Nô Thê Muốn Xoay Người

Chương 179: Liên nữ • lễ quán đỉnh 7 (cao H)



Bạch Mã Đan Tăng nhếch môi cười, ngay khi đóa hoa huyệt bên dưới lại tiếp tục run rẩy sắp một lần nữa nở rộ, ngón tay hắn liền đè xuống một vài huyệt vị trên thắt lưng vật nhỏ rồi không chút động tác dư thừa nào đem dương vật rút ra khỏi cơ thể nàng.

Rút theo dương vật to lớn đó là một cỗ tinh dịch trắng xen cả màu đỏ thẫm bị tắc bên trong từ lâu, dũng đạo đột nhiên bị ma xát mà trở nên run rẩy. Chân tay La Chu run lẩy bẩy, tuy rằng cảm nhận được sự tê dại vô cùng khuây khoả, nhưng cũng lại có cảm giác không thể phóng thích, muốn đặt tới cao trào nhưng bị đè nén, bên dưới hư không ngứa ngáy không thôi, vô cùng khó chịu.

“Pháp vương… Ô ô… Khó chịu… thật là khó chịu…” Nàng trong vòng tay của Bạch Mã Đan Tăng mà yêukiều vặn vẹo, thần trí hoàn toàn vứt đi đâu mất không thấy.

Bạch Mã Đan Tăng ấn ấn các huyệt vị trên thắt lưng của nàng, đem khát vọng muốn phun ra âm tinh của nàng tạm thời giữ lại, hai tay lập tức trên vuốt ve niết nhu khắp cơ thể, hắn cười nói: “Heo nhỏ, có khó chịu cũng phải nhịn một lúc, lần bắn âm tinh kế tiếp của ngươi nên phun cấp Thích Ca Thát Tu.”

La Chu bị hai bàn tay hắn âu yếm qua, thân thể liền giống như không phải của chính mình nữa, cả người cũng không có chút sức lực nào, hoa huyệt thì tê dại tay chân mềm yếu nằm trên tấm thảm, nàng cũng không hề giãy dụa, một bộ dáng hoàn toàn muốn lấy cứ lấy. Con ngươi mê ly oánh oánh như giọt nước, chúng nhìn đỉnh khung hình trang trí hoa văn hình hai tượng phật, sâu trong con ngươi lưu chuyển một tia thê lương vô cùng. 

Nằm ở tấm thảm ẩm ướt dinh dính bên dưới, tràn ngập trong chop mũi là mùi vị dâm mỹ của nam nữ ái ân, còn có mùi ranh ngọt của máu. Dưới bụng có một ngọn lửa nóng bóng tê dại âm ỉ cháy, kinh nguyệt cũng không có bởi vì ngừng ân ái mà dừng hẳn lại, nàng chỉ mong… chỉ mong bệnh tật cũng sẽ khôngtìm tới nàng.

Liên hệ với những điều mà nàng đã trải qua, hẳn là cũng đại khái hiểu được, Pháp vương ma quỷ khôngchỉ trị trọng thương trên người nàng mà còn mượn dùng tinh hồn quái vật đem thân thể của nàng cải tạo trở nên mẫn cảm đến dâm đãng, chịu không nổi nửa điểm khiêu khích. Hoàn toàn vì để có thể càng thuận lợi thông qua ái ân hấp thu linh khí trên người nàng. Nàng tựa như một con sủng vật không có nanh vuốt, bị cầm thú cùng ma quỷ giữ ở lòng bàn tay tùy ý tra tấn dâm ô. Trốn, trốn không thoát; chết, chết không được, chỉ có thể không có tôn nghiêm, không có tư tưởng, ti tiện mà khuất nhục sống, chết lặng chờ đợi thời điểm bọn họ phát chán nàng thì thôi.

