Nhóc Yêu, Cho Anh Xin Lỗi!

Chương 47



Thằng Quân đang nằm kế bên nó và chăm chú dán mắt vào trang web Tinhyeutraiviet.com. Nó nằm thấp hơn và xoay người về phía thằng Quân, năm ngón tay nó đang làm đủ trò trên vùng bụng dưới của thằng Quân từ chỗ cái màn hình lappy trở xuống, lúc thì “người đi bộ”, lúc thì “cuốn bánh tráng”, lúc “kiến bò”, lúc “chặt thịt” v..v… thật sự trò chơi này cũng khá cuốn hút nó. Lúc nhỏ ba anh em nó thường cởi trần nằm sấp xuống giường và thay phiên bắt chước người ta làm các động tác mát xa, như ngắt nhéo, đấm bóp, sờ soạng thật nhẹ quanh bên hông làm cho đối phương vừa nhột, vừa nổi da da.

Nó đang chơi trò này với thằng Quân, cũng hên thằng Quân để yên cho nó làm…. mấy ngón tay của nó khẽ lướt nhẹ xuống phần hông của thằng Quân, khiến tên này nhột, nảy nhẹ người lên, nó thích chí khúc khích cười, theo phản xạ thằng Quân né người tránh sự tiếp xúc tiếp theo của tay nó nhưng nó lại dùng chiêu khác. Nó nhéo mạnh vô hông khiến thằng Quân nhảy nhổm lên, cốc đầu nó một cái. Nó rắn mắc lướt nhẹ vùng bụng săn chắc của thằng Quân, nó ngọ ngoạy ngay rốn của thằng Quân một tí, tay nó bắt đầu di chuyển xuống dưới… vừa đụng cái nó muốn đụng thì thằng Quân co đầu gối lên thúc vào… thằng-nhỏ của nó một cái đau điếng người:

– Quýnh cái chết nha thằng nhóc kia. Quen tật hả?

Nó đang ôm cái bụng rên rỉ vì đòn phản ứng quá ác của thằng Quân:

– Ông ác quá nha, mai mốt không có hàng cho ông xài đó…- Ăn nói vậy đó hả? Chắc trong đầu kưng lúc nào quen người khác cũng nghĩ tới mấy chuyện đó hết sao?- Ông nói vậy là sao? Bộ ông không nghĩ tới mấy chuyện đó sao?

Thằng Quân chỉ hừ mũi:

– Con người khác, con thú khác….

Nó chả hiểu thằng Quân nói ý gì nữa, lúc đó thì điện thoại nó reo lên… số của thằng Kỳ Trương:

– Thằng chó, tối qua tự nhiên đánh sưng mặt tao…

Nghe tiếng thằng Kỳ Trương thằng Quân tối sầm mặt mũi lại, toan leo xuống giường nhưng thằng Tuấn đã nhanh tay hơn kéo… quần nó lại (ai kêu không mặc áo chi) mở loa lớn:

– … nghe nói mày bị bệnh hả? Có sao không thằng chó? Vậy vụ đi chơi thì sao?

Tuấn liếc thằng Quân nhướng lông mày như hỏi ý thằng Quân muốn như thế nào, Quân nhún vai, Tuấn nói:

– Thì cuối tuần này đi, kế hoạch như cũ…- Ok! Mày đi với ai?- Vợ tao!- Ghê vậy? Rủ nó chưa?- Rồi,- Chắc nó mừng lắm ha! Hổm rày tao thấy nó buồn buồn…- Ai buồn?- Con Hiền chứ ai!- Khùng quá, tao nói vợ tao là thằng Quân áh….

Quân bậm môi liếc thằng Tuấn một cái. Thằng Kỳ Trường cười giả lã:

– Ủa… vậy hả? Xí quên, xin lỗi…. thôi tao cúp máy áh…

Tuấn quăng điện thoại vào ôm thằng Quân vào lòng, tay nó ngắt vú thằng Quân một cái đau điếng:

– Ông thấy chưa?- Thấy gì?- Đui mù còn thấy mờ mờ là tui thương ông thật lòng mà. Tui tính dẫn ông lên khách sạn xong rồi về để hai đứa có độ đi Vũng Tàu chơi chứ tui có ý gì đâu. Ông chưa hiểu gì hết mà đã nổi khùng lên, mặc dù lúc trước tui có lỡ cá cược với tụi nó nhưng… Mẹ bà! Cũng tại chuyện đó mà tui thương ông nè! Chứ ông nghĩ coi mắc mớ gì tui phải đưa ông lên khách sạn làm gì chứ? Ở phòng này tui… “làm” ông cũng được vậy! Vô đó chi cho tốn tiền và bị dòm ngó, tự nhiên hai thằng con trai đi mướn khách sạn. Ông ngốc lắm!

Nói rồi nó quay qua nằm đè lên người thằng Quân và mở màn bằng một cái hôn thật… lâu, thật sâu:

– Bây giờ tui “làm” cho ông coi nè, mắc mớ gì phải mướn khách sạn cho nó tốn tiền chứ?- Làm gì là làm gì chứ? Nè, bỏ cái tật tươm tướp đó đi nha, á… buông anh coi… làm gì vậy?- Chút nữa ông biết chứ gì. Tại ông bắt tui đứng dưới mưa suốt đêm, bây giờ ông phải đền bù cho tôi…- Đền gì chứ… ai kêu…. uhm… uhm làm gì vậy? Nhóc… buông anh ra…- Ông nằm im đó cho tui! Lời hù dọa của ông bây giờ không còn giá trị nữa đâu!- Bớ làng nước ơi… thằng Tuấn… uhm.. nó híp… hóp… tui….- ……- Tuấn… buông anh ra đi mà… trời ơi… bệnh gì mà khỏe như trâu nước vầy nè… Tuấn… buông anh ra…- Đi Vũng Tàu với anh đi, thì anh mới buông ra…- Không, nhóc đi với con Hiền đi…- Đi không? Hả?- Á… đi đi… buông anh ra… đi đi… mà…- Ai mà tin ông chứ, kêu anh Tuấn nhanh lên!- Dạ… “anh Tuấn”… buông anh ra nhóc…- Nhóc hả… kêu Anh Tuấn…mau lên!- Nhóc!- Ngoan cố ha, được rồi, kỳ này tui cho ông chết…- Á…. nhóc… làm cái gì vậy? Buông…. buông……

…chết rồi xin lỗi quý bạn đọc, tới khúc này em xin phép đi ra khép cửa phòng lại, chừa không gian riêng cho đôi “gian phu, *** phụ” í lộn… đôi bạn trẻ đó hành sự, tởm lợm í lộn… lởn mợn (lãng mạn) quá em không có dám ngó vào, mất zin con mắt em thì sao?

Còn ai tò mò muốn biết thêm chi tiết buổi sáng hôm ấy có vụ án gì xãy ra thì vui lòng nhắn tin XXX gửi về tổng đài 87XX (giá 15.000 Đ) để có cơ hội trúng thưởng 1 chiếc Iphone 4 xinh xắn. Đừng quên kèm theo câu hỏi phụ dự đoán có bao nhiêu người cũng muốn coi giống như bạn.