoo và Baidu, mình chắc chắn sẽ về phe Google… chỉ là —— việc này có ý nghĩa không?

Sao quả tạ ơi là sao quả tạ… Myfreshnet chỉ cảm thấy đau bụng, lâu rồi chưa gặp phải thể loại thích ăn đấm như Yahoo. Myfreshnet định thầm sẽ kêu gọi những hủ nữ ủng hộ Google x Baidu, phải ăn tươi nuốt sống kẻ làm loạn kia cho hả giận mới được. Khoan đã… Chờ một chút.

Hủ nữ… ôi chao?

Myfreshnet vọt tới trước máy tính, nhập địa chỉ vào, chọn chuyên mục, nhập từ khoá, ấn OK ——

.

.

Sina và NetEase xem tin trực tiếp từ TV, không hẹn mà cùng thở dài. Sau đó, phản xạ đầu tiên của NetEase là: “Không ngờ tâm linh tương thông của cục cưng và anh đã đạt tới cảnh giới này rồi… Anh thật là hạnh phúc…”

“Đi chết đi!” Sina trừng NetEase, bây giờ đã là lúc nào rồi mà còn giỡn mặt nữa. “Vẻ vô cảm của Baidu là sao? Em thấy nó không ổn chút nào.”

“Có quỷ mới biết.” NetEase gác chân lên bàn trà, “Đừng bảo là thằng bé nghĩ Google sẽ không bao giờ quay lại nữa nên đột biến tính tình đi à nha…”

“Ờ, lại nói… Lẽ nào bọn mình chưa nói cho nó biết Google đã quay lại rồi sao?” Sina mờ mịt, “Lẽ nào bọn mình thực sự chưa nói cho nó?”

“Hình như chưa…” NetEase thờ ơ, chẳng chút nào nhận thấy đây là nguyên nhân khiến Baidu đột biến.

“Vậy anh chuẩn bị biện pháp trả đũa chưa thế? Bị Yahoo quấy nhiễu như vậy, giới mạng phỏng chừng sắp sập rồi… Huống hồ Yahoo còn thề son sắt muốn tiến quân vào ngành công nghiệp trò chơi nữa.”

“Hừ, anh mà sợ nó à…” NetEase thật sự không ngại đến tột cùng có bao nhiêu người muốn cướp miếng bánh béo bở của gã. “Lần này nhất định sẽ có bão tố rất lớn, nhưng Yahoo nó đâu có chịu cân nhắc đến kiểu hành động tuỳ tiện thiếu kế hoạch như thế này đâu, đằng nào cũng thua thôi.”

“Sao anh chắc vậy?” Sina khó hiểu.

“Chuyện cũ ấy mà.” NetEase từ tốn nói, “Vận mệnh của một trang web không chỉ nằm trong tay những người như chúng ta, mà còn phải chú ý đến phản ứng của cộng đồng mạng nữa. Ví như chế độ đăng bài mới đưa ra của Baidu không được ưa chuộng, nên gặp phải việc nổ bar là chuyện bình thường. Vận hành một trang web còn phải có cái tâm suy nghĩ cho người dùng nữa.”

“Không thể tưởng tượng được những lời này là từ ‘Dâm môi’ như anh thốt ra…” Ánh mắt trêu chọc của Sina bắn xuyên qua tròng kính.

Bàn tay vốn nằm im của NetEase đã sớm quấn quít ở hông Sina. “Ủ ôi… Hình tượng của anh trong lòng em thối nát đến vậy sao… Thôi, anh đây phải làm chút chuyện cho xứng với cái danh ‘Dâm môi’ mới được…”

“Này! NetEase, anh bỏ móng vuốt ra cho em! !”

“Ồ? Chuyện gì vậy nhỉ… Âm thanh gì thế nhỉ… Anh không nghe thấy gì hết nha…”