Bạch Mã Đan Tăng nhìn vết máu loang lổ cùng thân thể mang một đống hỗn độn của vật nhỏ, rồi lại cúi đầu nhìn xem chính mình, rất nhiều chỗ trên cơ thể hắn bị tình dịch hòa máu đỏ sẫm của vật nhỏ làm ô uế. Trước kia cùng nữ nhân ân ái trong thời gian hành kinh, hắn chưa từng kiên nhẫn cẩn thận như vậy, cũng tuyệt đối không cho phép nữ nhân lộn xộn bắn loạn làm bẩn chính mình. Đối với đồ cúng tế cao cấp mà hắn mất công tỉ mỉ chòng ghẹo mà ra này, hắn đã dung túng khá nhiều rồi, cũng cho nhiều lắm rồi. Bất quá linh khí thuần âm cổ đại này quả thật là mỹ vị hiếm thấy, làm cho chính hắn được lợi khôngít, cho dù cấp thêm một ít dung túng cùng sủng ái cho nàng cũng vẫn là không đủ. 

Vỗ tay gọi hai nữ tăng đứng hầu bên ngoài tiến vào, các nàng dùng nước thay hắn rửa sạch thân thể. Sau khi mặc xong tăng bào cùng phật quan, một nữ tăng dâng cho hắn một cái bát cùng một cái muỗng nhỏ làm bằng ngà voi, hắn ngồi xếp bằng ngay trước chân vật nhỏ.

“Heo nhỏ, đem chân mở rộng ra thêm chút nữa, ta muốn lấy kim cương bồ đề diệu tâm.” cái thìa nhỏbằng ngà voi liền tiến vào hoa huyệt trơn bóng đáng yêu của vật nhỏ. 

Kích cỡ của cái thìa này thì cũng không khác biệt kích cỡ của ngón tay cái lắm, nhưng chiều dài của cái thìa tận hơn bốn mươi centimet, cả cái thìa một màu trắng tinh vừa thấy liền biết có giá trị phi phàm.

Phản kháng sao? Kết quả của việc phản kháng chính là Đa Cát sẽ bị đánh đến mức da biến thành mỏng như giấy vậy, hai chân của nàng bị hai nữ tăng mạnh mẽ mở rộng ra, cái gọi là kim cương bồ đề diệu tâm làm cho tâm nàng nhảy nhót, nàng giãy dụa nhưng dường như không có hiệu quả, tựa như mấy lần chạy trốn kia cũng vậy. La Chu nghĩ đến việc thân thể mình đã bị ma quỷ cùng linh hồn đạp hư cả bên trong lẫn bên ngoài, cái thứ quý giá gì đó bị lấy đi cũng không khiến nàng mất đi thêm thứ gì nữa, hiểu rõ ràng nàng liền thuận theo đem hai chân mở lớn.

“Ngoan.” Bạch Mã Đan Tăng khen ngợi nàng vì biết nghe lời, thìa nhỏ dài bằng ngà voi một đường càng tiến sâu vào bên trong hoa tâm.

Cảm giác của vật thể dài nhỏ có chút cứng rắn có chút lạnh lẽo dần dần xâm nhập vào trong cơ thể, nàng không cảm nhận được sự đau đớn nhưng nó lại mang đến cảm giác vô cùng khó tả. Nàng nhìn màn che, hai tay khẩn trương túm chặt lấy tấm thảm lót bên dưới, nàng có thể cảm nhận được cái thứ lạnh lẽo cứng rắn đó vẫn tiếp tục hướng vào chỗ sâu nhất bên trong, không bao lâu nó liền chạm tới ngay cửa cổ tử cung. Nàng tưởng nó sẽ dừng lại ở đó, ai ngờ nó lại tiếp tục dùng sức hướng thẳng tới miệng cổ tử cung đang nhắm chặt. 

“A ── ”

Thân mình La Chu chấn động, trong miệng phát ra tiếng kêu rên ngắn ngủi, miệng cổ tử cung bị mở căng ra khiến nàng vừa chua xót vừa đau, vì bị đau đớn nên cơ thể liền phản xạ co rút lại, gắt gao cắn chặt lấy thứ lạnh lẽo cứng rắn đó nhằm không cho nó có chút mảy may di chuyển.

“Heo nhỏ ngoan, đừng quá tham ăn, nhanh chóng thả lỏng chút. Nếu không cẩn thận đem thìa ngà voi bẻ gãy thì người chịu khổ chính là ngươi a.” Bạch Mã Đan Tăng híp lại mắt phượng, khóe môi đạm cười mang vài phần mỉa mai, miệng ôn nhu dỗ nói nhưng tay lại kéo cái thìa ngà voi ra giống như ám chỉ nàng thả lỏng hoa tâm vậy.

Cảm giác ái muội làm nàng cao trào cũng không khiến La Chu cảm thấy quá nhục nhã, ngược lại động tác kéo thìa ra này của hắn làm nàng kinh hồn táng đảm, nàng sợ đó cái thìa ngà voi tinh tế đó có thể bị gãy và bị tắc lại trong cơ thể nàng mất. Nàng hít một hơi thật sâu, sau một lúc lâu mới có thể ức chế sự kinh hoàng sợ hãi dưới đáy lòng mình, chậm rãi thả lỏng cơ thể.

Cái thìa cứng rắn lành lạnh ở trong tử cung nhẹ nhàng đảo quanh, nàng có thể cảm nhận được bên trong bụng có chút đau nhức, nàng cố gắng cắn răng nhẫn nhịn, thân thể cứng đờ duy trì tư thế hai chân nằm thẳng mở rộng, một chút cũng không dám nhúc nhích.

Đau khổ duy trì trong chốc lát, cái thìa ngà voi tựa hồ như đã chơi đủ ở bên trong, cuối cùng cũng chậm rãi rời khỏi cơ thể. Trong khoảnh khắc nó hoàn toàn rời cơ thể mình, La Chu mới phun ra một ngụm khí dài lo lắng hãi hùng, yên tâm mà thả lỏng thân thể, trên bề mặt da cũng đã thấm đầy một tầng mồ hôi lạnh.

“Heo nhỏ lo lắng ư, Liên Hoa Pháp vương ta đây sao có khả năng làm ra loại tổn hại tới liên nữ trân quỷ của mình được chứ!” Bạch Mã Đan Tăng giơ lên cái thìa ngà voi nhiễm một tầng màu đỏ nước dịch trong suốt, nhẹ nhàng gõ lên trán nàng một cái, còn hắn thì cười đến đặc biệt ôn nhu, cũng đặc biệt làm cho người khác nghiến răng ken két.

một bụng hờn dỗi bỗng dưng nghẹn lại ở ngực, La Chu thật muốn ngửa mặt lên trời thét thật to. Nàng vẫn nên là nhắm mắt không thèm xem ma quỷ, mắt không thấy thì tâm không phiền.

Bạch Mã Đan Tăng ha ha cười, cái thìa ngà voi từ trong đài sen của vật nhỏ lấy ra âm dương kim cương bồ đề diệu tâm, hắn mangnos thả vào trong chén đầu lâu rồi cầm lấy nó đứng dậy, vén lên màn chướng đi ra ngoài.

La Chu cũng bị hai nữ tăng nâng dậy khỏi tấm thảm lót bên dưới, chỉ cần không chịu sự khiêu khích cùng âu yếm thì khí lực trên người liền trở lại. Thân thể trần trui của nàng đã dơ bẩn đến không chịu nổi, máu tươi trộn cùng tinh dịch của nam nhân uốn lượn chảy dọc theo bên trong đùi của nàng, La Chu khó khăn gắng gượng đứng ở phía sau Pháp vương ma quỷ. Điều duy nhất khiến nàng cảm thấy có chút an ủi là trước mặt nàng còn có một tầng màn che dày, ít nhất nó có thể che đi hàng ngàn ánh mắt ngoài kia. 

Pháp vương ma quỷ đi ra khỏi màn che, pháp âm bên ngoài liền biến mất. không gian tĩnh lặng trong một lát, nàng dường như nghe được âm thanh nhu hòa ôn thuần ở đâu đó. âm thanh đoan nghiêm mà túc mục, thần thánh mà không màu mè, hòa ái mà ôn từ, giống như tiếng tiêu phía chân trời rơi xuống, rửa đi những hỗn độn mông muội, lại giống như đóa hoa sen nở rộ xua tan đi mọi sự mỏi mệt ưu thương. một khắc kẻ khoác áo phật đi ra khỏi màn chướng đó trông thật hoàn mỹ, mà cái kẻ ma quỷ vừa bừa bãi gian dâm thân thể nàng dường như cho tới bây giờ vốn chưa từng xuất hiện qua.

“Mãnh • Thích Ca Thát Tu, kim cương bồ đề diệu tâm này, nay ngươi đã quán đỉnh.” Tiếp theo niệm tụng một chuỗi chú kinh văn mà La Chu nghe không hiểu.

Cùng lúc đó, bên ngoài màn cũng vang lên âm thanh mãnh thú Thích Ca Thát Tu trầm giọng niệm tụng chú ngữ. Lại một loạt các phát âm chú văn linh tinh mà nàng nghe không hiểu, bất quá theo ngữ điệu chắc cũng là cúng bái một cách thành kính.

Nếu đúng theo như lịch sử nhắc tới mặt xấu của tôn giáo này thì Pháp vương ma quỷ niệm tụng hẳn là 《 kim cương mạn kinh 》, mà chú niệm mãnh thú đáp lại chắc là “bình phục khoái lạc”. Thứ hỗn hợp máu king nguyệt cùng tinh dịch của nam nhân lấy ra từ cơ thể nàng hẳn là sau khi niệm chú ngữ liền bị mãnh thú nuốt vào bụng. Nghĩ vậy, sắc mặt La Chu khẽ đổi, cổ họng nổi lên một trận co rút, từng trận ghê tởm.

Đợi cho âm thanh niệm kinh cùng chú ngữ ngừng lại hẳn, Pháp vương ma quỷ lại bắt đầu nói chuyện.

**“Ngươi làm cùng ngô chi liên nữ cùng hợp, chịu thù thắng diệu khoái lạc chi trí, hành lạc không song vận chi đại viên mãn thứ tự, chứng kim cương tát đóa phật thân.”

Câu đại ý là cùng liên nữ giao hợp, đạt tới khoái lạc tâm trí, tịnh hóa tất thảy những si mê ám chướng, đạt tới Kim cương Tát Đỏa”

“Cẩn lĩnh pháp chỉ.” Thích Ca Thát Tu vừa đáp lại mệnh lệnh xong thì tấm màn che liền được vén lên, Pháp vương ma quỷ mang hắn tiến vào bên trong, cả hai đều đứng trước mặt nàng, thân hình cao lớn nhanh nhẹn dũng mãnh của hắn hoàn tòa che đi thân thể trần trụi của nàng đồng thời cách trở tầm mắt của các tăng nhân khác.

La Chu cả kinh thiếu chút nữa hét thất thanh cả lên, chờ tấm rèm che được vén lên đủ để nhìn thấy rõđôi mắt của mãnh thú vẫn như cũ bị vải trắng quây kín mới thây may mắn thở ra một ngụm khí. Nàng thật sự không có dũng khí tại trước người khác mà lõa lồ thân thể mình mà đã thế lại còn trong tình trạng dơ bẩn như này, thực sự nó có thể khiến nàng cảm thấy nhục nhã hơn bao giờ hết, nàng chỉ hận không thể một đầu đâm vào đậu phụ chết tươi.

Nhưng mà ngay lúc nàng cảm thấy may mắn cho bản thân thì một nữ tăng đang đỡ nàng liền buông nàng ra đi đến đằng sau Thích Ca Thát Tu và tháo tấm vải trắng. Đôi mắt dài sắc bén dừng lại trên mặt nàng, La Chu từ đầu đến chân đều trở nên cứng ngắc, ngay cả đầu óc cũng đông cứng thành đá luôn.

Thân thể của nàng không phải chưa từng bị mãnh thú xem qua, hồi vẫn còn ở trong hoàng cung máu tanh của Cầm thú vương thì nàng cũng đã bị Cầm thú vương đối xử tới thân thể bết bát chật vật khôngchịu nổi và hắn cũng từng tẩy trừ mát xa qua vài lần rồi, nàng thậm chí còn bị hắn cường ôm vào trong lòng dâm ô khinh bạc qua. Theo lý thuyết, nàng hẳn là đã quen với việc lõa lồ trước mặt hắn mới đúng. Nhưng là đêm nay, nàng không hiểu sao nàng vô cùng không muốn để mãnh thú nhìn đến khối thân thể dính đầy máu kinh nguyệt cùng tinh dịch của nam nhân, khắp nơi còn lưu lại dấu vết ái ân hoan lạc.